*Oneshot dựa theo MV và lời bài hát Neverland của Holland.*Chỉ là dựa theo nên sẽ có phần giống và phần khác so với bản gốc của MV.*Người nào anti hoặc không đọc được nam×nam thì go back, không khuyến khích.*Không cho chuyển ver, đừng lấy công sức của Ji đi.*Một chút về truyện: ngọt nhưng SE, kết dù buồn nhưng không quá day dứt cũng không làm người ta phát khóc, ngọt nhưng không mang cảm giác phát ngấy, cũng không quá sủng.…
𓁹‿𓁹 Tuyển tập ý tưởng không bao giờ thành truyện𓁹‿𓁹 Ký sự tự ship bản thân với husbando và waifu𓁹‿𓁹 Có thể mượn những đoạn tóm tắt / giới thiệu của mình để tự triển khai thành truyện của mấy bạn, nhưng phải hỏi trước…
☆ Lấy cảm hứng từ bộ manga và live-action Alice in Borderland☆ Couple: GF - PPW - JD và một số nhân vật khác☆ Note: Toàn bộ bản quyền sáng tạo nội dung gốc thuộc về mình…
Chỉ với một trục trặc nhỏ xuất hiện trong bánh răng cũng không hề ngăn cản định mệnh trực tiếp lướt qua nó mà đi tiếp.Bông Hoa Cẩm Tú Cầu, mỗi màu hoa đều mang mác nỗi buồn.Dẫu cho cả thân thể và linh hồn dơ bẩn này sẽ luôn hướng về em.Đều sẽ hướng về em, bảo vệ em.Chỉ muốn giành cho các em, thứ tốt nhất mà chị có.-Aiko chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!…
Truyện hoàn toàn hư cấu. Gồm 2 phần kể quá khứ và nội tâm theo ngôi của 2 nhân vật.Dựa trên hình ảnh nhân vật Kalim Al-Asim và Jamil Viper trong game Disney Twisted Wonderland.Vui lòng cre tên dẫn link khi đem đi nơi khácMọi ý kiến đóng góp xin mạnh dạn còm, mình rất vui khi có ngưòi đàm đạo về tác phẩm của mình nhen 💪💪💪…
title: The Human HeartAuthor: Szallejhlink to the original work:https://www.wattpad.com/story/257038581-the-human-heart-completedtrans by heOnneetrans đã có sự cho phép của tác giả gốc! vui lòng không mang đi đâu khi không có sự cho phép của tớ.~from with luv~…
Đây là một truyện ngắn kể từ góc nhìn của nàng tiên Tinkerbell bé nhỏ. Về Peter Pan, Wendy Darling, the Lost Boys, gã Hook và Neverland. Và những gì còn sót lại sau chuyến phiêu lưu huyền thoại đó.…
[ The Promised Neverland ] Norman/Ray. summary : cuộc hẹn tình cờ của hai con người nọ, sau mọi chuyện, có lẽ thế. oneshot, bl, occ (maybe), fluff, HE.…
'Peter Pan mặc màu lá đỏ của mùa thu. Một màu đỏ chói chang'Nghiêm Hạo Tường chợt nhận ra là mình đang nói đến người kia, Peter Pan trong bộ đồ lá đỏ năm ấy.Cái cảm giác tội lỗi trong Nghiêm Hạo Tường dần biến mất. Cậu không nghĩ mình đã lừa Lưu Diệu Văn. Cậu đang nói thật. Rất thật. Từng lời nói của cậu đều dựa trên một kí ức đã từng sống. người ấy và Peter Pan. Người ấy có đôi mắt của một đứa trẻ, khi soi mình vào, có thể sẽ không bao giờ hiểu được nhưng sẽ mãi yêu. Người ấy có nụ cười của một đứa trẻ, dù chỉ dùng để giấu đi nỗi đau của mình, nhưng vẫn trọn vẹn làm ấm lòng người khác. - Chú đã tới Neverland? - ...ừm... - Chú gặp những đứa trẻ bị thất lạc? - Ừm... Nghiêm Hạo Tường nhớ cái 'Neverland' nhỏ ồn ào đến đau đầu trong cái phòng học 12A ấy; 'những đứa trẻ' phấn khích vì hàng loạt kế hoạch điên rồ của nhóm mình. Những ngày tháng sống vì một giấc mơ, mặc cho những người ngoài luôn cười sau lưng. - Peter Pan của chú...có giống như trong truyện...mãi chỉ là một đứa trẻ không? Nghiêm Hạo Tường không biết phải trả lời Lưu Diệu Văn như thế nào. Cậu nhìn thằng nhóc chăm chú, nhưng tâm trí bên trong rối bời kí ức. Ừ. Hóa ra kết thúc không khác nhau là mấy. Peter Pan của cậu, cũng sợ không bay được nữa, sợ bị bắt phải lớn. Cậu lớn lên. Những đứa trẻ năm nào, giờ cũng đã lớn. Tất cả trao bản thân cho số phận và thời gian. Nhưng người ấy thì không. Nó thách thức, nó đấu tranh với tất cả. Cuối cùng, nó đã thắng. Không ai bắt được nó phải lớn nữa.…
hàng Allmc nhà làm,viết vì vã,có lẽ sẽ không hay và rất ooccân nhắc trước khi xemlưu ý:các câu chuyện được viết dựa trên góc nhìn của người dẫn chuyện(ooc riêng của tác giả) nên nếu bạn không thích có thể bỏ qualời cuối: chúc mn đọc truyện vui vẻ !!!…
Milestone số 07 của lễ thành hôn ❝𝐺𝑖𝑙𝑑𝑒𝑑 𝑇𝑟𝑜𝑡ℎ❞ được thực hiện bởi wedding planer @elisint1wonderlandTôi là Lee Sanghyeok. Đây là câu chuyện tôi viết về Jeong Jihoon, về ngôi nhà từng tràn ngập tiếng cười, và về khoảnh khắc mọi thứ vỡ nát. Anh ấy đã xa cách. Tôi cố gắng níu giữ, cố gắng hiểu những cái quay lưng, những khoảng trống trong lòng. Rồi anh ấy ra đi, bỏ lại tôi với nỗi đau không thể gọi tên. Tôi viết những dòng này, như một lời trăng trối cho tình yêu của chúng tôi. Bởi vì, sau tất cả, chỉ còn lại sự trống rỗng ám ảnh.…