Xin lỗi vì em thật sự đã say rồi, bởi vì em rất nhớ anh...Chúng ta giống như một bài hát đẹp đẽ nhất biến thành hai bộ phim bi thươngTại sao anh đưa em đi qua những chuyến đi khó quên nhấtSau đó để lại những kỉ niệm đau đớn nhất?Chúng ta đã từng ngọt ngào như thế, đẹp đẽ như thế, tin tưởng như thếKỳ thật em chẳng hề thích những đêm dài đằng đẵng kiaThế nhưng dòng hồi ức ùa về chẳng còn nồng nànEm phải làm gì để xóa tan sự cô đơn này?Ai không thích mời CLICK BACK ^^…
"Đóa hướng dương hàng thế kỉ chỉ nhìn thấy Mặt trời... ...nhưng hướng dương rồi cũng sẽ tàn, chỉ có Mặt trời là vẫn còn mãi..."---------------------------------------------------------------------"hy vọng cả đời này anh được hạnh phúc, vì chắc hẳn ngày mai sẽ lại có nắng vàng."|110223||100923|…
Trong thế giới của câu chuyện này, mọi giấc mơ của nhân vật đều có màu trắng đen. Điều này có thể thay đổi khi nhân vật 17 tuổi. Khi họ 17 tuổi, họ có thể thấy giấc mơ của người bạn tâm giao của họ. Thường thì mỗi người sẽ có một người bạn tâm giao và người đó là duy nhất, hoặc có thể không có. Hai người chỉ có thể thấy giấc mơ của nhau nếu cả hai đều đã 17 tuổi. Khi thấy giấc mơ của bạn mình, họ có thể nói chuyện và người kia có thể nghe nhưng không thể trả lời. Họ vẫn thức khi bạn của họ ngủ.Cá nhân mình thấy truyện này có thể sẽ hơi khó hiểu với một số bạn. Với những ai đọc thấy ổn mình hy vọng bạn sẽ thích nó.Parings: Yoonmin ( Min Yoongi/Park Jimin : Main couple) VKook, NamJin. Đây là link truyện gốc. Bạn nào đọc được tiếng anh nên đọc để thấy rằng truyện rất hay. Vì mình dịch có thể chưa tốt lắm. http://archiveofourown.org/works/5891656/chapters/13579522…
Chúng ta thường quen với khái niệm thanh xuân là dang dở, tình đầu là dở dang. Tuy nhiên, mỗi con người là một số phận, mỗi con người là một cuộc sống, một tương lai khác nhau. Có những người đau khổ vì tình đầu, có những người trót dại trao yêu thương cho kẻ không xứng đáng. Nhưng cũng có những người có mối tình thanh xuân rất đẹp. Họ đã ở bên nhau từ khi còn khoác lên mình chiếc áo trắng của học sinh, cùng nhau trải qua những vui buồn, khó khăn, gian khổ trong những năm tháng thanh xuân tươi đẹp nhất của đời người. Để rồi cùng nhau hoàn thiện bản thân và trưởng thành. Yêu thương không chỉ là cho đi, mà còn được nhận lại. Tình yêu đó giúp họ vững tin để tiến bước đến tương lai. Ai bảo tuổi học trò rất đơn giản chỉ việc ăn, ngủ rồi học? Ai bảo tuổi học trò chỉ cần cố gắng để đậu đại học? Ba năm cấp 3 là để ước mơ và phấn đấu cho cả tương lai. Không chỉ riêng việc học, con người có thể phấn đấu vì rất nhiều thứ khác. Phấn đấu vì bạn bè, vì tình yêu. Cùng nhau trải qua những giây phút của tuổi trẻ để vun đắp cho tình yêu vĩnh cửu sau này!…
ngay cả các bạn học tinh ý cũng phát hiện ra cậu lớp trưởng kang có gì đó với cái cậu choi có mái đầu đen tròn xoe đáng yêu kia. ấy mà, cái cậu họ choi tên beomgyu ấy nào có hiểu đâu. đau hơn nữa là cậu ta chỉ nghĩ đơn giản rằng kang taehyun làm vậy vì hai người là bạn thân thôi.bạn thân... taehyun nghe mà buồn không biết để đâu cho hết.…
Series: Dạy anh cách bớt nhớ em(Teach me how to miss you less)(Thanh Minh × Đường Bảo).I-Ruy băng.II-Trâm.III-Đêm nay, hãy ôm em.IV-Đường Bảo là ai?🌸Nhật kí của Thanh Tân [Khờ dại(foolish)].…
Neko x Tăng Phúc• Chưa beta• OOC• Sản phẩm tưởng tượng mang mục đích giải trí, mọi tình tiết đều không có thật và không sở hữu bản quyền hình ảnh của bất kì ai• Không thích vui lòng clickback…
💝 Tên truyện: Tôi Đang Mang Thai Đứa Con Của Sếp.💝 Tác giả: 沐栖啊💝 Dịch: Góc nhỏ của Shmily💝 Thể loại: Ngôn Tình, Khác, Đoản Văn.💝 Độ dài: 06 phần.💝 Tình trạng bản gốc: Đã hoàn thành (Full).💝 Tình trạng bản chuyển ver: Đã hoàn thành (Full).💝 Nguồn: Góc nhỏ của Shmily…
Tác giả: Kiếm Chỉ Thần ChâuNguồn cv: wikidichvThể loại: Niên hạ, CHỦ CÔNG, gương vỡ lại lành, truy công hoả táng tràng.*****Năm Trần Trúc 19 tuổi, cuộc đời chỉ có hai điều: Cùng Từ Lan Đình lên giường và chờ Từ Lan Đình về nhà. Tình yêu của thiếu niên mạnh mẽ và thẳng thắn. Nhưng Trần Trúc hiểu rõ, cho dù tình yêu của hắn có sâu đậm đến đâu thì hắn cũng chỉ là một con cá nhỏ được nuôi trong ao của Từ Lan Đình mà thôi.Thiếu niên nghèo khó hai bàn tay trắng, chỉ có một trái tim chân thành, lại tuyệt vọng yêu một kẻ cặn bã của thế gian.Có lẽ, hắn sinh ra đã thấp hèn, dốc hết thảy mà yêu, vụn vỡ mà rời đi._______Sinh nhật tuổi 20, Trần Trúc một mình thổi tắt nến, nhìn căn phòng trống rỗng, nhẹ giọng tự nhủ với chính mình: "Anh à, em không muốn làm lốp xe dự phòng của anh nữa." Chết tiệt, em sẽ không chờ anh về nhà nữa.*****Từ Lan Đình là người phóng đãng không biết kiềm chế, luôn cho rằng sẽ không bao giờ vì ai mà dừng bước -- cho đến khi anh gặp một tên ngốc nghếch. Ban đầu: Gã đàn ông lão luyện tình trường châm một điếu thuốc, không để ý mà nhả khói, nói: "Tôi đối với tình nhân không yêu cầu nhiều lắm, chỉ có hai điều: không quấy rầy, không dây dưa." Chỉ là anh không nghĩ tới, Trần Trúc làm được tới ba điều: Không quấy rầy, không dây dưa, không yêu anh.Lúc sau: "Có thể cho anh thêm một cơ hội nữa, được không? Xin em....." ***. Cặn bã bại hoại văn nhã thụ x Ông trời con lạnh lùng (thật ra là đáng thương) công…
[180820-230621]Tên mới : SHMILY ( See How Much I Love You : Nhìn xem anh/em yêu em/anh sâu đậm đến nhường nào )Tên cũ : Series oneshot.Photo by @_melondayo.Edit by R.Thích gì viết đó. Nơi đây chỉ có một loạt những oneshot khác nhau.❌Không reup truyện ở bất cứ nơi nào khác trừ wattpad của chủ nhà. Tôn trọng chủ nhà, đừng làm việc thiếu ý thức ! PLEASE, DON'T REUP ANYWHERE !❌…
Hắn ngàn lần suy nghĩ, vạn lần tính toán, tôn nghiêm là cái gì, mặt mũi là cái gì? Hắn đều không cần, thậm chí vì em ấy mà làm nhiều chuyện đến như vậy. Nhưng từ đầu đến cuối thậm chí một cái quay đầu em ấy cũng không cho hắn. Là chán ghét cùng cực, hay là hận thấu xương tuỷ đây?Phuwin Tangsakyuen, chúng ta cùng đứng trên một vòng tròn, dù là anh hay em có đi đến đâu chăng nữa, cũng sẽ về lại với nhau. Nơi đâu cũng là điểm bắt đầu.Naravit Lertratkosum, em một khi đã yêu rồi, mặc kệ trái tim dù là màu đen hay màu đỏ, em chỉ quan trọng người ở trong đó mà thôi.Phần Phuwin Tang, tình cảm đáng sợ nhất không phải vừa gặp đã yêu như Pond Naravit, mà đáng sợ nhất là thứ mầm cây Pond gieo vào trong lòng cậu. Là thứ tình cảm thẩm thấu dần dần nhuộm tím ruột gan, đến khi nhìn rõ đã thành chất nghiện thấm vào từng tế bào từng mạch máu.Nghiện có thể cai, nhưng cai không dễ, mà Phuwin Tang lại chẳng thể bỏ, có bỏ cũng chỉ là bỏ thêm vào.Chuyện được CV đã có sự cho phép của tác giả.❗Không mang chuyện đi nơi khác khi chưa có sự xin phép từ tác giả.❗Bản gốc thuộc về tác giả @Sga_shmily (Hunnielike).❗Link gốc câu chuyện :…
Kang Seulgi chế tạo máy quét hình ảnh não bộ. Cô vô tư đăng tin tìm kiếm thật nhiều người buồn bã để nghiên cứu tác động của nỗi buồn lên bộ não con người.Đáng tiếc, cô chỉ tuyển được một tình nguyện viên: Shon Seungwan. Đã thế một ngày nọ, Seungwan đột ngột thông báo rút lui khỏi thí nghiệm. Lý do: Nàng không còn buồn bã nữa.Truyện mua vui đầu xuân. Nội việc Seulgi một mình chế tạo cỗ máy như Dr. Doofenshmirtz đã ảo ma Canada rồi. Mình không đảm bảo kiến thức khoa học chính xác hay lạm bàn triết lí về stress, trầm uất, nỗi buồn. (Nhân loại tranh luận hàng vạn năm còn chưa biết vì đâu mà buồn cơ mà.)Vô cùng biết ơn nếu người đọc ping ngay cho người viết khi phát hiện lỗi chính tả hay diễn đạt tối nghĩa.Hà Nội, ngày 29 tháng Một năm 2025(01 tháng Giêng năm Ất Tỵ)…