( VKOOK /BTS) " Gía Như "
Tên cũ : Em mệt rồi.... Em ngủ nhé!ONESHOT đầu tay mong mọi người thông cảm nếu có chỗ nào sai sótMọi người ơi vote cho tui đc ko. Đừng đọc chùa mà…
Tên cũ : Em mệt rồi.... Em ngủ nhé!ONESHOT đầu tay mong mọi người thông cảm nếu có chỗ nào sai sótMọi người ơi vote cho tui đc ko. Đừng đọc chùa mà…
Cô người chiến sĩ tiền tuyến,Anh người y sĩ hậu phương.---------- Không muốn đặt nhiều tags nên
Tác giả : Almond.Tên : Những câu chuyện về phù thủy và đứa trẻ.Thể loại : đa thể loại.Nội dung : các cậu thích đọc những câu chuyện qua hình ảnh về phù thủy và đứa trẻ? Trùng hợp, tôi cũng vậy. Nhưng vài hình ảnh không đủ để thoả mãn các cậu? Tôi viết truyện cho các cậu đọc, tôi cũng thoả mãn, các cậu cũng thoả mãn.Vậy nên hố đã đào, mời nhảy.#Almond…
Tên Hán Việt: Bách khẩu mạc biệnMẹ đẻ: Tam Yếm 三厌Edit + Beta: Muối (muoikhongngot)Nguồn: Trường BộiHưởng thọ theo sổ tử thần: Hoàn 39 tuổi + 0 lần chết lâm sàn…
Sinh nhật vui vẻ nhé, cá con.---Tóm tắt: Anh đã chọn con đường này để có thể tìm được em.Warning: Rafayel/Kỳ Dục là idolTags: Rafayel/Kỳ DụcTruyện thuộc quyền sở hữu của bạn ageratum trên AO3, bản dịch thuộc quyền sỡ hữu của mình, beeltguesie. Bản dịch đã có sự cho phép của tác giả, vui lòng không đem bản dịch đi nơi khác khi chưa có sự cho phép.…
100% villain nghĩa là 100% phản diện. Một kẻ điên giết người hàng loạt bị mắc hội chứng Stockhom viết nên một câu chuyện hết sức cẩu huyết về những kẻ mới ra đời đã có quyền thế, coi trời bằng vung, có hàng trăm tấm bằng đại học nhưng vẫn thích đi học lại cấp 3, tham gia thế giới hắc đạo nhưng vẫn thích thực thi công lý. Nữ chính nam chính không nói biết ngay là sẽ có kết thúc có hậu. Nữ phụ nam phụ cuối cùng chết không có chỗ dung thân bởi quá thực tế trong câu chuyện ảo này. Tác giả một cách nào đó đã xuyên vào chính câu chuyện của mình và vào vai nữ phụ có cái kết thảm nhất trong truyện. "Đây là thế giới tao tạo ra, và luật sống còn trong trò chơi này là của tao."…
Đã xem rất nhiều phim của Hyo Seop, nhưng chưa từng thấy bạn ấy hợp đôi với ai như với Se Jeong.Trong lúc chờ đợi phim, bèn viết fanfic, tự tạo ke cho mình hít cũng như ban ke cho chúng sinh có nhu cầu.Đã có kinh nghiệm đu idol, đu otp hai chục năm có lẻ, trong đó có đến mười lăm năm viết fanfic (tất nhiên là bằng nhiều nick khác nhau haha). Thế nên có thể tự tin rằng fic mình viết chưa từng flop. Tuy nhiên cần thật nhiều động lực và sự ủng hộ thì mới có thể vượt cái lười viết nên nên những áng văn tự làm bản thân xao xuyến và giúp những người nghiện ke như mình có thêm niềm vui trong những ngày chờ phim đằng đẵng.Yêu thương thật nhiều.…
Tác giả : Almond.Thể loại : H H H, Cao H, H+... H có cốt truyện :Đ#Almond…
Nah....Me sẽ chuyển cuốn Oneshot và Random stuff kia qua đây. Vẫn không quên A&DA/NNghĩ rằng hơn vài tuần mới lên đây viết được chap nào đó :b…
(Truyện sưu tầm được)…
Tác giả: Tương Tử Bối - 酱子贝Trans + Beta: Tui nè.Designer: Vẫn là tui.Bản dịch và ảnh bìa thuộc về page Tôi Giỏi Để Tôi Lên Confession, nghiêm cấm reup ❌*Note: phiên ngoại cuối là phiên ngoại thường theo mạch truyện chính, không liên quan đến phiên ngoại Pine Bạch.…
Mộng vừa thực vừa ảo. Lỡ xa vào muôn đời không quên. Một đời người bao lần mơ đâu hãy cứ xa vào biết đâu tìm được hạnh phúcNote: Truyện đầu post lên tuỳ theo tâm trạng mà đăng thôi. Có thể hay có thể dở mong mọi người ủng hộ và góp ý văn minh.…
Tại đây, các bạn có thể ask and dare thoải mái, gợi ý thêm ý tưởng cho tác giả và những thứ khác nữa.…
Yunseong đang dành quá nhiều thời gian cho mớ bài tập của anh, và Minhee thì lại vô cùng buồn chán.- - -• translator: @emilyxliu• author: @najaemn (AO3) aka @yunddingg (twitter)• link: https://archiveofourown.org/works/19238785?view_adult=true• translated with permission.…
"Này, em muốn chúng ta dừng lại hả?""Không phải anh nói sẽ luôn chiều em sao?""Đương nhiên dồi. Nếu em muốn, đó sẽ là sự chiều chuộng cuối cùng anh dành cho em""Vâng, đó cũng là mong muốn cuối cùng của em""Ừm. Vậy nhé?""Trôn, trôn vietnam trôn vietnam=))""Đùa đe'o vui:)"…
Đôi lúc chúng ta nhìn vào những khuôn mặt tươi vui của họ mỗi ngày nhưng nào biết đôi mắt trên khuôn mặt ấy đã rơi biết bao nhiêu giọt lệ. Đôi lúc chúng ta oán trách họ không hiểu mình nhưng lại không thấy lúc họ cố gắng nhớ những gì chúng ta thích, chúng ta ghét. Mệt lắm, chúng ta tệ, tệ hơn những gì chúng ta nghĩ và cả họ cũng không cảm nhận được sự tồi tệ ấy.…
hm my stories…