Một đường tai to mặt lớn - HĐ,CBCC - Bắc Khuynh (nothing_nhh cv)
…
'ANH KHANG ƠI EM YÊU ANHH'❤️🔥💐-Đó là những j mình muốn chuyền đạt đến mấy bạn, để mn bt mình vả và quý 2Khang như nàoNên mình quyết định viết truyện ^-^◇Lưu ý:• Không mang truyện đi đâu ngoài W• Truyện mình viết không có thật, chỉ mượng tên để viết thôi• Không hợp gu thì cũng đừng buông lời cay đắng, mình buồn ớ• ooc, badword, lúc văn lúc ko,...Couple 9 ở đây sẽ là Khang và mấy ông chồng của ảnh ( có nhận hàng )*Đọc thêm ở introCòn có mấy Couple nhỏ khác:- Luântus ( ko bao h thay đổi )- paddomic ( đối với mình, Dương luôn là ebe )- gemdoo ( Đăng cũng thế, khác cái bé này lớp 3, Dương chắc lớp lá )- louap ( Quân trong mắt mình cute phết )Mình chắc chỉ làm oneshot thôi, nên mong mn hoan hỉ, vui vẻ đọc bộ truyện này của mình nha, nếu ko thích thì mn có thể bỏ, ko cần gượng đọc đâu.Và mình cảm ơn mấy bạn khi đến đây đọc truyện của mình nha 💐❤️…
"Thịnh cực tất suy, vật cực tất phản".Phồn hoa như mây, lầu son gác tía thoáng chốc tàn lụi. Những năm tháng vàng son hóa bụi trần phủ lấm tấm, rơi mãi vào khoảng thời không vô tận. Tất cả chỉ còn lại hoa trong gương, trăng dưới nước, khép lại theo ánh chiều vương vấn khói sương. Ngày ấy, có vị công chúa nhỏ, lẽo đẽo theo sau vua cha hóa thiên tướng giáng trần, hồ hởi vỗ tay reo vui.Ngày ấy, có vị công chúa nhỏ, lần đầu nghe về những mưu mô, toan tính giữa những người thân thuộc của mình với nhau.Ngày ấy nàng không hiểu, mãi đến sau này, cũng không hiểu.Nàng chỉ nhớ, rằng...Năm ấy, có một cậu nhóc làng chài cứ dõi theo mãi bóng hình vị công chúa nhỏ, ngẩn ngơ nhìn cô bé khoác áo bào trắng, thoáng sợ sệt vì vẻ chau mày nghiêm khắc của cô.Năm ấy, có cậu thiếu niên day dứt giữa trái tim và lý trí, giữa nắm giữ và không đành. Rồi cuối cùng vẫn phải lựa chọn xuôi lòng.Năm ấy, có người đàn ông trung niên, cứng rắn, nghiêm nghị, đi giữa ba quân tướng sĩ, hô to "Sát Thát".Năm qua tháng lại, có một người lặng lẽ xuất hiện giữa hai người, âm thầm ở bên cạnh nàng lúc nàng cô đơn. Bình đạm cùng nàng đi qua bốn mùa luân chuyển. Người đó với ngài cũng là tri kỷ tâm giao, có thể cùng ẩm tửu, thưởng hoa, có thể cùng chung hoạn nạn. Một chiều mưa năm nào, ngài lật giở trang thơ, lời thơ vẫn vậy, ý thơ vẫn đượm. Duy có cố nhân đã biền biệt xa xăm.…