"Tuổi mười tám, chúng ta luôn tỏ ra là anh hùng, nhưng lại không phải là anh hùng.""Tuổi mười tám, độ tuổi dám ước mơ, dám thử thách, và cũng dám chấp nhận.""Dù thế nào đi nữa, những kí ức của tuổi mười tám, sẽ luôn là kí ước tươi đẹp nhất..."…
Tác giả: Tuyền Xu TinhNgười dịch: Tặng Cậu Câu ChuyệnTên khác: Hôn em giữa trời xanhVăn án: Trì Yến Trạch ngỗ ngược, đẹp trai, chói mắt, là một cậu ấm hư hỏng trác táng nổi tiếng của đại học Bắc Thanh. Bên cạnh chẳng bao giờ thiếu ong bướm vờn quanh, thường xuyên lui tới chốn tiệc rượu phòng hoa, ăn chơi phóng túng. Châu Ninh Lang lạnh lùng, hiểu chuyện, trầm lặng, là người luôn tuân thủ quy tắc, mỗi lần gặp Trì Yến Trạch trong khuôn viên trường, cô đều cố gắng hết sức che giấu cảm xúc đang cuồn cuộn dâng trào trong lòng, đó là tình cảm dành cho anh mà cô đã bắt đầu ấp ủ trong lòng kể từ năm mười sáu tuổi.*** Khi xung quanh anh có biết bao cô gái đến rồi lại đi, cô đang ngồi trong thư viện hoặc phòng thực hành vùi đầu vào đống sách vở và thí nghiệm.Vào một ngày mưa, Châu Ning Lang mặc một chiếc váy màu trắng hạnh nhân, đeo balo đựng sách, cô cầm sách, định giả vờ như tình cờ đi ngang qua.Trông thấy Châu Ninh Lang thanh lệ, bạn của Trì Yến Trạch nói: "Cô gái này nhìn là biết cực kỳ ngoan ngoãn."Trì Yến Trạch cợt nhả nâng mắt lên, dùng giọng điệu cực kỳ hư hỏng nói: "Ông đây lại chỉ thích gái ngoan."*** Trong một buổi tụ họp bạn bè đại học, hai người sớm đã ở bên nhau từ lâu nhưng giấu giếm tất cả mọi người rồi lén lút hẹn nhau ra ngoài, anh xấu xa say đắm hôn lên vành tai cô, cô nóng lòng muốn đi gặp bạn cùng phòng.Đôi môi mỏng của anh khẽ nhếch lên, giọng nói khàn khàn: "Để ông đây hôn thêm một lúc nữa rồi sẽ thả em đi."[Lưu ý khi đọc truyện]- Phi công X Bác sỹ khoa Chấn thương Chỉnh hình…
Au : RinneCâu chuyện xoay quanh ngôi trường và những điều rắc rối thú vị ở nơi đó, những mẩu truyện học đường về trường lớp, tình yêu, tình bạn,...Mong các bạn đón đọc !よろしくお願いします!Làm ơn đừng mang đi khi chưa có sự cho phép của tác giả _ Rinne _…
Cuộc sống vô thường - con người vô tâm.( Tản văn+thơ tự sáng tác )Bao nhiêu mùa thu nắng vàng Hà Nội?Trao cho chàng hết, dưới chân dịu dàng⛅-Đông Phong Tư Hoài-…
* Tác giả: Phạm Khuyết * Thể loại: Xuyên không, ngôn tình, hài. * Tình trạng: đang ra, đã chuyển thể thành phim. * Coverter: Thanh Phong (http://truyencv.com/bao-tieu-sung-phi-gia-ta-cho-nguoi-bo-vo/) * Edit - Beta: Lily073 * Mọi người muốn reup bản edit thì cmt cho mình biết nhé.* Link chap 200-399: https://www.wattpad.com/myworks/145267415-edit-chap-200-399-bo-tiu-sng-phi-gia-ta-ch-ngi-b-v-stsp------Page FB sẽ post chap mới trước Wattpad 3 ngày nha.Link FB: https://www.facebook.com/pg/Ng%C6%B0%E1%BB%9Di-H%E1%BA%A1nh-Ph%C3%BAc-118369258874595/photos/?tab=album&album_id=163664241011763 ------ * Nhà mình không cấm hối truyện, các bạn cứ hối thoải mái nha. Vì đôi khi mình hay lười nên phải có áp lực làm việc (thân lừa ưa nặng a :)) ) ***Cám ơn các bạn đã đọc bản edit của mình, hiện tại mình đang tiến hành một dự án khác song song, nên nếu các bạn thấy tốc độ ra chap mới vẫn còn chậm hãy cmt và vote để mình dành thời gian cho bên này nhiều hơn nha <3. Yêu các bạn!*** VĂN ÁN "Muốn hưu thư (thư bỏ vợ)? Được ! Thị tẩm bảy đêm, làm thoả mãn Bổn Vương, ta sẽ đưa cho ngươi ." Mặc Liên Thành nhẹ nhàng buông ra một câu . Khúc Đàn Nhi khuôn mặt nhỏ nhắn bối rối, lắc lắc chiếc khăn tay, cắn răng một cái , gật đầu. Vì vậy , đóng cửa chính , buông rèm cửa sổ . Bảy ngày bảy đêm ... Sau khi xong việc, Khúc Đàn Nhi còn chưa đứng dậy được, liền đưa bàn tay nhỏ bé lên đòi hưu thư(thư bỏ vợ) , không ngờ.... "Bổn Vương không hài lòng , làm lại một lần nữa.." Bát Vương Gia Mặc Liên Thành nhíu mày nói: "Bản Vương nói một, ngươi liền không thể đáp hai." "Vâng." Đáp 3…
Bài này vào khoảng ngày 14 tháng 3 nhập v, cùng ngày rơi xuống vạn chữ đổi mới, xin ủng hộ chính bản, cám ơn các vị. Người chết như đèn diệt, Trần Nhan Linh chết nhưng không có đèn tắt, phản mà bị trói định một cái vật kỳ quái, nên đồ vật công bố chỉ cần nàng hoàn thành nó cho nhiệm vụ, liền có thể trở lại hiện thực, trở lại nàng phát sinh tai nạn trên không trước, còn có cơ hội không lên chuyến bay thời điểm. "Rất tốt, kia nhiệm vụ của ta là cái gì?" "Cứu vớt các cái thế giới nữ chính." "Được rồi, không có vấn đề." Trần Nhan Linh lời thề son sắt tiếp nhận nhiệm vụ. "Nàng không phải nữ chính." Trần Nhan Linh nhếch lên khóe miệng trong nháy mắt cứng ngắc: "Hệ thống ngươi có phải hay không sai lầm, nàng xinh đẹp như vậy làm sao có thể không phải nữ chính." "Túc chủ ngươi thật cứu lầm người!" Nằm ở Trần Nhan Linh trên vai nữ nhân thấp giọng cười: "Ngươi đã cứu ta?" "Thật sao? A ha ha ha, thật ngượng ngùng, ta cứu lầm người." Trần Nhan Linh cười xấu hổ vài tiếng Đã cứu ta liền phải phụ trách ta. Đọc cần biết: Chủ công chủ công chủ công Mỗi cái thế giới nữ hai đều là cùng một người. Nội dung nhãn mác: Sống lại điềm văn nhanh xuyên hiện đại giá không Lục soát chữ mấu chốt: Nhân vật chính: Trần Nhan Linh, Cố Vân Hi (thế giới nữ hai) ┃ vai phụ: Nữ chính, nam chính các loại ┃ cái khác: Điềm văn không biết có phải hay không là ngốc bạch ngọt tồn cảo không biết lúc nào có…
mẹ tôi thường hay nhắc nhở tôi:"học đi hẳn rồi yêu đương con nhé!"tôi tò mò nhìn mẹ, ngây thơ hỏi:"mẹ ơi, tại sao vậy ạ?"mẹ dịu dàng xoa đầu tôi và đáp:"vì trẻ con thì không được yêu đương, con ạ."Written by Nem_Date: 18/9/21.…
Gặp lại nhau sau mười năm, họ chợt nhận ra - có những ký ức dù đã cũ kỹ đến đâu, vẫn có thể khiến tim mình rung lên như lần đầu.Năm mười bảy tuổi, Vương Diễm An và Tống Hoài Tư từng yêu nhau bằng tất cả sự trong trẻo và chân thành của tuổi học trò.Tình cảm ấy không có hiểu lầm, không tổn thương sâu đậm - chỉ là cả hai cùng chọn cách buông tay, để trưởng thành theo cách riêng của mình.Họ rời xa nhau không phải vì hết yêu, mà vì muốn trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình trước khi quay lại với người kia.Mười năm sau, số phận cho họ gặp lại.Tình cảm này, dẫu có những tiếc nuối, nhưng chưa từng là vật cản khiến họ chùn bước.Ở tuổi trưởng thành, khi cả hai đã có vị trí riêng trong cuộc sống, họ lại một lần nữa đối diện với nhau - bình thản, dịu dàng, và chân thành như năm mười bảy, nhưng chín chắn hơn, dũng cảm hơn.Và họ yêu nhau, thêm một lần nữa.Hãy theo dõi cách họ trưởng thành hơn và cách họ yêu nhau ở lần thứ hai.…
Thể loại: Ngôn Tình, Hiện Đại, Từ Thanh Xuân Đến Trưởng Thành, Ngọt Sủng, Hài HướcSố chương: 93 chương + 3 ngoại truyện+ Cặp đũa lệch: 1m87 - 1m62+ Nam chính có em trai song sinh+ Song sinh di truyền đến đời sauJungkook chính là hình tượng "nam thần hoàn mỹ" trong lòng chúng nữ sinh, không chỉ gương mặt đẹp, dáng người tốt mà thành tích học tập còn cao nữa.Có điều hình như ánh mắt của nam thần.... không được tốt lắm.Bao nhiêu nữ sinh có hảo cảm với Jungkook, anh dường như đều không nhìn thấy.Một hôm tại nhà ăn của trường.- Jisoo sờ sờ gương mặt:" Như thế nào lại nhìn em như vậy, sao không mau ăn, mặt em có gì à?"- Jungkook ngoắc ngoắc tay: "Em lại gần đây chút, anh sẽ nói cho em."Jisoo không nghi ngờ, cúi đầu lại gần.Nhanh như chớp, Jungkook bưng tai cô, bên má cô rơi xuống một cái hôn.Xung quanh như yên tĩnh, chỉ có âm thanh của chiếc đũa va phải mặt bàn.Não Jisoo chết máy mấy giây, sau đó thẹn thùng ngồi xuống.Anh thì vẫn thản nhiên, còn chính cô Jisoo đã đọc qua nhiều sách, tiểu thuyết không một ngàn cũng tám trăm nghìn, vậy mà cư nhiên bị lừa như thế, CÔ KHÔNG PHỤC!!!!!Jungkook như con giun trong bụng cô:" Không phục? Vậy em có thể hôn trả lại cho anh!"…
Tác giả gốc: 2003kutovai2003Truyện được edit và up lại chưa có được sự cho phép của tác giả, nếu bạn nào có mạng xã hội của tác giả thì cho mình xin với ạ. Mọi khiếu nại về tác phẩm xin nhắn trực tiếp cho mình ạ.…
Văn án:Vào mùa đông năm 2011, rạp chiếu phim đầu tiên được mở ở Ngư Lý, ngày mà rạp chiếu phim khai trương, rất nhiều vé xem phim miễn phí đã được gửi tới trường của họ.Nó là một bộ phim cũ được chiếu lại, đó là lần đầu tiên Khương Tri Nghi xem bộ phim "Titanic" lưu danh.Thật tiếc, sau hai giờ, cô ấy đã không nhớ bất cứ điều gì.Hình ảnh duy nhất còn lại trong tâm trí về lần xem phim đó là Rose nằm trên tấm ván gỗ khi nói lời tạm biệt với Jack, Giang Nhiên đột nhiên cúi người xuống, hơi thở nóng rực nói vào tai cô:"Nếu chỉ còn lại tấm ván gỗ cuối cùng, tôi nhất định sẽ kéo em cùng tôi rơi xuống biển sâu."Trong bóng tối, thần sắc thiếu niên tối tăm, giọng nói thấp."Tại sao?" Nhiều năm sau, cô hỏi."Nào có nhiều vì sao như vậy?" Trong căn nhà gỗ cao nguyên cao bốn ngàn mét so với mực nước biển, anh nghe vậy thấp giọng cười, đầu cong lên, đè cổ cô lại, vượt qua một nụ hôn trộn lẫn mùi khói của Vạn Bảo Lộ."Ai bảo em là Khương Tri Nghi chứ."-- Cả đời này anh mưa gió phiêu linh, Khương Tri Nghi là quê hương duy nhất của anh.- Cho dù chết, cô cũng chỉ có thể cùng anh.---------Tác giả: Điềm AnhThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Vườn trường , Thanh mai trúc mã , Nhẹ nhàng, Chữa lành.Phiên bản đầu tiên viết vào 07.09.2021Cre: https://wikidichvip.net/truyen/cho-nguoi-tan-hoc-kia-mot-ngay-YvJ8T1S4CA0Ke5wf~~~~~🌈Lần đầu tiên mình edit truyện có gì sai sót mong mọi người góp ý giúp mình nhé ạ!! 😉Truyện edit chưa được sự đồng ý của tác giả, vui lòng ko re-up hay chuyển ver. Chỉ đăng ở wattpad @yuhtshui_…
"Năm ấy chúng ta nợ nhau hai từ Mãi mãiLời hứa giữa xanh xuân vốn dĩ là bi kịchLờn hẹn thời thiếu niên vốn dĩ là bi thươngVĩnh viễn, có dùng cả năm tháng trưởng thành cũng không thể thực hiện được. Đó là bi ai!''🌼Dòng chảy luân hồi đưa ta vào bi kịch. Thanh xuân có nhiều hơn bao nhiêu cơn mưa? Cơn mưa nào cũng thảm khốc. Tại sao tại buồn? Tại sao lại khóc? Không ai giải đáp được. Cơn nắng ngày hạ lúc nào đã không thể trở về được nữa, chúng ta không có nhau? Thì phải chấp nhận. - 东风思怀 -…
Bản chuyển đổi ngôi chưa có sự đồng ý của dịch giả. Nếu dịch giả có nhìn thấy cho mình xin lỗi đồng thời cảm ơn bạn vì đã dịch truyện.Lời nhắn từ người chuyển ngôi: Tôi thích cp Nghệ Hàn nên muốn muốn chuyển ngôi những truyện hay để mọi người yêu thích cp Nghệ Hàn cùng đọc.…
Thuở nhỏ , Thích cô ấy từ cái nhìn đầu tiên .. 10 Năm sau gặp lại người mình thích thuở nhỏ , liệu phải làm thế nào để người mình thích phải thích mình?❤…
Ở đây không có những câu văn hay, cũng không có ngôn tình, bách hợp, đam mỹ. Chỉ có những điều nhỏ nhặt được tích góp ở trong đời sống hằng ngày của chúng ta...…