/kim taehyung/ TẠM DROP.. .Mình viết văn rất dở, nhưng mình vẫn cứ muốn viết nhất là khi nhớ về Taehyung hì hì Những câu chuyện này đều là do mình tuỳ hứng cả, mình liên tưởng được gì trong hoàn cảnh nào thì mình cứ viết viết thôi àVì vậy...cậu thông cảm nhé! nếu cách viết của mình làm cậu khó chịu cậu có thể thoát ra ^^…
Tôi thích cậu chi bằng 1 cái ômOOCCó chửi tục nhiều.Chúc mí b hưởng thụ fic của t nếu kh hài lòng hãy nhắn cho t nhé , t bị typo thì nhắc vô khúc ấy cho t nhaa !Mãi iu…
Nói về những tổn thương trong tình yêu thể hiện qua đoạn văn hay thơ do mình sáng tác . Truyện còn là góc trải lòng của mọi người chia sẻ chuyện tình của mình cho nhau ở phần bình luận . Dựa vào đó mình sẽ xin phép các bạn để thể hiện câu chuyện qua từ ngữ của mình .Chân thành cảm ơn !!…
Tôi là một cô gái bình thường nhưng lại đem lòng thương một cậu bạn cùng lớp tuyệt đỉnh của tuyệt đỉnh. Kể từ đó, cuộc sống của tôi bị đảo lộn. Bạn thân cũng biến mất... tất cả mọi thứ đều trở nên kì quái và khó hiểu...…
Năm mười bảy tuổi, tôi lần đầu viết một lá thư cho cậu - bằng mực tím, trên giấy kẻ ngang, giấu trong quyển sách cậu hay mượn đặt trên kệ thứ ba của thư viện trường.Cậu có đọc được hay không.Tôi không biết.Cậu chỉ vô tình mượn quyển sách đó vào một buổi chiều mưa, và tôi thì chỉ dám nhìn theo từ bàn đọc gần cửa sổ.Sau đó, cậu chẳng nói gì. Tôi cũng chẳng hỏi.Chúng tôi vẫn là bạn cùng bàn , vẫn thi thoảng có những cuộc trò chuyện ngắn ngủi , những câu nói đùa giữa bạn bè với nhau . Chỉ là rất ít .Và tôi... tiếp tục viết những lá thư không tên người gửi , cũng chẳng có tên người nhận .Có người từng hỏi tôi: "Nếu cậu ấy không bao giờ đọc được, cậu viết để làm gì?"Tôi cười, không trả lời.Có lẽ... tôi chỉ muốn giữ lại chút gì đó cho riêng mình - thứ tình cảm mong manh, mà nếu nói ra, tôi sợ nó sẽ vỡ mất.…
Thầy lang trẻ Phác Thành Huấn là vị thầy lang nổi tiếng . Thầy ôm một mối tình với một nam nhân thanh tú là thầy đồ Ngô Ngọc Hưng , rồi chiến tranh xảy ra khiến hai người bọn họ phải tách rời nhau . Liệu họ có đến được với nhau không ?…
Từ khi gặp, Vio và Val đã không ưa nhau, hai người họ cứ mãi gặp nhau, và cả hai bắt đầu lợi dụng và xỉa xối nhau- Anh thích thứ gì nhất!- anh thích ánh nắng- tại sao?- vì nó sẽ cho anh biết em đang ở cạnh anh...…
"Người trong từng giấc mơ của tôi..""Hoá ra chỉ là mơ.."P/S: Cái plot nhảy ra trong đầu tui vào một ngày lạnh muốn xỉu ở chỗ tui, tui cùng túi tiền cuối tháng của mình đi chợ mà còn bị cô bán hàng thối lại tờ tiền rách 🥲 nên tui vừa đi vừa cóng rồi nghĩ xem mình tiêu tờ tiền này kiểu gì rùi có cái plot này luôn á mấy nànggg.…
Những câu chuyện ngọt ngào đời thường của Han Jisung và Lee Minho nhà Stray KidsTác giả: 天下第一武功高强的中二症少女Raw: https://www.bilibili.com/read/cv3164923?fbclid=IwAR1P6iR8gKsjDJqOB89-GhjOdi8zksAMURn91PwKpjDlF4F4ouwTqdZ0lG0Dịch + edit + beta: Hima VUI LÒNG KHÔNG REPOST. RAW Ở TRÊN KIA, NẾU MUỐN CÓ THỂ DỊCH TỪ ĐẦU. NẾU CẦN SHARE THÌ LÊN FB HIMA HIMA ( https://www.facebook.com/hanleeiscute ). XIN CẢM ƠN Ạ <3…
Vốn chẳng màng nhân gian, lại vì chị mà vướng bụi trần._______________Ánh sương mai nhẹ chiếu mái tóc dài đen tuyền. Gió bay ngang tà áo dài tới chân, hương hoa xuân ấm áp khiến người ta cảm thấy dễ chịu. Đôi mắt em như hồ nước lặng lẽ phản chiếu bầu trời đầy nắng hồng. Sự thật rằng, em chẳng thấy ấm áp gì cả ngoài cái lạnh lẽo. Hoa cài mái tóc em, vòng gỗ nâu đeo tay. Thềm trải trước hiên nhà, em bò lên nhân gian lần thứ mười.Trái tim em cứng như gỗ, mũi tên xuyên qua em cũng chẳng kêu một lời. Không qua được vòng luân hồi, em ở lại trần thế đầy thống khổ.Sao em lại ở lại? Sao không đi đầu thai?Em lặng lẽ đáp lại:"Vì em đang chờ người...."Em chờ ai? Ở đâu?"Em chờ người chẳng quênỞ phía núi Minh SơnCó người đang đứng đợi"___________Cảm ơn đã đọc văn án a. Trung học hành văn, khô hợp chớ phun a.…
Tên gốc : Địa hạ thiết lộ (地下铁路)Tác giả : Mạt Huyết (沫血)Thể loại : Đam mỹ, đoản văn, hiện đại, mỹ công, cường thủ hào đoạt BE + HENguồn : https://hardyaoi18.wordpress.com/duong-sat-duoi-long-dat-mat-huyet/…
chàng đã sống qua ngàn năm , ngàn năm chỉ có sự cố đơn , chàng dùng máu và nước mắt của mình để tạo ra 1 người con trai hoàn hảo.bất luận thiên đình Hà khắc chàng vẫn muốn bảo vệ tình cảm này mãi mãi thế nhưng thứ chàng có được là sự thờ ơ của cậu...chàng đã đợi cậu suốt bao năm qua, như thế vẫn chưa đủ sao ? giá như cậu một lần quay lại nhìn...dù có bỏ ba ngàn năm tu luyện thì có đáng là gì...!…
Theo các câu chuyện ngôn tình thường thấy, sẽ bắt gặp nhiều truyện theo motip oan gia?? Nữ chính đụng độ nam chính tạo nên nhiều rắc rối khó đỡ, nam chính hứng thú với nữ chính rồi nam chính theo đuổi nữ chính và sau đó yêu nhau, sống hạnh phúc mãi mãi? Nhưng đến với truyện này, sẽ theo hướng hoàn toàn khác... hãy đoán đọc nhé…
Thanh xuân Tôi gắn liền với khoảng thời gian cấp ba, thời điểm ấy còn có cái tên gọi khác là Tuổi Mộng Mơ! Và kí ức của tôi vỏn vẹn hai từ Quang Quân!㋡Đam Mỹ Hoàn, HE, Sủng, Hà hước, Vườn trường,...vân...vân...và...mây...mây!- Tác giả : Bee Bối…
Tử Sâm trước khi vào được ngôi trường mình mơ ước chưa từng nghĩ sẽ còn phải đối mặt với cả việc bảo vệ tính mạng của mình.Sau này có Cảnh Nghi, mọi thứ dễ dàng hơn, khiến cậu phụ thuộc vào người đó. Sau khi nhận ra, Tử Sâm chủ động giữ khoảng cách, muốn tự lập.Thế mà không hiểu lại chọc giận cậu ta ở đâu...P/s : lần đầu tui viết truyện kiểu này, chủ yếu cũng tự viết tự đọc nên mn hoan hỉ nhee…
Tôi với cậu gần như đã gặp nhau ở hồi cấp hai thì phải ? Sao cậu nhìn giống như người bạn thân nhỉ ?... Tôi với cậu lại gặp nhau hồi cấp ba, cậu có nói " Tớ sẽ bảo vệ cậu " chẳng lẽ... Cậu là người ấy ?Tôi với cậu gặp nhau ở trên giường, cậu đã tìm hiểu tôi và rồi tôi nhớ tới người ấy hồi cấp hai !...LƯU Ý : Vào cuối truyện sẽ có một kết cục khá buồn…