duonghung | bạn diễn?
chán đời nên ra tiếp…
chán đời nên ra tiếp…
Chuyển ver, bản gốc thuộc về page Tố Cẩm (tạm dịch)Tên truyện gốc : Bảo bối nhỏ của Lâu Kiêu (tạm dịch)Tìm thấy em sau 3 nămHọ đâu có xót xa em...đâu có thương emCứ ngỡ bông hoa xinh tươi chẳng cô đơn...với nắng yên vui hồn nhiên hơnĐừng kìm nén ấm ức trong mình em cứ khóc đi sẽ bớt đau lòng...hãy để tôi nâng niu trân trọnTất cả tên của nhân vật phản diện trong truyện đều là được đặc ngẫu nhiên, không có ý hạ bệ hay công kích ai cảĐọc nếu thấy không hợp gu hay cảm thấy cringe vui lòng click back, không đục thuyền, không nhắc các otp nào khác không liên quan tới các cp trong truyện Cp phụ : Rhycap ( nói không với CR ) lý do đơn giản là vì t vừa bế Hùng vừa bế Duy và t không tưởng tượng ra Duy nằm trên được :")))Thể loại : Mafia, HE, Chữa (rách thết thương đã) lành, Hệ liệt…
đọc đi gòi bíc. nhm kh bt nào ra chap🤓…
Một "món hàng" bị vỡ, giá trị tuột dốc, xấu xí chẳng thể ngắm, bị bỏ rơi rồi khi nó được ban cho mảnh dây tơ cứu mạng, "món hàng" chỉ còn cách phụ thuộc vào."Hùng sẽ sống vì tôi đúng chứ."Đôi ngươi nó tối lại, nó bước lại gần hắn, nhón gót chân hồng hào, đạp lên đôi giày da tối màu ô uế mùi tiền của hắn.Cánh tay trắng yếu ớt vòng qua cổ, em rướn người khẽ chạm lên yết hầu đang di chuyển lên xuống."Ừm, Hùng nghe lời anh." .Quang Hùng choàng qua cổ thắt cà vạt cho Đăng Dương. Đôi tay thon dài nhẹ thắt nút.Đôi mắt em ánh lên sự tinh nghịch."Anh có nghĩ tôi bỗng nhiên siết cổ anh không."Trần Nghị Sĩ nâng tay em, kề lên môi gã, giọng trầm thủ thỉ."Tôi biết em sẽ không.".Lưu ý: truyện chỉ là giả tưởng không liên quan đến chính trị, lịch sử…
Tất cả chúng ta đều là những đứa trẻ có tuổi thơ bất hạnh, nhưng lại may mắn gặp nhau giữa vạn ngườiĐể rồi lại có một đại gia đình cùng nhau trải qua những khung bật cảm xúc và muôn vàn khó khănVà dù sau này, ai cũng đã yên bề gia thất nhưng vẫn có những buổi gặp mặt để nhớ về chúng ta năm đó*Tất cả những gì trong truyện đều là tưởng tượng không áp dụng lên người thật *…
vào phần văn án đi trời.…
supermagicmanMột bài viết tui rất may mắn khi search thấy ở trên google, tui "xin phép" được ngưỡng mộ chủ nhân của bài viết này. Bài viết này rất đúng tâm trạng và nỗi lòng tui bấy lâu nay. Cảm thấy mừng khôn xiết khi biết mình không phải người duy nhất bị bắt chước và hơn thế nữa đó là "bức tâm thư" mà tôi trịnh trọng nhắn nhủ đến người bạn hiền của tôi kaka 😊…
tuyển tập truyện tự sướng.…