Tiếp bước phần một đâyyy!!!_________________________________________________________Chú ý: Nhân vật thuộc quyền sở hữu trí tuệ của tác giả Fujimoto Tatsuki. Mọi tình tiết và hội thoại trong truyện hoàn toàn là hư cấu và không có trong hay ảnh hưởng gì đến cốt truyện chính. OOC, ABO, tục (nhưng sẽ có hạn chế) Cặp ship trong chuyện: YoshiDen, AkiAngel,... KHÔNG PHẢI OTP XIN ĐỪNG ĐỤC!!!Cảm ơn và mong mọi người tiếp tục ủng hộ truyện nhé!!! 💖…
Tổng hợp truyện ngắn về Aki, Denji và Power by Lammei Lammie._________________________________________________________Chú ý: Nhân vật thuộc quyền sở hữu trí tuệ của tác giả Fujimoto Tatsuki. Mọi tình tiết và hội thoại trong truyện hoàn toàn là hư cấu và không có trong hay ảnh hưởng gì đến cốt truyện chính. OOC, tục, ABO (có một chút) Cặp ship: YoshiDen, AkiAngel... (nhưng ít)Tui cũng mong mọi người góp ý và ủng hộ, cảm ơn mọi người rất nhiều!!!…
Văn án Trần Nguyên là một người có tiếng trong trường trung học phổ thông Kỳ Nguyên, một nam sinh phản nghịch, chuyên gây chuyện thị phi, không tuân theo quy tắc gì.Hắn tựa như cuồng phong, thổi quét qua mà đi, không lưu lại chút gì, càng không để người bắt giữ được.Còn Tống Tịnh Nguyên thì ngoan ngoãn trầm lặng, tính tình trong sáng, tuân theo quy củ, chỉ dám lén lút nhìn bóng lưng của hắn trong đám đông.Họ như hai thái cực, không ai nghĩ sẽ ở bên nhau.Trong một lần xảy ra tai nạn, cô tưởng hắn bị thương nên lo lắng chạy đến đưa thuốc đến cho hắn, lại bị hắn chặn ở góc phòng khách.Ngoài cửa sổ, tuyết rơi đầy trời, sợi dây chuyền màu đen trên cổ hắn va vào nhau phát ra âm thanh lanh lảnh, Trần Nghiên áp sát vào tai cô, cười tà mị: "Quan tâm tôi nhiều như vậy? Thích tôi sao?"Nhiều năm sau đó, hai người tái hợp trong một quán bar.Tống Tịnh Nguyên đi nhầm phòng, nhìn thấy Trần Nghiên đang uể oải dựa vào ghế sô pha, vẻ mặt không đổi, trên tay là điếu thuốc đang cháy dở, không chút để ý nói qua loa với người bên cạnh.Khi ánh mắt hắn rơi vào người cô, nét mặt bình tĩnh thờ ơ, sau đó thu lại trong giây lát, như thể hai người chưa từng quen biết.Cũng trong đêm đó, khi Tống Tịnh Nguyên bị kẻ xấu đeo bám, không biết từ đâu, Trần Nghiên đã thô bạo lôi cô vào một con hẻm nhỏ.Tống Tịnh Nguyên cực kỳ bình tĩnh: "Trần Nghiên, chúng ta đã chia tay rồi."Hai mắt Trần Nghiên đỏ hoe, nghiến răng nghiến lợi tố cáo cô: "Tống Tịnh Nguyên, rốt cuộc em xem tôi là cái loại gì? Rõ ràng chính em là người trêu chọc tôi trước. Cho nên em…
[ Lưu Ly ] By [heyiningxi820 ] [ weilaifeather ] [liuniansishui370] [moerbendefeng][gongziqishixingheguntang]CP: La Hầu Kế Đô x Bách Lân Đế Quân [ ĐôxĐế ]Đòng nhân văn [ Lưu ly mỹ nhân sát ]WN: Một nồi máu chó =)) được cải biên.…
Tổng hợp những câu chuyện ngắn thường ngày (đôi khi tẻ nhạt) của chiến binh gạo cội cùng bé moth vô tri của cậu ta._________________________________________________________Truyện được viết bởi Lammei LammieChú ý: Ý tưởng nhân vật thuộc quyền sở hữu trí tuệ của nhà làm game. Mọi tình tiết và hội thoại trong truyện là hư cấu và không có trong hay ảnh hưởng gì đến cốt truyện chính của game. OOC (đương nhiên rồi) Nhân vật (có thể) không có giới tính cụ thể, không chỉ đích danh bất kỳ cá nhân nào. Truyện nhấn mạnh về sự kết nối, đồng cảm CỰC MẠNH nên sẽ có chú ý về góc nhìn của nhân vật trong truyện. Chủ yếu xoay quanh anh Veteran đầu truyện nhưng đôi khi để ý các nhân vật khác nữa nhé 🥺 Cặp ship trong truyện: Veteran x Moth...KHÔNG THÍCH XIN ĐỪNG ĐỤC THUYỀN!!!Mong mọi người nhiệt tình ủng hộ mình!!!💖💖…
Tôi gặp cô vào một ngày nắng vàng rực rỡ.***Mình hơi tò mò một chút, khi đọc thì các bạn nghĩ gì về "tôi", "cô" và mối quan hệ giữa hai người? Và "tôi" là nam hay nữ?…
1. Trong cuộc đời mình, tôi đã chứng kiến rất nhiều cái chết.2. Tôi có một cuốn sổ.3. Những kẻ cô đơn, chẳng bao giờ chịu thừa nhận rằng mình cô đơn.4. Tôi vẫn nhớ, cô luôn gọi nó là “ngôi nhà cô đơn”.…
Họ tưởng câu chuyện đó đã kết thúc.Nhưng 8 năm chỉ chứng minh một điều-They weren't done yet. Not then. Not now. Their love story never ended.---------------------------------------We Weren't Done Yet là tác phẩm hư cấu.Mọi nhân vật, bối cảnh và sự kiện đều do tác giả tưởng tượng.Nếu có bất kỳ sự trùng hợp nào với người thật, tổ chức thật hay sự kiện ngoài đời, đó hoàn toàn chỉ là ngẫu nhiên.Tác phẩm không nhằm công kích, ám chỉ hay gây ảnh hưởng đến bất kỳ ai.…
Mắt cô màu xám, như màu của bầu trời London những ngày chớm đông. Đuôi mắt hơi cụp. Mái tóc nâu xỉn dài ngang lưng, xơ xác và rối bù. Cặp môi mỏng dính, khô nứt nẻ, lúc nào cũng mím lại thành một đường thẳng băng.Cô lúc nào cũng mặc chiếc áo hoodie xám tẻ nhạt, khóa kéo lên tận cổ, ám mùi khói. Chiếc quần jeans xám cũ tả tơi cũng ám mùi khói. Đến cả đôi giày vải bám đầy bùn cũng thoang thoảng cái mùi kỳ quặc đấy. Rõ ràng, cô chẳng thể nào được coi là thu hút.…
Tớ nhớ rằng mình đã quen cậu từ lâu, rất lâu rồi. Tụi mình học chung với nhau từ thời tiểu học, đến cả câu lạc bộ sudoku cũng vậy, nhưng chưa bao giờ hai đứa có một cuộc đối thoại được coi là 'tử tế'. Trừ phi giáo viên lôi hai đứa vào chung nhóm nghiên cứu - mà điều này cực kỳ hiếm - hay tớ hỏi mượn cậu cái gọt bút chì, cái compa, thì tụi mình chẳng bao giờ nói chuyện cả. Ấy thế mà hai đứa cũng thành một cặp được cơ.…
Cô đẹp, đó là điều mà ai cũng công nhận ngay từ lần gặp đầu tiên.Mái tóc bạch kim rực rỡ dài ngang hông, hơi gợn sóng, và lúc nào cũng mượt mà. Cặp mắt xám, nhưng lại ấm áp đến lạ. Sống mũi thanh thanh. Bờ môi đầy đặn, lúc cười khoe ra hàm răng đều tăm tắp và lúm đồng tiền nơi má phải. Xương quai hàm vuông vuông bướng bỉnh.Tuy nhiên, thứ gây ấn tượng với tôi nhất lại là những đường thẳng nhạt màu, mảnh như sợi chỉ, đan xen trên cánh tay trái của cô. Và nằm trên tất cả, là một đường thẳng duy nhất mang màu nâu đỏ, nổi bật trên làn da trắng như sứ.…