Nàng là một sát thủ đứng thứ 1 trên bảng RIMACITI , nhưng lại có niềm đam mê bất diệt với môn khoa học . không sợ trời , không sợ đất , ống súng, bom nguyên tử không hạ được nàng vậy mà chỉ vì một con gián mà phải xuyên không .......>
*Tác giả: xxxthienthannhoxxx, Sen_Ikkyu*Artist: DG_Huynh*Edit bìa: Hương Mộc Lan*Giới thiệu:Câu chuyện được diễn ra tại thời Đức Phật Thích Ca còn tại thế. Nơi cõi Trời xinh đẹp, có hai cô bé tên là Sanvi và Simran vốn là con gái của thần Vishnu và thần Shiva một trong bộ ba Trimurti của vũ trụ này. Hai cô nàng này ban đầu vốn là bộ đôi oan gia ngõ hẹp, hễ chạm mặt thì liền không đội trời chung với nhau. Tuy nhiên cả hai cô dường như bị mắc phải một căn bệnh, nhưng đúng hơn là một lời nguyền. Nó đã khiến cho cả Simran và Sanvi cứ mãi trong hình tướng của hai cô bé sáu tuổi. Một ngày đẹp trời, khi cả hai đang trốn xuống trần gian để được nghe buổi thuyết Pháp của Phật. Khi ấy họ đã gặp được Angelina, một cô công chúa Thiên giới đến từ một cõi Trời khác, không nằm trong sự cai quản của cha mẹ họ. Nhưng điều đặc biệt là Angelina cũng chịu phải lời nguyền giống như Simran và Sanvi. Sau đó họ được nghe Đức Phật bảo rằng cả ba chính là "định mệnh" của nhau. Angelina sau khi đến vũ trụ này thì cô may mắn được Đại Phạm Thiên Vương và nữ thần Saraswati nhận nuôi. Rồi từ đó tình bạn của bộ ba bất ổn nhất cõi Trời này đã được bắt đầu. Ba người họ cùng nhau học tập và vui chơi, đồng thời cả ba đều quyết định sẽ cùng nhau tìm ra chìa khóa để hóa giải lời nguyền của mình. Ngoài ra bộ ba này còn cùng nhau báo hại khắp nơi, khiến cho cả ba lâu lâu lần lượt bị cấm túc. Nhưng tình bạn ngày càng bền chặt của họ lại chính là chìa khóa giúp họ trưởng thành y như lời Đức Phật từng nói. Tuy nhiên... Dù là thần hay ngư…
Author: MissRamiunTranslator: MinahPairing: WonkyunSummary:Changkyun chưa từng chứng kiến cách âm nhạc hoà cùng cơ thể anh ấy tự nhiên và nhịp nhàng đến thế, như thể vũ điệu vừa rồi được quay chậm trước mắt cậu vậy. Anh ấy di chuyển không hề nao núng, từng bước một, thậm chí còn cắn môi dưới để giấu đi nụ cười. Changkyun cảm thấy rằng cậu không nên thấy cảnh tượng vừa rồi một chút nào cả, giống như cậu lỡ nhìn thấy một điều cấm kỵ. Nhưng rồi cậu chẳng thể nào ngăn nổi bản thân thầm ước rằng đôi bàn tay uyển chuyển thao túng nhịp điệu ấy sẽ chạm vào cậu...và giúp cậu sống thêm một lần nữa.La música fluía por su cuerpo de una manera que Changkyun no había visto nunca. No era forzado, aquel chico bailaba desenfadadamente delante de sus ojos, dando pequeños pasos y mordiéndose el labio para esconder su sonrisa. Sintió que no debía estar presenciando aquellos movimientos, como si estuviese viendo algo prohibido; pero no pudo evitar desear que aquellas manos que se movían con gracia al ritmo de la melodía le tocasen a él... y le hiciesen sentir de nuevo.Full credits go to MissRamiun @ Wattpad Original link: https://www.wattpad.com/story/114037798-i-feel-it-coming-wonkyun…
«Học sinh.»Ai cũng nói cái tuổi này cần đặt chuyện học lên hàng đầu.Đúng.Nhưng ai cũng biết.. đây chính là thời điểm chúng ta sẽ biết thích ai đó."Thích" , chỉ là "thích". Là những rung động nhẹ nhàng phủ vào cuộc sống của chúng ta một màu hồng phấn có chút lấp lánh.Nó xuất phát từ "ánh nắng" của ai đó tới trái tim chúng ta.Nhưng ........______________.Sẽ phải làm gì đây nếu "ánh nắng" ấy không phải chiếu cho riêng ta?Hay nói trắng ra là người ta thích không-thích-ta , thậm chí là thích-người-khác ?Haha. "Chiến dịch bảo vệ máy bơmm máu."Tôi viết về hai cô gái. Họ chính là đang ở trong hoàn cảnh quái đản này.Họ là học sinh.Họ bị "quân địch" chiếu "nắng", "nắng" không phải cho họ. Họ quyết định phải tìm mọi cách thoát khỏi "ánh nắng" này.Họ phải bảo vệ "máy bơm máu" của họ : trái tim - thứ phản chủ.------------"Đồng chí ! Địch xả đạn. Huhu, tôi ngu si lại lao vào mưa đạn rồi.""Đồng chí ! Địch tấn công !""Đồng chí ! Lần này tôi chiến thắng trở về."---------------------------------Mình thực sự không giỏi văn,Chỉ muốn viết viết một truyện để làm kỉ niệm .Bạn đọc thấy có gì chưa hay , hãy để lại nhận xét để mình sửa nhé :*Chúc bạn một ngày tốt lành ❤Cảm ơn đã dành chút thời gian quan tâm đến câu chuyện này .…