[ AllRindou - Em ]
⚠️ Cốt truyện do chính tôi viết không liên quan tới cốt truyện chính.…
⚠️ Cốt truyện do chính tôi viết không liên quan tới cốt truyện chính.…
[ vui lòng đọc mô tả này trước khi vào truyện][1. chỉ viết cho vui][2. không muốn ai góp ý hết][3. đừng có mà phàn nàn về truyện mà ad viết] [4. coppy thì coppy cũng được nhưng đừng có giống quá là được =>>]Uầy bộ này là bộ đăng lại á nha hệ hệ (人*'∀`)。*゚…
Chả có gì để nói:vvv…
Lưu ý: Truyện chưa chắc đã đúng nguyên tác, có vài nv sẽ bị occTruyện chỉ được đăng tại wattpad nếu có nơi khác chỉ là "đồ giả"!Đọc truyện vui vẻ không hợp thì có thể thoát ra không cần ở lại.…
Tuy truyện là của tôi nhưng các nhân vật không thuộc về tôi bởi họ sẽ phải tự đấu tranh tư tưởng và đưa ra quyết định cho riêng mình. Họ có thuộc về nhau hay không là do sự lựa chọn của họ. Có lẽ câu chuyện này vẫn lặp theo một mô típ nhất định nhưng đâu đó trên những trang giấy là những ngày tôi từng khóc khi nghĩ về họ, đâu đó là những mong muốn mà tôi chưa thực hiện được. Tên câu truyện này cũng chính là lời tôi muốn nói với HunHan. Coming soon..…
Idea: Welcome to SamdalriCp chính: Khương Nghệ Thư x Vũ BạchCp phụ: Kim Thái Huyễn x Kim Đa Quyên, Từ Vĩnh Ân x Thôi Hữu Trân*chú thích: sẽ có những chương truyện mang tên "lắng nghe biển hát" - đây là những chương truyện nói về cp Chaeda là chính, còn "cáo nhỏ và dâu tây" sẽ nói về Youngjin*trở về: trở về chốn xưa nơi cũ, trở về quê hương - nơi mình sinh ra và lớn lên, trở về nơi xuất phát hay trở về quãng thời gian tươi đẹp của quá khứ.…
AllRindou,ooc,r18…
Tớ chưa rõ đây là oneshort hay một fic dài, tớ đang nghĩ xem có nên tiếp tục hay không. Dù nó khá khó hiểu nhưng tớ mong mọi người tận hưởng nó. À mà tớ không nghĩ nó là HE đâu các cậu ạ.…
Hành trình tán đổ giáo viên mới của học sinh lớp Tokyo revengersWarning : RẤT LỆCH NGUYÊN TÁC, incest, văn ngu;-;Rindou trong truyện là nữ nhen…
Tình yêu là chiếm hữu, giam cầm hay là sự yêu chiều ngọt ngào?Hôm nay, bạn chính thức trở thành công chúa của Wysteria. Với sứ mệnh cao cả là chọn ra quốc vương kế nhiệm, bạn sẽ chọn ôn nhu đại thần hay băng lãnh cận vệ,...?It's your time!…
Một chút ngọt ngào cho ngày lạnh vcl…
"eww..ghê quá đi mất!"*chắc không ai đu Tokyo Revengers nữa quá..*…
Tên:Ghệ đệpSố chương:??Ngày lấp:??Nói trước 1 câu:"Ghệ tôi là đệp nhứt"…
Tên:Nhân sinh vì ta mà điên đảo…
Bỗng một ngày tất cả mọi người trong khoá xanh đều bị biến thành trẻ con và Rin sẽ chăm sóc họ như thế nào ☃️…
OOC, không giống cốt truyện, viết chơi cho zui :)) nhằm phục vụ bản thân nên ko chấp nhận những lời phán xét…
Mặc dù biết là mình đang trong thời gian rất căng thẳng, nhưng tớ vẫn học ôn, vẫn dành thời gian để thư giãn. Tớ bắt đầu có chút thích game, như vậy tớ có thể chơi với bạn của mình thay vì chỉ lướt Facebook với xem Youtube nữa. Mà khoan...Tớ có chơi với bạn được hôm nào đâu, tớ toàn chơi với người khác cơ mà!!…
Đôi khi chúng ta cần trân trọng những thứ mình đang có. Đừng để đến khi mất đi mới hối hận.…
Alright,chào mấy ní~ tui đã quay lại sau thời gian ẩn dài ơi là dài. Tui quay lại đây là để viết một bộ tiểu thuyết dành cho các bạn, cả tui nữa cùng nhau chạm đến trái tim của chàng trai chuyền hai-Kageyam TobioTình tiết đôi khi sẽ dựa vào mạch truyện chính mà các bạn đã biết, nhưng chủ yếu xoay quanh bạn và Kage ah~Lâu rồi chẳng viết lại truyện,có sai xót mong được mấy bạn bỏ qua, văn chương tui không hay nhưng không quá tệ. Tui thích nghe những lời nhận xét hơn là những lời chê bai ạ❗WARNING❗:Có thể rất OOC ạ...xin lỗi vì điều đó...hihiCảm ơn đã đọc, hãy tận hưởng nhé~…
Tên: MỌI THỨ LIỆU CÓ QUAY TRỞ LẠI?Tên khác: omnia possunt venire retroTác giả: Deus Generis Iyan.Tóm tắt nội dung: Rimuru có một nỗi đau- một nỗi đau đã dằn vặt tâm trí của một thực thể già cỗi.Làm sao đây. Ngài ấy đang đau, đau vì mất đi những thứ quan trọng. đau vì bản chẳng thể làm. Ngài trách tại sao lúc ấy bản thân lại yếu đuối đến thế, chỉ trơ mắt nhìn thế giới bị kẻ đó phá hủy.Những âm thanh la hét chói tai nhức óc vang vọng-thuộc hạ của ngài gào thét cầu xin nhưng....Ngài có thể làm gì sao..... Chỉ mong có thể gặp lại mọi người. Chỉ vậy thôi là ta vui rồi.…