" thế đm yêu không thì bảo một câu để Ryu này đi yêu thằng khác ? Yes or No ?""yêu..yêu mà tớ kí khế ước máu với em rồi mà sao lại không yêu cho được huhu "" Bạn nói thật chứ ? vậy bạn mau hôn em đi "" Tớ yêu em vcl, Ryu Minseokie ạ "(Au dễ bị xúc động nên ở đây chúng ta chỉ có ngọt not ngược nhó )…
Gió đêm thổi nhẹ, mang theo hơi lạnh se sắt, luồn qua mái tóc rối bù của Niragi. Hắn khẽ rùng mình, kéo cao cổ áo khoác. "Mày có bao giờ cảm thấy... cô đơn không, Chishiya?" Hắn hỏi, giọng nói trầm khàn vang vọng trong không gian tĩnh mịch.Chishiya im lặng một lúc, rồi quay sang nhìn Niragi, ánh mắt xanh xám sâu thẳm như vực thẳm. "Tao không biết." Cậu đáp, giọng nói đầy ẩn ý. "Có lẽ... tao đã quá quen với việc ở một mình."Niragi nhìn hắn, ánh mắt có chút phức tạp. Hắn biết, Chishiya không phải là một người dễ dàng mở lòng. Nhưng hắn cũng biết, đằng sau vẻ ngoài lạnh lùng và kiêu ngạo đó, là một tâm hồn cô độc và tổn thương."Mày biết không, Chishiya," Niragi nói, giọng nói trầm thấp và dịu dàng hơn bao giờ hết. "Tao nghĩ... chúng ta không cần phải cô đơn."Chishiya nhướn mày, ánh mắt có chút ngạc nhiên. "Ý mày là gì?"Niragi không trả lời, hắn chỉ tiến lại gần Chishiya hơn, đưa tay chạm nhẹ vào má hắn. "Ý tao là... chúng ta có thể tìm thấy nhau." Hắn nói, giọng nói thì thầm như một lời hứa. "Chúng ta có thể... cùng nhau phá vỡ sự cô đơn này." Hắn nói khẽ, bàn tay khẽ đan vào tay ChishiyaChishiya im lặng, hắn nhìn Niragi, ánh mắt có chút dao động. Hắn chưa bao giờ gặp một ai như Niragi, một người có thể nhìn thấu tâm can hắn, một người có thể chấp nhận hắn với tất cả những khiếm khuyết của mình.Gió đêm vẫn thổi, mang theo hơi lạnh se sắt, nhưng trong lòng hai người, một ngọn lửa ấm áp đang dần bùng cháy. Họ ngồi đó, im lặng, nhưng giữa họ là một sự kết nối kỳ lạ, một sự thấu hiểu sâu sắc. Họ biết, họ đã tìm thấy nhau…
chỉ là cảm thấy mỗi cái oneshot lại up thành một fic thì hơi lạm dụng tài nguyên công cộng, nên đây sẽ là tuyển tập oneshot của gấu cún mà cô ấy edit nhé ạ ٩(^‿^)۶…
Hi! Tôi là Tiger. Tôi đến thế giới pokemon vốn chỉ để thư giãn sau những chuyến hành trình mệt mỏi...Nhưng dường như công việc không cho phép tôi nghỉ ngơi...Đây là thế giới pokemon, nhưng cuộc chiến của họ đã không còn là của những huấn luyện viên trẻ tuổi hay những sinh vật mạnh mẽ với cái tên pokemon nữa rồi!Phần thứ hai của bộ truyện Pokemon legendary trainers.Nhớ like, vote, share và subscribe cho Auth nhé :v Auth đang đói lắm :v…
Hy sinh nhiều để rồi nhận được gì?Nếu yêu em không được thì xin đừng tổn thương emHạnh phúc nơi các anh em đã chấp nhận buông tayEm mệt rồi,em không muốn yêu nữa đâu Tình đẹp đến mấy không trân trọng sẽ sớm tàn100 bước,em đã can đảm bước đếnBây giờ,em xin nhường cho người khácXin đừng tìm em.…
một fic nhỏ về những câu chuyện của shin soukoku và soukokutác phẩm mang tính chất tự tạo tự sìn, nếu bạn muốn lấy thì ít nhất hãy ghi nguồn của tôinhân vật thuộc về Asagiri sensei và Harukawa sensei…
Author: Thủy NgânPairing: AtsuAku, background KunikiDazaiDisclaimer: Các nhân vật không thuộc về tôi.Rating: TSettings: Vô năng!AU, có yếu tố kỳ ảo, các địa điểm đều là giả tưởngSummary:Nó dường như đã từng là một căn biệt thự trang nhã. Có điều, những ký ức tang thương mà ngôi nhà từng chứng kiến đã phủ lên nơi đây một vẻ ảm đạm đến nao lòng. Những ký ức, của người đã ra đi và của kẻ còn vương vấn...…