có giọt nắng ngang mái đầu.
mình có quên nhau không.…
mình có quên nhau không.…
Chỉ là những chuyện vặt trong cuộc sống nhưng tôi đều muốn lưu giữ lại. Bất cứ người nào chúng ta gặp đều là những người cần phải gặp. Cảm ơn "anh" đã hiện diện trong cuộc sông của em. Em thương anh. ❤…
Link page: https://www.facebook.com/nhanvangiaiphamvn…
Sau khi đang hạnh phúc bên Lạc Băng Hà thì Thẩm Thanh Thu lại bị hệ thống bắt chơi lại từ đầu .Chơi lại thì thôi đi, lại còn phải ngược nhân vật chính chứ , mình yêu y còn không hết giờ bắt ngược .Nhưng sao mình đánh lại giá trị độ ngược không tăng mà giá trị độ sướng lại tăng ??? Hệ thống bị hỏng sao Đây là mình tự viết không liên quan tới tác giả…
Nấm và rêu. Không chỉ có nấm, trên thân và cả dưới nền đất ẩm gần cây gỗ mục, từng đám rêu xanh rền đang lan tỏa khẳng định vị thế. Đã bao lần tôi muốn thu bé bản thân lại để thỏa sức bước đi trên cái nền mềm mại như nhung ấy. Rồi chờ một cơn mưa xuống, nhanh chân trú vào dưới tán dù nấm, ngắm nhìn cảnh vật được phóng đại cực hạn. Mà kể không có biến đổi gì về mặt kích thước, thế gian này với tôi cũng quá đỗi to lớn rồi.Tôi ghen với cả lũ kiến chăm chỉ, chúng được đi trên đám rêu (!), thành hàng ngăn nắp. Chắc gì tôi đã chăm được đến vậy, khi bản thân bé lại chỉ bằng lũ kiến? Song song với sự hưởng thụ là cả những sự hi sinh. Ai dám đánh đổi sẽ có được hạnh phúc tương xứng thôi. Author: Sour - sourmeanschuaBìa: Pinterest…
- Truyện kể về Bảo và Dương , 2 Em đều có quá khứ không tốt hiện tại chưa vững và tương lai mịt mù :)) , nhưng mà 2 em đều không quan tâm đến khuyết điểm của đối phương,2 em chỉ quan tâm đến vết thương của nhau và dần dần dìu dắt nhau bước đi khỏi cái quá khứ đó. Nếu không có ánh mặt trời soi sáng vẫn còn ánh trăng dịu dàng soi đường cho 2 em khi đi giữa màn đêm. Cũng giống như tình yêu của 2 em nhà vậy á , không rực cháy như mặt trời mà dịu dàng như mặt trăng,chậm rãi mà đưa chúng em thoát ra khỏi cái " bóng tối trong quá khứ "Cho nên truyện mới tên là"Thương Ai Thương cả đường đi lối về" đó, vì các em thương nhau thương cả quá khứ buồn của đối phương, thương cả hiện tại chênh vênh có nhau và chắc chắn sẽ thương luôn " chúng ta " ở tương lai…
"Thanh xuân năm đó, là kỉ niệm đẹp nhất được giấu sâu trong lòng chúng ta." _Tác giả: IanNguồn ảnh: Canva.Thể loại: Bl, Gl, 12 chòm sao,...Warning: Có một vài yếu tố lệch khỏi chuẩn mực xã hội (loạn luân). Cân nhắc trước khi đọc.Chú ý: Xưng hô của các nhân vật khá lộn xộn, không tuân theo một cách xưng hô nào từ đầu tới cuối.[P/s: Sẽ sửa lại bất kỳ lúc nào.]…
Mọi thứ em làm đều có anh là chữ nhưng duy nhất. Đây là tác phẩm đầu tiên của mình trên nền tảng Wattpad và mình không dám chắc rằng bản thân có thể có tác phẩm thứ 2 hay không nhưng một điều chắc chắn là tác phẩm " Xuân và hạ thu đông " là một câu chuyện dài đã qua nhiều thăng và cả trầm để họa nên. Đọc chậm một chút nhé.À mọi người có thể gọi mình SAO LA nhé, danh Châu Chấu chỉ là tên cố định ở nền tảng này thôii nhóe._ Châu Chấu _…
Có bao giờ bạn phải lòng với một người mà bạn chưa từng gặp, không hề quen biết? Người đó cũng chẳng biết tới sự tồn tại của bạn, mà bạn lại hiểu quá rõ..."Chúng ta phải hay không... sẽ chẳng bao giờ có cơ hội..."…
Title: Cacao Nóng Và Kẹo Dẻo-Author: Woyi Ramen (Mỳ)-Disclaimer: thuộc về tác giả ^^-Rating: K-Pairings: Jinmeol x Woyi-Category: fluff, romance, sweet,...-Summary: "sáng sớm nắng trải nhẹ bên cửa sổ, có bánh mì bơ nướng và cốc cacao nóng với những viên kẹo dẻo..."-Note: •mình lấy ý tưởng từ giấc mơ của ny mình nè ❤️ •hi vọng rằng câu chuyện này sẽ có thể trở thành sự thật, nó fluff 100% đó, lâu rồi mình không viết fluff... •kể về một buổi sáng chủ nhật ngắn ngủi mà mình ao ước thôi, nó ngắn lắm, và không phải một plot đặc sắc gì hết, trôi nhẹ như bản nhạc du dương ý. •nghe bài nhạc này khi đọc nhé, nó rất hợp: https://soundcloud.com/benhur-christian-c-inocencio/altos-adventure-zen-mode-soundtrack •chúc bạn đọc fic vui vẻ ❤…
Nhân vật:¯Phạm Anh Vy-cô:Ít nói,lạnh nhạt,cảm thấy mọi thứ nhàm chán,tự nhốt mình trong phòng tối,...Có cậu em họ tên Thiên hồi nhỏ có gặp nhưng gặp lại thì không nhớ cái gì hết,lâu quá rồi mà...¯Phạm Nhật Thiên-cậu:Ít nói,lạnh lùng,...Từ khi gặp cô chị họ thì thay đổi hẳn...Nhớ cô nhưng khi gặp làm ra vẻ không quen để xem cô có nhớ mình không...(Lại còn thử thách trí nhớ người ta nữa hả Thiên)…
Đúng như tựa đề,mà đúng ở chữ ''Đá''…
OK 👍👌🙆…