Tôi chưa từng nghĩ sẽ có một ngày Trần Vũ Nhật Hoàng sẽ bước vào cuộc đời tôi. Càng không nghĩ rằng bản thân sẽ được yêu bởi một người như thế.Ý tôi là, Trần Hoàng đẹp trai vl, nhà thì giàu và 10 điểm tinh tế. Mà tôi thì điển hình là một đứa bê tha và không biết chăm sóc bản thân. Chỉ sau khi gặp Trần Vũ Nhật Hoàng, được nó cưng như trứng thì tôi mới tìm được phiên bản tốt hơn của mình.Giống như đang bị cảm cúm, người thì nóng rồi lại lạnh, nôn nao và được dỗ cho uống thuốc.…
Ừm, nội dung như tên truyện, không có gì để giải thích thêm =)))Tác giả: WrubusandCadiaLink gốc: https://archiveofourown.org/works/46817374?view_adult=truePairing: AkaiGin, ReiGin, ScotchGin, IrisGin, VodGin, VerGin =))Bản dịch chưa có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không mang đi bất cứ đâu…
"Hôm nay luyện đề nhiều quá, tớ mệt nên gục đầu xuống bàn nằm nghỉ. Ban đầu chỉ định bụng nhắm mắt một lúc cho đỡ mỏi, nhưng lúc bạn cùng bàn lay tớ dậy, mở mắt ra đã gần 5 giờ chiều. Ánh nắng cuối ngày bao phủ THĐ trong màu hồng đỏ rực rỡ, xen lẫn mây vàng như mỡ gà. Không còn cái nóng gay gắt đặc trưng của hè Hà Nội, tớ có thể cảm nhận rõ ràng một ngày đã trôi qua như thế nào.Hè à... Ra là đã vào hè rồi đấy! Tớ chợt nhận ra thời điểm mình sắp phải chia tay với THĐ ngày càng gần. Cũng có thể sớm hơn nữa. Chia tay với bảng đen, phấn trắng, bàn ghế gỗ, thầy cô, bè bạn đã gắn bó suốt 3 năm.Và cả người mà tớ thích...Tớ gói buổi chiều tàn của mùa hè lớp 12 trong từng dòng chữ gửi đến cậu. Tớ không mong mình như ánh hoàng hôn nhuộm đỏ THĐ, chỉ mong cậu có thể nhớ đến tớ bằng lời chào tạm biệt mà mặt trời gửi đến mùa phượng vĩ đỏ rực cuối cùng của chúng ta."Quyền tắt điện thoại, lại cặm cụi ngồi làm cho xong tập đề dang dở. Mãi đến khi tiếng trống trường vang lên những thanh âm rộn rã, nó mới vội vàng cất vội sách vở bút thước vào cặp rồi đi ra nhà xe cùng lũ bạn.Điện thoại trong túi quần rung lên vài nhịp. Quyền lấy ra kiểm tra, như thói quen đã hẹn trước, Trí khôn của ta đây bình luận vào dưới bài viết của nó:"Thế cậu có định bày tỏ tình cảm với cô bạn ấy không?"Quyền khựng lại đôi chút, rồi nhanh chóng trả lời:"Chắc là... sẽ không đâu."…
Tôi thừa nhận mình chưa bao giờ là một người dai dẳng và kiên trì, nhưng ba tháng mập mờ đã khiến tôi nhận ra nhiều khía cạnh khác của bản thân.Trích đoạn:"Hoàng hôn thả từng vạt nắng qua khung cửa sổ, luồn vào nơi góc phòng lặng thinh. Tôi ngồi trên ghế thấp, tay mân mê mấy đường chì còn anh lẳng lặng ngồi bệt ngay bên cạnh. Đây lúc nào cũng là lúc mà anh im hơi lặng tiếng nhất: tôi vẽ, còn anh ngắm tôi."…
\Thiên Hi cuồng nhiệt, Hạc Hiên trầm nhiệt.\Thiên Hi là mặt trời, mặt trăngHạc Hiên là một loài chim bay, bay qua bay lại làm Thiên Hi say đắm nhìn ngắm mãi suốt cuộc đời.Câu chuyện kể về một cô gái tên là Thiên Hi si tình chàng trai Hạc Hiên bởi vẻ ngoài lạnh lùng mà lại ấm áp. Cả hai cô cậu đều có tính cách trái ngược nhau, bù trừ.Không hẵn cậu ấy trầm tính hết nhé, có khi lại ngoại trừ Thiên Hi.Vì mới viết nên các câu từ tớ dùng không được hay và với cả viết theo mọi góc nhìn & ngôi kể, nhẹ nhàng với tuiiiCre ảnh : Pinterest ________24/7/2023#75…
một học sinh cấp 3 bình thường. Đối mặt với môi trường mới cũng chã dễ dàng gì , sự ganh ghét , thi đua, đầy sự đố kị trong học tập . Những rung cảm đầu đời khiến cuộc sống trở nên vô cùng hỗn độn , nhưng thái độ sẽ quyết định thành công hay bại , thoải mái hay không . Cùng theo chân tôi khám phá những sự thật trần trụi của nơi mà được gọi là nơi chắp cánh ước mơ , nơi tươi đẹp của bao người ,những diễn biến tâm lý của 1 nhóm học sinh sẽ cho bạn thấy con người muốn nhìn thấu quả thực không khó xíu nào…
Top: Vũ Hoàng Trúc VyBot: Nguyễn Huỳnh Thảo ĐanThể loại: LGBT, Học đường, Ngọt sủng, Ngược, HECả hai vốn là bạn thân từ thuở bé, nhưng vì biến cố gia đình mà không còn thân nhau như trước. Ban đầu Trúc Vy nghĩ mình sẽ chẳng còn dính dáng đến Thảo Đan nữa. Ai ngờ định mệnh trói buộc hai người lại với nhau. Hai người vì xích mích mà dẫn tới hiểu lầm đối phương. Song càng lún sâu vào bể tình, sự thật mới dần được phơi bày. "Thảo Đan, chị nhất định sẽ không buông tay. Làm như thế, em sẽ không chạy khỏi chị nữa!"…
Này cậu kia , đổ hết bánh tráng của tôi rồi " Cậu ta vẻ mặt tức giận nói với tớTớ lo lắng đáp lại lời của cậu ta " Tôi...tôi..tôi xin lỗi , tôi không cố ý , tại mấy bọn lớp tôi lấy chuột doạ tôi nên..." Cậu ta ko thèm quan tâm lời tôi nói quát ầm lên " Tôi không cần biết , bánh tráng tôi vừa mới mua mới ăn được vài miếng , cậu lại làm tơi mất của tôi , cậu lo mà đền cho tôi đi rồi quét dọn cho tôi " Cậu ta nói cái giọng ra lệnh nghe mà thấy khó chịu ." Tôi không mang tiền " Tức thật hôm nay tớ lại ko mang tiền mà đền cho cậu ta , rắc rối quá .Cậu ta nhìn tớ bằng ánh mắt hết sức KHINH BỈ ." Không mang ? không mang hay không có ? Không có thì nói luôn đi , bày đặt ko mang tiền , nực cười " Bày đặt ? tớ không mang tiền thật mà ? Cậu ta dám nói tớ như vậy?…
Xin chào, tôi là Dương Huỳnh Nguyệt Như là một tính đồ của các vị thần trà sữa. Phải nói là tôi siêu siêu cuồn thứ nước uống ấy luôn!Khổ nổi ba mẹ tôi cứ luyên thuyên bên tai rằng uống ba cái nước xanh đen đỏ kia thì có mà ch*t sớm. Sợ quá nên đành phi ra quán quất một ly cho đỡ sợ...Tháng 8 này tôi về Việt Nam để học cấp 3. Nhiều lúc tôi chả hiểu sao mẹ cứ nhất quyết đưa tôi sang Việt trong khi mẹ có dư tiền thuê bảo mẫu trông tôi cơ mà?Mà thôi, mẹ có lòng thì Nguyệt Như tôi đây xin có dạ. Từ lúc nghe mẹ nói:" Con lo mà chuẩn bị đi nhé, mẹ đặt vé rồi vài năm tới con sẽ ở Việt Nam ở với ba.Tôi hào hứng lắm, chứ nào ngờ về đây tôi sẽ gặp phải cái tai ương gì đâu...…