Textfic x Văn xuôiCái xóm trọ này bị làm sao ýNhư mùa thu "Hà Lội""Thế em yêu anh không?""Anh mày ghét cái thằng đầu hồng""Bống này kho tiêu ăn ngon lắm""Sao mà ghét cái thằng cha dạy Toán thế nhờ""Độc thân không phải là ế""THU TIỀN PHÒNG MỌI NGƯỜI ƠI"…
rhycap verNgày thứ mười tám sau khi nói lời chia tay, hoàng đức duy đề nghị quay lại với người yêu cũ.- chuyện chia tay nửa mùa, chia như không chia của hai bạn trẻ. Nếu bạn là một độc giả khó tính, vui lòng cân nhắc trước khi đọcwarning : lowercasechuyển ver đã được sự cho phép của tác giả: 95_neyu97link fic gốc:https://www.wattpad.com/story/291429358-%F0%9D%91%A1%F0%9D%91%8E%F0%9D%91%92%F0%9D%91%94%F0%9D%91%A2%F0%9D%91%98-ng%C3%A0y-th%E1%BB%A9-m%C6%B0%E1%BB%9Di-t%C3%A1m-sau-chia-tay…
|rhycap|"và ngọn đèn kia sáng rực lênrọi đường đưa anh tìm đến một khoảng trời thật mới nhưng chẳng có em..."fic tớ dựa trên bài hát Hào Quang để viết lên nhưng tớ viết dựa trên khoảng thời gian của RV3 và ATSHkhông chuyển thể…
OOC, truyện lấy tên nhân vậy, tình huống hoàn toàn là trí tưởng tượng....Cùng vượt qua những sóng gió, khó khăn bao cơ hộiCũng đã muốn nói ra câu yêu rồi....Rồi tháng ngày phai nhạt cho kí ức phôi phaMình lỡ để danh vọng đứng giữa chúng taCho anh quay lại khoảnh khắc ấy, để anh cố níu tay em lại....Giờ thì mình đã không còn thương, không còn đau, không còn vì nhau nữaCũng đã từng mang nhiều điều mong ước nhưng đành xa xôi...Vì anh yêu em rất nhiều, chỉ là chúng ta chọn rời xa…
Cảnh báo: OOC, gương vỡ tan tành, HE, ngược tâm ngược thân, cao H, H văn, cân nhắc trước khi đọc.Tên truyện: ĐỏTác giả: YueVăn Án."T...tôi ở lại...Duy...khụ khụ...d..dừng...""Quang Anh!! Cậu điên à.""Đau...đau lắm An ơi...tôi không chịu được"[...]"Các người bị điên à, không thấy con tin sắp chết hay sao mà còn lôi người ta về đồn. Gọi xe cứu thương, chăm sóc cậu ấy cho tốt"[...]"Tôi có một điều rất thú vị muốn tiết lộ cho anh biết." Hắn tiếp tục nói, còn nở một nụ cười méo mó: "Trước khi thử con chip này trên người anh, thì tôi đã từng thử một con chip khác...Cũng ở trên người anh."[...]"Chạy điiiiiii, tôi đã nói chạy đi, cậu bị ngốc à! Ức..."Đặng Thành An nước mắt giàn dụa, cậu quệt đi vết máu còn đang chảy trên má mình, quay lại cố gắng đưa Hùng đi cùng."Mẹ bọn nhãi ranh, còn không mau quay lại.""Chạyyyy!"[...]"Tiếp tục đi, đến khi nào tôi nói dừng lại, mỏi tay thì gọi người khác, đánh đến khi nào anh ta thực sự sợ thì thôi."[...]Anh ngồi quỳ dưới đất, cơ thể không chỗ nào không có vết thương, áo sơ mi trắng thấm đẫm màu đỏ của máu. Mái tóc ướt đẫm mồ hôi loà xoà rơi xuống che đi đôi mắt đỏ hoe đang ngậm nước."Ngẩng đầu lên."[...]*Chát"Mẹ kiếp, anh dám đánh tôi."*ChátHắn trả lại cho anh một cái tát, so với lực đạo anh đánh hắn thì cái tát này có vẻ đau hơn gấp mấy lần."Hức...ha...đừng...gì cũng được....đừng bắt tôi làm chuyện này..."[...]"An...An xong chưa...có...có thể nghe anh...giải thích không..." Đôi tay gầy guộc run rẩy của anh đưa lên níu lấy cổ tay áo của…
Nguyễn Quang Anh, một người đàn ông luôn toát lên vẻ lạnh lùng, xa cách, nhưng đằng sau ánh mắt sắc bén và vẻ ngoài khó gần ấy, Hắn lại mang trong mình bản chất của một "Odnoliub"- Chỉ yêu và dành trọn vẹn tình cảm cho một người duy nhất trong đời.Và người đó, không ai khác, chính là Hoàng Đức Duy…
"Chào Mừng Kẻ Tự Xưng Là Vị Khách Lãng Du!"-----------------------------------------Tác giả: Amour- Truyện là chất xám, là trí tưởng tượng, là tất cả xúc cảm và tình cảm của tôi. Xin đừng áp đặt lên các anh và tôi không có nhu cầu được mang đến trước các anh.Mong mọi người đọc truyện vui!Chấp bút ngày 08/03/2025.…