•Đồng nhân•Xuyên không •Nhiệm vụ•Harem ❀Không hợp gu thì say bye nhé❀Nhiều tình tiết ảo❀Rất mong nhận được nhận xét của các cô/cậu❀Ngớ ngẩn thật đấy.___________________________"Kyubi-chan dễ thương thật đấy""Oaaaa, thích nhất cậu nhé!!""Anh bỏ em rồi, ai thương em đây""Trả lại em mùa xuân năm ấy" [...]Tất cả biến mất, chỉ còn lại một giấc niệm vĩnh hằng_.mkhueee_.saddboyy_.…
Thế mạt thế sau Lâm Nhiễm vẫn là cái người thường, tựa vào làm đường đội làm cu li kiếm thủ thiếu lương thực nuôi sống chính mình, bị ngày xưa người nhà cười nhạo, bị vô lương dị năng giả ức hiếp, mạt thế thứ hai năm vì cứu người ngược lại đem chính mình hại chết .Sống lại đến mạt thế tiền ba phần chung, nàng chuyện thứ nhất chính là tìm cái khác thường có thể tang thi cắn chính mình một ngụm, hảo thức tỉnh dị năng. Lúc này đây, nàng phải làm một cái có năng lực bảo hộ chính mình thể diện nhân.Sau lại phát hiện, kiếp trước thánh mẫu bạn học theo đã biết lấy đi thủ xuyến nguyên lai tự mang một cái không gian.【 đinh, buộc định ta, kích hoạt thánh mẫu hình thức, mỗi được đến đến từ người khác 100 điểm cảm tạ giá trị, khuếch trương diện tích nhất bình phương thước nga ~】Lâm Nhiễm vẻ mặt lạnh lùng: "Không buộc định không kích hoạt không thánh mẫu."【 được rồi, kích hoạt tu đường sắt hình thức, mỗi tu một trăm thước đường sắt, khuếch trương diện tích nhất thước vuông 】Lâm Nhiễm vì thế bị bắt bắt đầu nàng tu đường sắt kiếp sống.•Mạt thế sinh trưởng tốt biến dị thực vật đem đường hủy hoại, giao thông là thật lớn nan đề, căn cứ cùng căn cứ trong lúc đó hoàn toàn không thể lui tới.Thẳng đến một người xuất hiện, nàng tu đường sắt không thể bị biến dị thực vật phá hư, tang thi cũng không dám tới gần, tuyệt đối an toàn tin cậy.Từ nay về sau, kia ô ô mạo hiểm hơi nước, loảng xoảng làm loảng xoảng làm chạy nhất quải quải lục da xe lửa tựu thành để cho m…
Em ngồi lặng rất lâu khi anh đi, em muốn xem mình thấy gì lúc này... Em chẳng thấy gì ngoài khoảng trống anh vừa để lại cho em! Em không rơi nước mắt vì cái đau em đang đối diện nó hơn nhiều cái đau có thể rơi những giọt nước mắt... Mọi thứ với em rỗng tuếch vì em thấy mình trắng tay sau ngần ấy yêu thương của em và anh, hoá ra chỉ mình em yêu anh, em sai rồi, sai vì em chọn anh nhưng em ko bao giờ hối hận với lựa chọn của mình, em vẫn sẽ yêu anh như em vốn thế tình yêu ạ!…
Tên Phụ :-Những Thiên Thần Sa NgãNhân Vật Chính :- Phạm Luân Cảnh-Trịnh Vương Lãnh- Du Lãnh Thần- Mặc Lâm- Đại Thần Quốc- Hàn Phong Anh- A.FNhân Vật Phụ :- Eny - Trúc Nhi- K.OVà vài thiên thần, ác quỷ khác,....============================- Họ là những thiên thần mang đến sự may mắn , niềm vui cho nhân loại chúng ta ...- Họ là những con quỷ mang đến sự sợ hãi , điềm xấu cho nhân loại chúng ta ....Từ những thiếu niên mới lớn lại có những câu chuyện không nên" xảy ra" Thiên Đường Nổi Loạn - Địa Ngục Khiêu Chiến.Liệu bản thân họ có thể đối mặt với mọi chuyện? Và ai trong số họ là Ác Chủ?…
Đây là lần đầu tiên mình viết truyện, nếu có chỗ nào cần sửa, mọi người có thể comment cho mình để mình chỉnh sửa và rút kinh nghiệmGiới thiệu:Một tấm vé không ghi ngày giờ.Một cái tên không thể nhớ.Một chuyến tàu vô định.Khi tỉnh dậy, tôi đã đứng trước quầy bán vé, với một chiếc túi xách nặng trĩu và trí nhớ rỗng tuếch. Tôi không biết mình là ai, đang đi đâu, hay vì lý do gì tôi lại có mặt ở sân ga này. Chỉ có một giọng nói máy móc vang lên, dẫn tôi đi theo lối bên trái - đến với chuyến tàu kỳ lạ đang đợi sẵn.Không ai hỏi tên tôi. Không ai nói chuyện với tôi. Không ai ngăn tôi lại.Trong mỗi toa tàu, tôi gặp những người, những vật, và những mảnh ký ức không tên. Mỗi bước chân, mỗi lần mở vali, mỗi tấm kính phản chiếu gương mặt xa lạ của chính mình... tôi lại đến gần hơn với một điều gì đó - một điều tôi từng là.Nhưng câu hỏi vẫn luôn lặng lẽ chờ phía cuối đoàn tàu:Tôi đang đi đến đâu - và liệu tôi có thể quay lại?…
Đừng cố đi vào thế giới của cô gái ấy, bạn sẽ hối hận và muốn thoát khỏi nơi đó, thế giơis một màu đen,và đôi mắt mất hồn ko cảm xúc, ngỡ như đôi mắt chỉ toàn màu đen mà chả có ánh sáng nào vụt qua mà h đây lại thành một màu trắng.? Cô tự hỏi : "Tại sao con người sống đc vui vẻ mà cô thì ko cảm nhận đc nó, tình yêu là j ?là sự sến súa giữa hai Cặp đôi lăng nhăng hay là sự ấm áp mà tôi ko nhận được" tôi là một vật thí nghiệm cho sự thống khổ tận cùng của đấng chúa trời,con người tôi kiếp trước đã phạm phải tội gì mà kiếp này lại phải nhận thay. Những dòng chữ nguệch ngoạng trên giấy " Tôi muốn ch*". TÌNH YÊU LÀ CÁI GÌ?…
Một câu thoải mái giới thiệu vắn tắt:Đây là vĩnh viễn trưởng không lớn Cổ Ngọc Thư, tay trái cầm một tôn đan lô, tay phải niết một mảnh bạc ngọc, trên đỉnh đầu đỉnh ăn hóa ngạo kiều béo oa nhi, lang bạt tu tiên giới, cứu hắn gia mỹ nhân tổ tông cố sự……[ORZ tin tức lượng rất lớn, thỉnh bài nát lại nuốt.]Dong dài giới thiệu vắn tắt:Cổ Ngọc Thư từ nhỏ bị mẫu thân ân cần dạy bảo muốn trọng chỉnh Cổ gia gia nghiệp, hơn nữa hắn linh căn rất là bình thường, liền tiếp được Cổ gia kia ngày càng suy sụp dược liệu sinh ý.Nhưng không thành tưởng, hắn cần cù trăm năm đem Cổ gia lại đẩy về huyền thổ tứ đại thế gia sau, lại bị tu thành Kim Đan đại ca thoải mái chém giết đương trường, giết hắn Cổ thị tộc mãn môn, công khai đoạt gia nghiệp.Lúc này đây, sống lại một hồi, Cổ Ngọc Thư thề, cừu muốn báo ! gia muốn thủ ! này tiên lộ càng là muốn tu !Vì thế, hắn vươn ra gầy yếu tiểu thủ, đẩy ra Cổ gia cấm địa đại môn, cầm lấy kia nhận đến Cổ gia ngàn năm cung phụng đan lô cùng dị hỏa, mở ra dược tiên tu tiên lộ…… tư liệu phiến.Chú: [ Cổ Ngọc Thư VS Cổ Hoàn Vũ ][ đồng tử kê VS tiểu đậu nha ][ lạnh lùng phúc hắc VS não tàn tinh phân ][ ngụy · tổ tôn ][1V1]Nội dung nhãn: Tu chân cường cường dị thế đại lụcTìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Cổ Ngọc Thư ┃ phối hợp diễn: ┃ cái khác:…
Nếu Soonyoung muốn, em cam tâm tình nguyện trao cho anh cả trái tim. Nhưng mà anh không muốn cho nên trái tim ấy chỉ có thể ngậm ngùi nằm lại trong lòng ngực rỗng tuếch của em, vỡ tan thành trăm nghìn cánh hoa.-gyusoon, hanahaki!au, one sided love, khá đau khổ.…
Có một ngày nàng tâm huyết dâng trào hỏi hắn: "Lý tưởng của ngươi là cái gì?"Hắn đang xem tài chính và kinh tế tin tức, chuyên chú trắc diện làm cho lòng người động.Nàng trách trách vù vù chạy tới kháp hắn, lại hỏi một lần: "Có hay không lý tưởng a ngươi?"Hắn vỗ về của nàng nhĩ khuếch, mỉm cười: "Không có.""Phi lời muốn nói, ta có chừng giấc mộng muốn."Nàng mở to hai mắt nhìn, chờ đợi bên dưới.Hắn cúi người xuống, ở bên tai nàng nỉ non: "Giấc mộng của ta, là ngươi."Bài này giảng thuật một không quá thông minh bộ dáng bình thường lại cố chấp oa nhi ở võng du lý bị người khảm bị người ngược bị người luân, cuối làm cho đại thần không thể nhịn được nữa thu chuyện xưa của nàng. .…
"...em không nhớ tôi sao?". Câu nói thều thào vọng lên trong không gian tĩnh lặng rồi chìm đi mất. Chẳng hiểu sao tôi lại thấy thật đau trong tim như để quên 1 điều gì đó lẽ ra tôi phải nhớ. Tôi cố gắng nhìn vào khoảng tối trước mắt của người đàn ông bị che khuất bằng những nét vẽ nguệch ngoạc đang chuyển động nhưng vẫn không tài nào nhìn thấy được. Vẳng vọng bên tai câu nói nghe như muốn khóc ấy là hình ảnh người đàn ông kì lạ đó mất hút vào khoảng đen tĩnh lặng. Tôi như muốn bậc khóc. Những gì tôi có thể nhớ là nhắn nhủ bản thân tôi khi tỉnh lại xin hãy đừng quên giấc mơ này. Tôi đã không biết nó có phải ác mộng. Tôi đã thật sự sợ hãi. Nhưng tôi không muốn quên.…