ours | gotpink & jackrene
tản mạn về gotpink, và jackrene.…
tản mạn về gotpink, và jackrene.…
Những mảng cảm xúc linh tinh hỗn độn từng đọc từng nghe ở đâu đó hay đơn giản là suy nghĩ thoáng qua về một ai đó hay về chính bản thân mình.…
"mặt khác, tôi muốn giữ em lại bên mình."…
Trong thế giới ngầm,sẽ luôn tồn tại một thứ gọi là ngoại lệ...và ngoài lệ đó chính là em!Đừng trốn tránh bởi tôi đang săn lùng em...…
chỉ cần nhìn thấy em hạnh phúc, tôi đều bằng lòng#CNN373 - Nhà sản xuất thử thách viết lách…
chẳng nhẽ em không có quyền được hạnh phúc?…
Lần thứ năm Jung Sungchan mở mắt, trước mặt cậu vẫn là một màu trắng xoá.…
" bạn nhỏ nhà em cứ bị gì ấy mọi người ơi..."" cứ bị yêu em ấy ạ >< "…
Từ bước chân thứ nhất em đã thấy anhKhông lẽ chúng ta cứ lướt qua như vậy...?…
Truyện dc lấy cảm hứng từ truyện "Tao thích mày lắm,Rất thích'' =))…
Một chút vấn vương trong đêm Giáng Sinh an lành…
Ngắn gọn hãy: Hướng tốt lắm nói, là nhất xuyên qua nữ trang nhu thuận giả bộ hiền thục, lại bị nam chủ liếc mắt một cái vạch trần bị buộc theo sủng phi bước trên phong quang vô hạn hoàng hậu con đường. Hướng phá hủy nói, là nhất hỗn ăn chờ chết nữ chủ đối mặt xuyên qua sự thật không thể không giữ vững tinh thần đại chiến ba trăm hiệp chua xót chuyện cũ. Manh hãy giới thiệu vắn tắt: Tiêu Thanh Du phát điên kêu rên, người ta không cần làm hoàng hậu, có không có? Úy Trì Phong mắt lạnh nhíu lại: "Ân?" Kiến phong sử đà nữ chủ đáng thương xấu lắm nói : "Hoàng thượng, nô tì không muốn không muốn thôi..." "Không cần? Không cần cái kia như thế nào tiếp tục làm trẫm sủng phi đây?" Ô ô ô, Tiêu Thanh Du đầu đầy hắc tuyến, thân, ngươi suy nghĩ nhiều có không có? Cột công cáo: chuyên mục lý, Phiên Ngoại vỡ vỡ nhớ nhung, sủng phi Phiên Ngoại, mấy ngày nay lục tục sẽ thả thượng. (2013 4 14) Cất chứa này văn vẻ ★~ điểm ta cất chứa ta đi ~★ Tân văn Express Nội dung nhãn: xuyên qua thời không cung đình hầu tước Tìm tòi mấu chốt tự: diễn viên: Tiêu Thanh Du, Úy Trì Phong ┃ phối hợp diễn: Lâm Lang, Tiêu Phượng Loan, Đức Phi, Thục phi ┃ cái khác: cung đấu, tình yêu, thoải mái…
Truyện ngắn tổng hợp về cuộc sống thường nhật của các "hoàng tử" nhà chúng ta~ ❤(Các bạn có thể đóng góp ý tưởng, mình có thể xem xét và vẽ thêm)..........#uta_no_prince_sama #utapri #ittoki_otoya #ichinose_tokiya #jinguji_ren #hijirikawa_masato #shinomiya_natsuki #kurusu_syo #aijima_cecil #camus #kamyu #kotobuki_reiji #mikaze_ai #kurosaki_ranmaru #nanami_haruka #shining_saotome #hyuga_ryuya #tsukimiya_ringo #all_character #doujinshi #comic…
" Yoongi và Taehyung là định mệnh của nhau."- Những câu chuyện ngẫu hứng do Au nghĩ ra.* Chú ý: Người viết không phải dân chuyên văn nên khi viết sẽ có đôi chỗ lủng củng về câu từ trong truyện. Xin cảm ơn mọi người vì đã đọc ❤️…
Cũng đã được hơn 1 năm từ khi Osomatsu và Choromatsu chia tay nhau, gia đình không ai biết chuyện 2 người từng hẹn hò nên trừ Osomatsu, không ai biết vì sao Choromatsu dọn đi. Dù sao cả 2 vẫn là anh em, chuyện này không mấy gì tốt đẹp nên cả 2 đều giữ im lặng, nhưng nghĩ đến phải chạm mặt nhau hàng ngày rồi lại ngượng thì không hay, cuối cùng Choromatsu quyết định rời đi. Dù vậy, cậu vẫn thường về thăm nhà vào cuối tuần và ngủ qua đêm, nhưng những ngày ấy, anh đều viện cớ ra ngoài. Vậy cũng tốt, ít ra thì cả 2 không phải khó xử khi gặp mặt nhau. Hôm nay Osomatsu một mình đến uống nước tại tiệm cafe quen thuộc, vô tình gặp Choromatsu cũng đang ở đấy. Ánh mắt chạm nhau nhưng ngay lập tức tránh đi, anh vội đến quầy gọi thức uống trước khi đứng đơ người một chỗ, chắc là do tưởng tượng nhưng anh cảm giác cậu đang nhìn mình.Cầm ly nước rời khỏi tiệm, anh bất lực thở dài, rốt cuộc gặp lại cũng chẳng thể nói với cậu câu nào, anh tự nói với mình rằng chắc gì cậu đã muốn nghe... Cứ vu vơ nghĩ đủ thứ chuyện rồi chợt giật mình khi ai đó chạm vai mình, xoay người lại, anh như không tin vào mắt mình, người đó là Choromatsu, vẻ mặt anh không giấu được sự ngạc nhiên nhưng chưa kịp mở miệng thì cậu đã lên tiếng trước.- Sao anh uống thứ này?- Hả?Osomatsu nhìn xuống tay mình và nhận ra trong lúc mãi nghĩ đến cậu, anh đã mua nhầm nước cam.- À...- Bỏ đi, em mua ly khác cho anh.Từ bé Osomatsu đã không ăn hay uống được cam, không biết tại sao nhưng anh nghĩ người dị ứng thứ trái cây này chắc chỉ có mình anh. Có lẽ khi thấy anh cầm…
nơi chúng ta gặp nhau lần đầu.…
taejun cùng những câu chuyện nhỏ khi yêu nhauví von như mật ngọt, và người thích ăn mật mỗi ngày là tôi, nhỏ viết ra cái này..#CNN130 - Nhà sản xuất thử thách viết lách…
❛cùng nhau, chúng ta hãy đi thật xa khỏi nơi đây.❜…
- Yahhhhh!!!!!!! Đánh này!!!!!!!*Bộp*- Em làm gì thế Osomatsu?Choromatsu ngừng phơi đống quần áo, xoay người lại nhìn bé con đang cầm kiếm đồ chơi, đeo mặt nạ siêu nhân hướng về phía mình. Nhóc con tên Osomatsu kia lùn tịt chỉ cao tới thắt lưng của cậu, là hàng xóm gần nhà cậu, hôm nay bố mẹ nhóc có việc phải về quê nhưng Osomatsu vẫn còn sốt nhẹ nên bố mẹ nhóc không dẫn theo, thật may hôm nay Choromatsu cũng không phải đi học nên sẵn tiện cậu giữ nhóc giúp.- Em là siêu nhân! Phải đánh quái vật!Osomatsu giơ cao thanh kiếm, làm động tác như siêu nhân trong phim, nhưng nhìn đáng yêu hơn nhiều!- Vậy anh là quái vật hả?- Không. Quái vật xấu xí lắm, anh Choromatsu đẹp thế sao làm quái vật được.Nhóc con lắc đầu trả lời, câu nói vô cùng ngây ngô nhưng lại khiến cậu thấy rất vui. Cậu khom người xoa đầu nhóc rồi quay trở lại với công việc của mình. Osomatsu đưa mắt nhìn theo cậu sau đó ngoan ngoãn bắt ghế ngồi cạnh, vẫn đeo chiếc mặt nạ trên mặt.- À, em hạ sốt chưa?Choromatsu vừa móc cái áo lên sào vừa hỏi- Đỡ hơn rồi ạ.Bé con đung đưa chân, mặt cúi thấp, bất ngờ chiếc mặt nạ bị lột ra để lộ khuôn mặt bầu bĩnh đáng yêu, cậu đưa mặt lại gần hơn, áp trán mình vào trán Osomatsu để chắc rằng nhóc đã hạ sốt. Choromatsu không hề để ý hai tay nhóc con đang siết chặt ống quần mình và đổ đầy mồ hôi, gương mặt nửa cúi xuống vì phải giấu đi cặp má đang ửng hồng, nửa ngước lên vì bị cậu cố định bằng tay.- Ừm, có vẻ đã hạ sốt thật.…
[ghost!au] huang renjun đã nghĩ na jaemin là một tên phiền phức.…