Konichiwa mina ! Hôm nay mình sẽ viết truyện về 12 chòm sao và đây là lần đầu tiên viết nên có sai sót xin mọi chỉ giúp 😳😳😳😳😳 Và mình là cung Song Tử nên có hơi thiên vị nhoa 😝😝😝😝😝😝😝Mà mọi người cứ gọi mình là Mini nha 😣😣😣😣😣😣😣…
Mọi người ai còn nhớ mu vì "Bến đỗ hạnh phúc" k?Ai đã từng xem phim ấy chưa?!Tớ xem rồi.K biết m.n nghĩ như nào, chứ tớ thấy rất hay!!!Hôm qua tớ lang thang in tờ nét en men ni pết, tình cờ thấy truyện này.Xem phim khá lâu rồi, cơ mà đọc lại truyện vẫn thấy hay. Nói thế nào nhỉ?!Chỉ 5 chữ thôi: Lần thứ N k ngán!!Nhưng tớ thấy xem phim vẫn hay hơn!!!Hỳhỳ :-)-------------Giới thiệu truyện nhé!!!Tác giả: Lương Uẩn Như" Anh yêu em, hạnh phúc của anhchính là trạm dừng có em..." - Nhậm Quang Hy." Quang Hy, em cũng yêu em..." - Lương Mộ Tranh.…
Có một chút H trong đây, ngôn tềnh và nhớ nhau là chính.Cô là bạn thân và cũng là hàng xóm từ nhỏ của anh. Mỗi ngày, anh và cô đều đi học chung, hát chung, và đi ngủ cùng nhau(ngủ trong lí trí). Đột nhiên, anh bỏ đi và không nói lời nào với cô, cô rất buồn và cho đến khi lớn lên, anh đã COMEBACK[>\\<]và trở thành 1 người hoàn toàn khác..! Liệu cô và anh có thể nhận ra nhau??…
Thời cổ đại, nữ nhân chỉ có thể gả cho một người, sau đó là cuộc sống gia đình, giúp chồng dạy con, quản lý nhà cửa.Vì muón có thể gả cho một phu quân tốt, Liễu Ngọc Như noi theo mọi người, tận lực tu tâm dưỡng tính, trở thành khuê tủ điển phạm suốt mười lăm năm ròng. Không ngờ được, kết quả lại như công giã tràng, nàng bị buộc gả cho một kẻ ăn chơi trác tiếng có tiếng khắp Dương Châu - Cố Cửu Tư. Gả cho kẻ như vậy, đời nàng coi như đã bị hủy hoại.Nhất là gả xong nàng mới phát hiện người này cũng bị ép cưới nàng.Tâm Liễu Ngọc Như hóa tro tàn, nàng tự nhốt mình trong phòng. Ba ngày sau, nàng giác ngộ một điều.Gả cho kẻ ăn chơi trác táng thì việc gì phải làm khuê tú nữa?Vì thế ngày thứ ba sau khi thành hôn, vị khuê tú nổi tiếng dịu dàng ở Dương Châu run rẩy cầm đao, dùng hết dũng khí của cả một đời tiến vào thanh lâu. Nàng nhìn Cố Cửu Tư đang say như chết mà nói, "Đứng lên."Từ đó cuộc đời Cố Cửu Tư nhanh chóng thay đổi.Dù là những tháng ngày ăn chơi hay khi làm quan nhất phẩm, nữ nhân này vẫn đứng bên hắn. Nàng đỡ lấy hắn bằng thân mình mảnh mai yếu đuối và bảo, "Đứng lên."Thế nên mặc cho bị róc xương róc thịt, mặc cho giãy giụa đứng lên từ vũng bùn, hắn cũng muốn cắn răng cõng nàng trên lưng đi qua cả đời này.Với Liễu Ngọc Như mà nói, trong mười lăm năm đầu đời, sống là để tìm một nam nhân tốt. Đến khi gặp được Cố Cửu Tư nàng mới biết nam nhân tốt sẽ khiến nàng hiểu rằng sống là vì chính mình.Ta nguyện lấy máu thịt này che mưa chắn gió, để váy nàng không vư…
"Ta chỉ là người qua đường""Ta chỉ là người qua đường""Ta chỉ là người qua đường"Tiểu Qua Đường tụng đi tụng lại câu nói đó như tụng kinh, vừa tụng vừa cắn chặt răng kiềm lại ý muốn lao lên đập chết hai đứa vai chánh đang tấu hài trước mặt... Tiểu Qua Đường chỉ là một nhân vật qua đường nhỏ, chỉ muốn tu nghiệp, nhưng tác giả lại không cho :))Lưu ý: chuyện có một số chỗ tục, không hợp với những người nghiêm túc hoặc thích giả vờ nghiêm túc!…
Được biết đến là một tựa truyện online đa thể loại, Dạ Tôn Dị Thế dần chiếm trọn độc giả không chỉ bởi nét dị giới đầy ma mị trong tác phẩm của mình, mà hơn hết còn chứa đựng những tình cảm lãng mạn của ngôn tình, mở ra một thế giới vô cùng sống động.Nguyệt Hoa đại lục, thực lực tối thượng, cường giả vi tôn. Đây là một thế giới thần bí nơi tu hành huyền lực cùng kiếm khí.Huyền thú hoành hành, hiểm địa trải rộng, đây là một thế giới tráng lệ hung hiểm huyền diệu...Dạ Nguyệt Vũ, đặc công chi vương nổi danh thế kỷ hai mươi mốt, giới nội nhân kính xưng "Dạ tôn".Nhưng là ai biết sau lưng hào quang này là sự chua xót cùng đau thương như thế nào đâu?Vì từng hạnh phúc cùng ấm áp, trong sự báo thù đã ngã xuống!Dạ Nguyệt Vũ, Nguyệt Hoa đại lục đệ nhất thế gia Dạ gia "Ngũ thiếu gia", từng là đại lục đệ nhất thiên tài, thứ nhất công tử.Một khi bị hại, từ nay về sau thiên tài ngã xuống, hào quang biến mất.Còn lại là vô tận cười nhạo, lăng nhục, cuối cùng trong sự không cam lòng cùng oán hận mà chết đi.Một linh hồn cường hãn theo xa xôi Hoa Hạ xuyên qua mà đến, lại trợn mắt, thế giới này sẽ phát sinh thay đổi như thế nào?Cùng đọc truyện xuyên không nữ cường để tiếp tục chiêu mộ tựa truyện này nhé…
Truyện được viết ra nhằm gợi trí tưởng tượng ẩn sâu trong bạn về idol của mình. Truyện có thể được viết theo yêu cầu của các bạn nhé(Các bạn muốn mk viết về ai thì mk sẽ viết). Mong mọi người ủng hộ!!…
"Nợ máu phải trả bằng máu.......huynh quên muội rồi sao?........""Nhật Minh......Nhật Minh"Tôi chỉ là một nữ sinh bình thường nhưng lại phải gánh một nghiệt chướng nặng nề thế này sao?Tại sao chứ??????Cái quá khứ ấy đã đeo bám tôi suốt 100 năm nay rồi chính tay tôi phải tự giải quyết tất cả........Đây là câu chuyện đầu tiên mà mình viết nếu có sai sót gì mong mọi người hãy bỏ qua giúp mình nhé.Cảm ơn mọi người cùng đọc truyện thôi nào!!!!!…
Author: Thụy Miên.Rating: K. Category: hài, nhảm nhí, trông-giống-fact-nhưng-là-hư-cấuDisclaimer: Đây là sản phẩm của trí tưởng tượng, của sự delulu, KHÔNG phải fact! Tác phẩm được viết ra phục vụ các thuyền viên của cặp đôi này, vui lòng không cue thuyền khác. Chúc các bạn đọc vui ❤️…
Bị anh trai và ny mình phản bội Kim Taehyung anh chính thức mất niềm tin vào tình yêu và cũng vì thế sự hận thù trong con người anh càng lớn. ngày anh đau khổ cũng là ngày mà Lisa đến bên cạnh anh, vì lời hứa vs Mina nên Lisa đã đồng ý ở bên cạnh Taehyung mặc dù cô đã phải lòng anh từ lâu vì tình bạn Lisa chấp nhận rời xa Taehyung còn Mina thì vì tình yêu sẵn sàng vứt bỏ đi tình bạn liệu có đáng không?* Trích đoạn một số cháp*- Chính anh là người bị tổn thương mà lại muốn người khác tổn thương sao ?- Cô có tin là tôi sẽ lột đồ cô ngay tại đây không?- Cô mà làm tôi mất mặt thì tôi sẽ lập tức lột đồ cô - Nói Taehyung đẹp trai , Lisa là con heo- Ngụy biện, giả tạo mày chỉ là kẻ thay thế tao thôi mày chỉ biết nằm dưới thân của anh ấy moi tiền thôi.- Lisa, đó là con của em hả - Ừ - Lisa, hai mươi mấy tuổi đầu rồi mà vẫn bị con nít lật mặt quả là rất nhục.- Taehyung lớn già đầu rồi mà vẫn thích mặc quần lót màu hồng anh ko cảm thấy bản thân mình biến thái hả - được, quả nhiên là Lalisa, sau bốn năm không gặp coi bộ cách nói chuyện của em ko khác gì nhỉ…
Liệu có một tình yêu thật sự vào cái ngưỡng tuổi 18,19 tuổi không. Một người con trai nhỏ bé không đẹp trai không thông minh không có gì cả nhưng mang một trái tim đầy nhiệt huyết và yêu hết mình, cho đến khi ngay cả những thứ tưởng chừng như trường tồn mãi mãi ấy cũng biến mất vi một mối tình chóng vánh nhưng khó phai với những vết thương chằng chịt trong tim.Ps/ đây là lần đầu tiên mình viết truyện khống biết nó như thế nào mong mọi người giúp đỡ. Mình sẽ thử viết một chương xem thế nào nếu ý kiến của mọi người tiêu cực thì mình sẽ chấm dứt ước mơ viết truyện của mình tại đây😅😅😅.Đây là truyện boy love nhé mọi người ai có hứng thú vui lòng ở lại còn không thì mong mọi người đi vào lặng lẽ và ra đi cũng êm đềm nhé…
Nước đổ rồi, không thể nhặt lại được.Người đi rồi, con tim cũng không ở lại.Mất nhiều năm sau đó cô mới hoàn toàn dứt khỏi hình bóng của Đình An - anh thiên sứ của cô. ___________________Tác giả: Liêu PhongFacebook : Phong Phong Link: http://facebook.com/tg.lieuphongInstagram: typhoon_1210…
Request RamuJaku của bạn Nhým Cầu Vồng @facebook (^∇^)Written by Gấu 7 màuRamuJaku. Học đường AU.---chúc mừng bạn đã may mắn trong kỳ bốc số trúng thưởng trên page mình hehee và mong rằng mình đã có thể dành tặng bạn một cái gì đó ngon miệng (●'ω`●)và đây là lần đầu tiên mình viết RamuJaku, nên chắc là sẽ hơi có sai sót gì đó mong mọi người thông cảm ahahaa _(;3…
Văn án : Tấn Giang miễn phí tiểu thuyết 2017-01-11 kết thúcMạt thế bị đuổi giết đường trạch trong lúc vô ý xuyên qua đến □□, nơi này có cường tráng hán tử, mỹ lệ cô nương, cư nhiên còn có thanh tú tiểu song nhi?! Đường trạch bị bắt cưới gầy yếu đáng thương song nhi lâm tiểu. Nhưng là, ngươi, ngươi, còn có các ngươi, ta phu lang ta tới dưỡng, ta phu lang ta tới đau, cực phẩm thân thích nên lăn nào lăn nào!cp: Đường trạch x lâm tiểu.Tác giả tân nhân một quả, thích làm ruộng văn, lại bất hạnh không có tài nguyên, cho nên chính mình viết tới viết, không mừng chớ phun! Cám ơn!…