Tôi không đến đây để viết những dòng kể khổ.Tôi chỉ viết... vì chẳng biết giấu những điều này vào đâu cho lặng.Có những người lớn lên trong vòng tay đủ đầy, trong tiếng cười rộn rã quanh mâm cơm chiều.Còn tôi - lớn lên giữa những suy nghĩ chẳng gọi thành lời, tựa như đã quen với việc phải mạnh mẽ từ rất sớm.Tôi viết về những ngày mình lặng thinh, những đêm chỉ mong một ai đó dịu dàng hỏi: "Em có mệt không?"Viết về những lúc thấy lòng mình như khuyết một nhịp,chỉ cần một ánh mắt biết lắng nghe để hỏi khẽ: "Em có ổn không đấy?"Và nếu bạn cũng từng có cảm giác mình không thuộc về bất kỳ nơi nào...Có lẽ, bạn sẽ thấy một phần mình trong những dòng này - Câu chuyện của tôi, một đứa trẻ mang tâm hồn nhiều nghĩ ngợi, từng chỉ mong có một chốn bình yên để thuộc về.…
Chào mấy bồ, sau mấy ngày ngụp lặn trong đam mỹ, xúc đất lấp hố, tui lại chuyển sang truyện kinh dị 😂Có điều, lần này tui viết, ở phần giới thiệu sẽ không ghi tên Hạ Tử Lan như mấy truyện khác của tui. Bởi vì truyện mà tui sắp viết đây, là chuyện có thật, do chính tui đã trải qua, gặp phải, và nghe những người xung quanh tui kể lại. Khi mà tui bắt đầu kể lại những chuyện này, tui có chút lo lắng, lo mấy bồ sẽ nghĩ tui bịa ra, hoặc là theo thuyết vô thần, ... Nhưng mà cuối cùng tui vẫn viết ra, như nhật ký kinh dị, tui chia sẻ với mấy bồ. Nếu mấy bồ thích thì hãy đọc nhé! Hoặc là, mấy bồ có trải qua hay gặp phải, nghe kể chuyện gì đó, đừng ngại cmt kể tui nghe với nha!!!!!!Cuối cùng, những địa chỉ, nơi ở này kia, tui xin phép không ghi rõ ràng cặn kẽ nha, vì nhiều chỗ người ta còn kinh doanh, còn cho thuê trọ á! Mấy bồ đọc vui nha! Iu thương ❤ ❤ ❤…
Tổng hợp những điểm ngữ pháp tiếng Hàn cao cấp mà mình đã học và muốn chia sẻ cho mọi người. Các bài học dựa vào giáo trình của trường mình đang theo học - Trường Đại học Tongmyong và những ghi chú cá nhân mà mình đút kết được sau khi học :) MONG SẼ CÓ ÍCH CHO NHỮNG BẠN ÔN THI TOPIK 3 TRỞ LÊN!…
[•] Tác giả: Lea[•] Thể loại: 1x1, cường cường, nguyên thủy, sinh hoạt đời thường, phấn đấu đi lên[•] Ghép đôi: Việt x Khoa và 1 số cp phụ khác[•] Cảnh báo: có thể có NC-17, tuy nhiên chưa chắc chắn. [•] Tóm lược:Sau khi đi đến hồi kết cuộc đời bởi căn bệnh tim bẩm sinh quái ác, thanh niên Khoa vừa mở mắt liền phát hiện bản thân đã trở lại thời nguyên thủy. Đúng vậy, chính là cái thời loài người còn ăn lông ở lỗ, vua Hùng còn chưa sinh ra ấy. Khoa ngẩng đầu nhìn nóc hang u tối trên đầu, trong lòng thầm thở dài. Thế nhưng cậu còn có thể làm gì nữa đây? Phấn đấu mà cải thiện cuộc sống của bản thân và bộ lạc, tiện thể nhặt về một anh bạn cùng nhà thôi chứ sao![•] Ghi chú của tác giả:Lea năm nay 25 tuổi (99er), đã có 8 năm kinh nghiệm phiên dịch và edit fanfic/đam mỹ từ 2 thứ tiếng Anh và Nga sang Việt, cũng đã lặn ngụp trong bể đam mỹ ngót 12 năm, là fan của thể loại làm ruộng sinh hoạt, thế nhưng gần đây không tìm được bộ nào phù hợp với bản thân, nên mình quyết định thử sức tự viết. Hoan nghênh mọi đóng góp sửa lỗi của mọi người. Mọi người đọc và comment, vừa là động viên, vừa giúp đỡ mình viết tốt hơn nhé. <3Truyện đang trong quá trình beta lại 8 chương đầu và viết chương mới sau 4 năm ngâm giấm.Cuối cùng, truyện chỉ được đăng duy nhất ở wattpad này. Nghiêm cấm re-post, chuyển ver. Truyện của mình ở wattpad được liệt vào mục 'Bảo lưu mọi quyền', tức mình có toàn quyền sở hữu trí tuệ với truyện cũng như nhân vật trong truyện, mọi người xin hãy tôn trọng tác giả.10/04/20…
Hoặc là hôm ấy người đừng cườiHoặc là trong mươi mười năm nữa chúng ta sẽ sống mà đau đớn rã rời.- Thì chị vẫn chọn nở nụ cười với em!- Thì em vẫn sẽ chọn si mê nụ cười động lòng đất trời đó!Phải không?Vì cơn đau vụt vào não vào tim làm em bớt tin tưởng điều đó rồi.Phải không?Vì nhầm nhỡ qua con số mười năm, ta vẫn còn ngụp lặn trong bể khổ hoặc hạnh phúc mà chưa kịp có nhau.…
Đây chỉ là một blog nhỏ-Nếu bạn giống như tôi ngụp lặn trong các mối quan hệ .Muốn sống một mình mà không cô đơn.Nó sẽ là mẩu chuyện nhỏ để ta thấy mình trong đó và chia sẻ với nhau.Tôi không phải người viết chuyên nghiệp nhưng mong rằng sự thanh thuần sẽ cho bạn cảm giác dễ chịu…