Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥
925 Truyện
(Longfic)(Chanbaek_Hunhan_Hunbaek) 66

(Longfic)(Chanbaek_Hunhan_Hunbaek) 66

422 12 3

Câu chuyện sau có đủ những yếu tố: chi tiết tượng hình thực tế, một chút bí ẩn, thêm thắt nghệ thuật ma mị huyễn hoặc và tất nhiên- là thông qua toàn bộ khả năng truyền tải “Sự thật” của Au. Có lẽ khi bạn theo Dun Di bắt đầu câu chuyện này, nhiều bạn sẽ không tin vào những gì xảy ra kể từ dòng đầu tiên cho đến trang giấy cuối cùng. Không ép nhau được, Như trong một quyển sách Au rất tâm đắc của nhà văn Cecelia Ahern- “Nhật kí của ngày mai” có nói. Đa số con người trên trái đất này có đầu óc như một bó cây, nảy chồi đơm hoa khi nhận thêm một kiến thức mới, nhưng chúng không bao giờ hé nở, không khoe sắc. Họ là những người quen với những câu chữ có dấm chấm hoặc chấm than hoàn chỉnh, thay vì các câu có chấm hỏi hoặc có ba điểm chấm cuối. Cứng nhắc, khô khan, thực tế và không bao giờ tin vào những thứ mà quan điểm họ cho là không thể tồn tại. Thay vào đó, cũng có nhiều người với đầu óc vô cùng phóng khoáng. Như một nụ hoa nho nhỏ, sẵn sàng thích nghi với mưa rơi, ánh mặt trời chiếu rọi, luôn đặt câu hỏi, thu nhận một cách cởi mở và chấp nhận những điều phi lý nhưng đôi khi lại chính là sự thật trần trụi. Để được chọn, Dun thích làm kiểu người thứ hai hơn. Tất nhiên, câu chuyện Dun sắp kể, đủ để kích thích mọi sự tò mò của bất kể người nào. Nhưng việc “đặt câu hỏi” và đi tìm từng miếng ghép cho bức tranh thủy tinh cả khi có những miếng ghép quan trọng nhất đã bị đập vụn ra ở đâu đó, là việc của Biện Bạch Hiền. Chúng ta không thể làm gì khác hơn ngo…

NGỦ CÙNG SÓI

NGỦ CÙNG SÓI

10 0 1

Tác giả: Diệp Lạc Vô Tâm Thể loại: Ngôn tình hiện đại, HE Chỉnh dịch: Lily Trần Nguồn ảnh: Sưu tầm Nguồn truyện: Sưu tầmGhi chú: Những lời dưới đây do biên tập viết (không phải trích lời tác giả), dựa theo nội dung câu truyện.Hàn Trạc ThầnMong rằng những lúc tôi trở về, em háo hức chạy ra đón tôi là vì đợi tôi về, mà không phải muốn nghe tin tôi chết.Mong rằng những lúc tôi mệt mỏi, em pha cho tôi cốc cà phê ấm áp, mà không phải tìm cách độc chết tôi. Hàn Thiên VuNăm em lên 7, anh phá nát gia đình emNăm em lên 9, anh trả lại cho em một mái nhàNăm em 15, anh nói em là của anh, mãi mãi phải ở bên anhNăm em 18, anh nói không bao giờ muốn nhìn thấy em nữa... Có những lúc em tự hỏi mình, tình yêu và thù hận bên nào nặng hơnTrong những cơn mơ, em thấy máu của người thân...Khi tỉnh lại, em thấy anh bên mìnhCó những thứ chẳng thể lựa chọn, mất đi rồi mới thấy quý báu đến chừng nàoCó những thứ chẳng thể buông tay, cho dù trái tim của cả hai bên có ứa máuVậy thôi, cứ như người ta nói, đời người có tí mấy đâu, yêu, và cứ yêu hết mình..…

LDAQT - Quyển 16

LDAQT - Quyển 16

167 0 53

Nguồn: https://doanthithuyduong.wordpress.com/2015/03/29/long-do-an-16-chuong-449-hinh-thien-hao/…

Tình Anh Cho Em - Trà Muộn

Tình Anh Cho Em - Trà Muộn

238 3 16

Truyện Tình Anh Cho Em, đó là chuyện ai cũng biết chỉ mình anh không biết. Thế nên tình yêu của cô mãi là tình đơn phương.Chuyện ai cũng biết chỉ mình cô không biết. Thế nên những cố gắng mà cô bỏ ra cho mối tình này mãi là bọt nước vỡ tan. Thầm mến hơn năm năm, theo đuổi năm năm,đó chính là mười năm thanh xuân không thể vãn hồi.Không biết đến năm năm thầm mến đó,cũng không không để tâm đến cố chấp của cô. Hết lần này đến lần khác học cách từ bỏ,đến nỗi trái tim rỉ máu nhưng cũng không thể từ bỏ quyết tâm đối với anh.…

Kết Cục

Kết Cục

1 0 1

- "Chúng ta .. quay lại được không ?" Từ Đình đưa tầm mắt ra phía trước, hướng thẳng về phía cô. - "Giờ anh muốn nói gì, anh nói đi, em sẽ nghe. Còn quyết định của em vẫn như vậy, không thể thay đổi." - Hiểu Khánh cố giấu sự run rẩy, đưa ánh mắt bình thản nhìn anh.- "Anh cũng không rõ nữa, tại sao giờ em lại là người lắng nghe anh cơ chứ ? Vốn dĩ là anh muốn an ủi em mà .. Anh không muốn để mất em, nhưng ngay cả tư cách giữ em lại anh cũng chẳng có. Đến cuối cùng, em vẫn luôn dành cho anh sự tử tế như vậy, sự tử tế mà anh không đáng được nhận." Hiểu Khánh quay đi, tránh ánh mắt đau đớn của Từ Đình. Cô không muốn mình lại phạm sai lầm thêm một lần nữa. "Dừng ở đây thôi, đừng dằn vặt nhau thêm nữa." Nói rồi, cô quay người nhanh chóng rời đi.…