Tên truyện: Đừng hỏiTên gốc: Biệt vấn Tác giả: Du NgưThể loại: Tiểu thuyết gốc, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Kinh dị, Cường cường, Vô hạn lưu, Thăng cấp lưu, Chủ thụ, 1v1Số chương: 147Tình trạng bản gốc: FullTình trạng edit: Lê lếtEdit: UpeheheNguồn raw: Tấn GiangBìa: Gió trên mái hiênBộ này mình hợp tác với một nhà edit đến hết phó bản 2, nay nhà đó không làm nữa nên nhượng lại cho mình edit tiếp.Chú ý! Edit phi thương mại, không re-up chuyển ver dưới mọi hình thức!…
I woke up to a sound.It wasn't loud, nor urgent- just a soft, deliberate knock against wood. The kind that lingers, waiting to be acknowledged.Knock, knock.The room was dark, except for the faint glow of streetlights bleeding through the curtains. Everything looked the same-the walls, the ceiling, the bed I was lying on.Nothing was out of place.And yet, something felt... wrong.Knock, knock.The sound wasn't coming from the front door. It was closer. Much closer.Right outside my bedroom.The room stayed still, wrapped in darkness, thick and suffocating, with only the tick of the clock echoing through the quiet. I didn't move, didn't turn on the light. I just lay there, listening - letting the sound drift through the rhythm of my breath.I had locked the front door. My smart lock made sure no one could enter without the code.So then... who was standing out there?…
viết truyện thỏa nổi lòng vì otp âm dương( ⚈̥̥̥̥̥́⌢⚈̥̥̥̥̥̀).mọi nhân vật và bối cảnh đều thuộc về bộ hh3d Thần Ấn Vương Tọa của Đường Gia Tam Thiếu.òm có điều có lẽ tui sẽ phét chút xíu ở một vài chỗ vì từ lúc Môn Địch chớt tui cx bỏ phim luôn, nên có j sai sót mn thông cảm nhé. Ừm chắc có thể là nhân vật sẽ OOC một chút xíu ấy.Môn Địch sẽ chỉ ngoan ngoãn với A Bảo đồng dạng A Bảo cũng chỉ dịu dàng với Môn Địch. Sinh tử văn, sinh tử văn, sinh tử văn.Điều quan trọng đã nói 3 lần nhéVới lại tui ghét Nguyệt Dạ lắm, thề...ghét kinhviết để lm giảm sự suy trong tôi:)))Hơn 2 tháng toi mới dám mò đi coi tập 97, coi xong tuyệt dọng lắm🙃=]] đã giải quyết.…
Giới thiệu truyện:Cậu Minh thích thằng Hà, cái thằng hầu đen nhèm như cục than. Chết cái thằng Hà chẳng hay, cứ giày vò cậu Minh hoài.Cậu Minh ngồi trên kiệu có ô che đàng hoàng, chống cằm nhìn thằng Hà nghịch bùn đào củ sen.Trông nó có vẻ vui, cứ cười với mấy con hầu miết.Cậu Minh thấy nóng mắt lắm! Mặt đen như đít nồi nhưng lại không lỡ quát thằng Hà lên. Trông nó đang vui thế kia cơ mà? Giờ quát nó chỉ tổ khiến nó ghét mình thêm.Nhưng thiếu gì cách khiến nó lên? Cái thân yếu ớt này, chắc cũng chỉ những dịp như thế này là có tác dụng!Nghĩ bụng, cậu Minh bặm môi, miết chặt cho thật tái, ôm trán tỏ vẻ đau đớn."Nhức đầu quá."Cậu Minh rên lên khe khẽ, giả bộ như đau mà vẫn ráng nhịn để mấy đứa chơi cho thoải mái.Cậu vừa kêu, thằng Hà đã để ý ngay, sốt sắng rửa ráy chân tay rồi đi lên."Cậu Minh, cậu đau đầu ạ? Chắc cậu lại trúng gió rồi.""Ừ, chắc thế rồi." Cậu Minh vẫn chưa thôi cái bài giả vờ giả vịt, nhưng tay thì vẫn cứ là thành thật nắm lấy tay thằng Hà, đầu ngón tay nhẹ nhàng xoa nắn lòng bàn tay nó."Để con đưa cậu về.""Thế có được không? Em đang chơi mà."Ánh mắt cậu Minh buồn buồn."Giờ còn chơi bời gì nữa hả cậu? Sức khoẻ của cậu mới là quan trọng nhất chứ!"Nói rồi, nó gấp gáp dọn đồ, đưa cậu Minh về nhà.…
Ngày Hy Thừa tiễn Tại Luân đi nước ngoài học là ngày hoa gạo rắc đỏ rực cả bến sông.Ngày Tại Luân trở về, Hy Thừa nhẩm đếm, đã lẻ mất một mùa gạo cháy.Category: shortfic.Couple: JakeHee (Thẩm Tại Luân × Lý Hy Thừa).Warning: none.Note: Truyện có thể còn nhiều thiếu sót, rất mong nhận được góp ý từ mọi người. Chúc mọi người đọc vui vẻ!Mình lấy cảm hứng từ truyện ngắn "Người ở bến sông Châu" của Sương Nguyệt Minh.…
Dựa trên sự kiện có thật =))William có một người thầy dạy hôn rất giỏi, cùng kế hoạch dùng sự non nớt của mình để chiếm ưu thế. - Mày đang cố tình đấy à?- Làm thế này, tao có thể hôn anh ấy lâu hơn.Edit truyện đã có sự cho phép của tác giả. Không reup!Đọc bản gốc tại đây: https://x.com/HOONIETAEM/status/1889439284387557549?t=KoFONmvEehBJBMiATPfN6Q&s=19…