"nghe bảo...em thích ngủ lắm nhỉ?"Một thế giới được tạo ra chỉ có em và anh. Nó không như tuế giới ở ngoài...thật không công bằng."Đúng thế, tại vì em thích mơ"Một ngọn đầu tràn ngập những hoài bão ước mơ. Ánh nắng chói chan bên ngoài thật khiến con người ta rung động."Vậy thì...Đi cùng anh nhé? anh sẽ dẫn em đi."Đi khám phá hết thế giới cõi mộng này.Và tôi là Măng Cụt. Tôi cũng sẽ là ngọc gió điều hướng em đi.…
Hoa hướng dương - một bộ truyện thuộc thể loại đam mỹ chiếm hữu, truy thê. Câu chuyện xoay quanh cậu thiếu niên 18 tuổi và anh chàng giàu có nhưng ăn chơi. Hắn có tất cả khi chỉ mới bước sang tuổi thứ 20 và những hiểu lầm giữa cậu với hắn cũng bắt đầu kể từ khi người hắn từng thích quay lại. Liệu cậu và hắn có thể có cái kết là HE hay SE ? Mọi thứ sẽ được giải đáp qua câu chuyện này.…
Thấm thoát đã trôi qua được 13,8 tỷ năm ta đã cô đơn mưu cầu đi theo con đường chân lý của đấng sáng thế tạo ra vũ trụ này nhưng vẫn không thể theo kịp được và ta quyết định tận hưởng cuộc sống mà đấng sáng thế đã tạo ra ...…
Tổng hợp một vài ý tưởng fic vụn vặt về couple NguyLan/Chu Bạch viết trong lúc rảnh rỗi mà thôi.Đoản, siêu đoản 😂.Căn bản chỉ là chút suy nghĩ vẩn vơ của một đứa ngồi giữa trời chiều nắng vàng ruộm cả một góc trời lại mơ về những đêm mưa rơi rả rích.…
miêu tả về cuộc sống của 4 con người là bạn vs nhau ( ruyện này ko có tuyến tình cảm), tác giả ko bt viết nhiều nên mọi người có gì thông cảm cho tác giả ngu muội này:)). Nói chung truyện này viết tác giả vt về tình bạn của 4 nhân vật chính nhá.Có thêm vài nhân vật phụ, nói chung ai cũng là nhân vật tự nghĩ ( có thể ngoài đời ).…
"Tả Tướng đại nhân, nguyện ngài mãi tinh tường sáng suốt!""Cung tiễn điện hạ."Tai họa sống ngàn năm. Đại nạn không diệt, có thù tất báo. Rồi ta sẽ cho ngươi thấy ván cờ vĩ đại nhất!Cuồng ngạo tiêu lãng tiểu công chúa x Nghiêm túc thẳng nam Tả Tướng đại nhân.HE!!!…
Câu chuyện viết về sự gặp gỡ của một đôi bạn, trong đó nhân vật Mây, cô gái mang trong mình những kỉ niệm khó quên của ngày tháng tuổi trẻ lúc còn hồn nhiên cùng với lời hứa của cậu bạn từng được gặp gỡ lúc ấy, nhưng mãi sau này lớn lên cô mới hiểu rằng thời gian trôi qua sự cảm mến ngày ấy bây giờ được gọi là tình yêu. Xa cách năm năm khi mọi chuyện dần bị lãng quên thì vô tình lướt qua nhau một lần nữa và những diễn biến lại xảy ra...…
Giữa đêm trắng mất ngủ thì lại cầm điện thoại lên và viết vậy thôi. Cũng chẳng biết là định viết gì luôn nữa. Chắc là về một lời hẹn ước kiếp trước kiếp này chăng?Nguy Lan diễn sinh.Couple: Chu Nhất Long x Bạch VũWarning: Viết ko chắc tay, có thể có OOC, vì tớ cũng chẳng chắc nữa (= ̄  ̄=)…
Hẹn đẹp như mơ là câu chuyện hay nhưng lại có một ket thúc quá buồn. Mình không cam lòng nên sẽ viết ra mot kết chuyện khác cho câu chuyện. Mình viết voi mong muốn sẽ đem đến cho nam và nữ chính một kết thuc tốt đẹp hơn mà thôi. Sẽ không có logic nhiều vs câu chuyện chính. Và lời lẽ cũng không được hoa mỹ vì đây là lần đầu mình viết truyện. Mong các bạn đọc và đóng góp ý kiến cho mình nhé. Mình sẽ cố gắng that nhieu.…
Đã lâu rồi tôi không còn thấy anh xuất hiện, không phải chứ nhỉ... Chúng tôi lạc nhau năm tôi mười tám tuổi và từ khi anh lên đại học chúng tôi không còn giữ liên lạc với nhau nữa.Đã từng thế nào? Rất thân! Đứng trước mặt anh hiện tại, con tim tôi như thắt nghẹn và dường như nó sắp không thể thở nổi nữa. Ngột thở đến uất nghẹn, tôi tự cảm thấy sống mũi mình cay cay... Chắc hẳn bây giờ trông tôi khó coi lắm, hai hốc mắt chưa gì đã đỏ lên, ánh nhìn bị che phủ bởi một lớp nước lớn. Cảm giác, tôi chỉ cần chớp mắt một cái là ngay lập tức nước mắt chảy ra thành dòng.Cố nuốt ngược những giọt nước mắt vào trong, thật sự đấy, tôi không muốn anh thấy tôi lại là một con bé yêu đuối và chỉ biết núp sau lưng anh như thời còn chung trường cấp ba.Tôi đã trưởng thành và lớn rồi."Em là thành viên mới của câu lạc bộ truyền thông à?" Anh mỉm cười, cái nụ cười mà từ rất lâu rồi tôi không còn nhìn ngắm."Vâng." Tôi quay mặt đi hướng khác, và lén lút như một tên trộm lau đi nước mắt."Lại trẻ con, lại khóc rồi à?" Anh nhìn chăm chăm vào tôi, và anh đang dần tiến đến gần. Tôi trở nên căng thẳng, không biết vì gì? Vì bị anh nắm thóp hay vì khoảng cách giữa tôi và anh đang dần được kéo gần lại."Có bất ngờ không? Lại gặp anh ở đây rồi." Anh tiếp tục ngân lên cái âm thanh từ lâu tôi vẫn khao khát muốn lắng nghe. Không biết nên giải thích thế nào nhưng giọng nói của anh ấm áp và nó khiến tôi cảm thấy nhẹ nhõm, yên tâm.Tôi cố né tránh ánh nhìn của anh, không thành... Anh ôm lấy khuôn mặt tôi, và tôi cảm nh…
Bọn mình đang nhận request. Hi vọng các bạn sẽ ủng hộ : DMong rằng các bạn đang là những người đang chật vật chạy ngược chạy xuôi để tìm áo cho những đứa con của mình. Nếu đã đọc được những dòng chữ này thì các bạn đừng chần chừ, bọn mình ở đây vì các cậu, bọn mình sẽ cho ra những sản phẩm không phải đẹp nhất nhưng chất lượng nhất , chắc chắn bạn sẽ hài lòng. Đừng chần chừ mà ủng hộ team ngay nhé!----20.8.2017 - 16:55 PM#VLT…
Xin chào mọi người. Mình là Rez!Mình quyết định edit tiếp từ chương 72 của TG IV đến..... à mình cũng chưa biết nữa.Mọi người có thể tìm đọc các thế giới trước ở wordpress của Diễm Thiếu và Selina DY, mình xin phép được đặt link của hai nhà dưới đây để các bạn vào đọc trước khi quyết định nhảy hố.TG1 - TG2: https://thatloanbatnhao.wordpress.com/khoai-xuyen-chi-toi-sap-chet-roi-tay-tay-dac/TG3 + C69,70,71: https://selina312.wordpress.com/2017/11/05/o-edit/Bản edit chưa có sự đồng ý của tác giả và phi thương mại, phi lợi nhuận. Nên mong mọi người tự hiểu okey! Nếu có sự reup bởi các web tràn lan trên google mình xin phép được dừng edit. Xin chân thành cảm ơn mọi người!…
NUỐT LỜI là một tác phẩm tản văn bao gồm nhiều chương. Mỗi chương là một câu truyện ngắn khác nhau, dồi dào sự chân thật về cảm xúc và hình ảnh miêu tả. Tác phẩm được nung nấu và ra đời bởi cảm xúc mạnh mẽ, dạt dào của chính tác giả khi lắng nghe được những câu chuyện xung quanh mình.Tác giả chợt nhận ra rằng dù xấu hay tốt, dù nhiều hay ít thì ai cũng đã từng cho đi lòng tin vô điều kiện với nhiều hơn một câu hứa. Sau mỗi câu hứa hẹn, có thể là niềm đau, lừa dối, nước mắt, cũng có thể là một sự thật cảm động được giấu kín, một cái kết viên mãn.Những câu chuyện xoay quanh đủ loại người trên đời với đủ hoàn cảnh sống đa dạng nhưng họ đều có một điểm chung là đã từng tin nhiều hơn một câu hứa từ người khác.Sau mỗi câu chuyện sẽ là một phần bàn luận theo quan điểm của chính tác giả, với mong muốn độc giả nhận ra được một phần ý nghĩa được gửi gấm vào các mẫu chuyện đồng thời thấy đâu đó chính mình trong hình bóng của các nhân vật.…
Thiếu nữ với mái tóc trắng huyền ảo bất ngờ xuất hiện ở hội. Phải khó khăn lắm bọn họ mới biết được cô là một trong những pháp sư cấp S của Sabertooth . Mục đích cô trở về chỉ là phục thù ở Đại hội phép thuật. Xong việc cô cũng biến mất, chỉ những dịp quan trọng mới được thấy côĐến rồi đi như một cơn gió, để lại trong lòng mỗi người những cảm xúc khác nhauCouple vẫn như cũ, trừ một số người…
"Cậu chẳng làm điều gì có lỗi. Chính xác thì mình mới không xứng đáng có được tình cảm của cậu. Cậu nhớ không, ngày mình mới bắt đầu cuộc sống nhỏ bé, cậu đã giúp mình vươn lên, phát triển. Bất kì lúc nào, cậu cũng muốn làm mình vui, làm mình có tình bạn thêm sâu sắc thì mình lại vô tâm, thờ ơ... Đến cuối đời, tớ mới nhận ra tình cảm lớn lao và sâu sắc mà cậu dành cho tớ. Nhưng rất tiếc là đã quá muộn, tớ không thể đền đáp được gì cho cậu."…
Nói thế nào nhỉ ? Một đứa con ngoài ý muốn... Một trò đùa mà người đùa lại quên mất chính trò đùa mà mình chuẩn bị, cũng không lường trước được hậu quả, chỉ là khi giật mình nhớ lại thì mọi chuyện đã vượt ngoài tầm kiểm soát mất rồi. Cũng không biết chuyện này rốt cuộc là chuyện xấu hay tốt, chỉ biết mọi thứ sẽ thay đổi chống vánh sau một giấc ngủ dài...…
Tình yêu của chúng ta đã chết khi ta ở tuổi 18! Nhưng kỷ niệm, hồi ức ấy vẫn còn, một nửa ngự trị ở đó, một nửa rong ruổi theo em suốt quãng đời sau này...!Chàng trai thân mến, tạm biệt anh.…
"Từ khi nào mà cái chết của kẻ khác lại trở thành niềm vui của bản thân? Có lẽ chúng ta đã bệnh hết cả rồi.". N ngồi bên cạnh xác của A, nhìn ngọn lửa đang nuốt chửng người con gái ấy. Anh nghĩ mãi về câu nói của cô. Phải rồi nhỉ, từ khi nào mà ngón tay này sẵn sàng bóp cò không chút thường tiếc? Từ lúc nào mà việc phải giết người đã trở thành công việc thường nhật? Rồi anh chợt nhận ra rằng thành phố với nơi này chẳng khác gì nhau cả. Ở đâu cũng vậy, mạng người rẻ mạt đến đáng thương.…