"Tên cậu là Mèo con nhé""Mèo con về nhà với tôi nhé!""Xin lỗi, cậu nhầm người rồi"Ngoài tôi ra em không được yêu bất cứ người nào hết!!! "Chúng ta, không thể quay lại như trước được đâu"VUI LÒNG KHÔNG RE-UP, CHUYỂN VER DƯỚI MỌI HÌNH THỨC!…
Truyện này không phải do tớ dịch , tớ chỉ chép lại thôi vì . Vì thấy wattpat ko có mà tớ lạ rất thích truyện này nên chép lại . Nếu rabbitlyn thấy bài viết của tớ thi cho phép tớ chép lại nhé ! Cảm ơn chuyển ngữ rabbitlyn.Trích đoạn một:Hoa Tự Cẩm nghe tấy sự thắc mắc của mọi người, cô thần bí cười:" Còn có thể vì sao nữa, nhỏ quá nên không đạt tiêu chuẩn."" Phụt." Vân Phàm phun hết cà phê trong miệng ra. Vân Phàm đẩy chuỗi ngọc châu pha lê ra u ám gọi một tiếng:" Anh Hoa."Giọng của Vân Phàm lộ ra sự lạnh lùng:" Tôi nhỏ nên không đạt tiêu chuẩn?" Hoa Tự Cẩm bày ra bộ dạng nghiêm túc:" Đạt tiêu chuẩn chứ."Vân Phàm:" Chỉ đạt tiêu chuẩn thôi sao?"Hoa Tự Cẩm:" Vô cùng đạt tiêu chuẩn, cực kì đạt tiêu chuẩn."Van Phàm:" Đạt tiêu chuẩn bao nhiêu?"Hoa Tự Cẩm sắp phát khóc:" Tổng giám đốc..."Vân Phàm không buông tha:" Vậy vì sao chúng ta lại chia tay?"Hoa Tự Cẩm:" Bỏi vì nhu cầu của anh quá lớn, nên tôi không đáp ứng được, mới chia tay."" Tốt." Vân Phàm nhéo mặt Hoa Tự Cẩm.…
Tác giả: MokaCp: Kaiser Micheal • Isagi Yoichi.Ảnh chụp: Tớ lấy trên Pinterest.Editor: Moka.Nhân vật thuộc về tác giả Kaneshiro Muneyuki viết kịch bản và được Nomura Yūsuke đảm nhận phần vẽ minh hoạ nhưng số phận thuộc về mình.…
Tác Giả: Đản Đản 1113Thể loại: Ngôn TìnhLần đầu tiên tôi nhìn thấy vẻ mặt xa cách, bình tĩnh của Trầm Dịch Bắc, trong mắt còn mang theo rất nhiều hối hận và đau lòng. Cố gắng lâu như vậy, hôn nhân của hai chúng tôi chỉ còn lại có vết thương. So với thân thể thì tâm hồn càng đau hơn. Cố gắng kìm nén nước mắt, tôi cười nói. "Bắc Bắc, em tha thứ cho anh.". Tựa như trước đây, mỗi lần quấy rầy anh, tôi vẫn gọi anh là không có cách nào để yêu, Bắc Bắc, em tha thứ cho anh, cho tới bây giờ, đây vẫn là người mà tôi yêu nhất.Tôi không có mong ước nào ngoài việc ở bên cạnh anh vĩnh viễn. Từng lời nói trước khi kết hôn vẫn xoáy trong đầu. Ngay lúc này, cả lúc hít thở cũng cảm thấy đau."Trời đã sáng, chúng ta chia tay thôi." Tôi đem mặt mình chôn thật chặt ở giữa đầu gối anh, lại một lần nữa hít hơi thở tươi mát của anh, cũng giống như mỗi lần trước đây lúc nào cũng không muốn rời xa hơi thở của anh.Một lần cuối cùng, một lần cuối cùng, hãy để tôi buông thả một lần. Nếu hai người vĩnh viễn là anh em thì thật tốt. Nếu tôi vĩnh viễn đứng ở vị trí vụng trộm yêu thương, không tới gần thì thật tốt. Chỉ nhớ kỹ tới nhau, không tiến lại gần, thật tốt.…
Tác giả: 温柔的蝎子 (Bọ cạp dịu dàng)Thể loại: Đam mỹ, ngược luyến,đoản vănNguồn: https://moonielove.wordpress.com/2010/08/22/cmtktkt/Một ngày nào đó nước mắt của Hoàng Dục Nghiêm lại có thể rơi xuống,mà nguyên nhân lại là khóc vì thằng khờ này, thì ra, thằng khờ này cũng có thể có được nước mắt của hắn, thì ra...Khờ à, ngươi có biết không, có một người thông minh tên Hoàng Dục Nghiêm yêu một thằng khờ là ngươi đó, nhưng ngươi đã đi xa rồi....…
Na Baekjin - du học sinh ngành tổ chức sự kiện, vừa về nước, có gương mặt không tuổi, gu ăn mặc chỉnh chu đến phát ghét, lại còn cao, còn giỏi, còn... là người yêu cũ.Park Humin - editor chuyên dựng video giải trí nhưng tâm hồn hơi drama, miệng mồm nhanh nhảu, mặt dày nhưng thật ra dễ tổn thương, và vẫn còn yêu... rất yêu Na Baekjin.Baekjin từng chủ động chia tay Humin trước khi đi du học với lý do "không muốn làm em chờ đợi, không muốn làm em buồn". Nhưng khi quay về Hàn, định bắt đầu cuộc sống mới, anh lại "xui tận mạng" khi được nhận vào đúng công ty mà Humin đang làm, thậm chí còn chung phòng ban - ban truyền thông tổ chức sự kiện kiêm dựng video.Tệ hơn nữa, chỗ ngồi của Baekjin nằm ngay đối diện Humin.Tệ tệ tệ hơn nữa, cả nhóm còn hay bị phân công đi công tác xa chung - một đống drama trong ba ngày hai đêm.Thế là bắt đầu chuỗi ngày:Humin giả bộ hết yêu, cố gắng tỏ ra bình thường nhưng lại vô tình nhìn Baekjin quá lâu trong mỗi cuộc họp.Baekjin giả vờ không quan tâm nhưng lại hay để sẵn kẹo bạc hà ở bàn Humin như hồi xưa.Tụi trong phòng ai cũng biết "tụi nó còn yêu nhau muốn chết mà tụi nó không chịu nói ra thôi!" nên rảnh là chọc phá, rảnh hơn là... đẩy thuyền.…