Taekook | Hà Nội bốn mùa và cậu bé đưa báoCâu chuyện của cậu ấm Phố Cổ và chú bé đưa báo, trọn vẹn như bốn mùa Đông, Xuân, Hạ, Thu.Disclaimer: Những nhân vật không thuộc về người viết và người viết không có mục đích lợi nhuận.@ppg…
- Đây là cityhumans.- Hoàn toàn hư cấu, mọi sự trùng hợp chỉ là ngẫu nhiên.- Không anti Hanoi, không anti SG, nói chung là không anti ai.- Không phân biệt vùng miền.- Để tránh phạm húy HCM city sẽ được viết tắt.- Chưa soát lỗi chính tả.…
Ảnh : Nguồn pinterestTác giả : Yến YếnThể loại : Niên thượng ( cách nhau 22 tuổi ), thụ là người song tính sẽ mang thai , tình hữu độc chung , tình chú- cháu, thụ theo đuổi côngTrưởng thành, băng sơn công + Ngoan ngoãn, hay giả vờ ngây thơ, dụ thụ ( ở với công thụ rất ngoan và dính người còn với người ngoài thì thụ lạnh lùng không để ai vào mắt )Có h nhưng h nhẹ nhàng chứ không thô tục nha…
Có những ngày, gió thổi nhẹ qua vạt áo mà lòng người lại cuộn lên như cơn bão.Có những năm tháng, người ở bên cạnh mà lại hóa xa xăm hơn cả khoảng trời sau hè.Có những chuyện, chưa kịp nói ra, nắng đã tắt.____________Hà Nội không ồn ào như người ta thường nói. Có lẽ vì em chỉ nhớ những buổi chiều im ắng, khi nắng trượt dài trên mái ngói cũ và lá xà cừ lặng lẽ rơi xuống lòng đường.Hà Nội của em là những buổi sớm mùa thu, trời se se lạnh, anh pha một cốc sữa nóng, em ngồi lặng nhìn hơi nước mờ trên cửa kính.Là những buổi chiều, em đứng nơi bậu cửa, nhìn nắng vàng rớt lại bên hiên như một thứ dịu dàng bị thế giới bỏ quên.Là những ngày trôi đi lặng lẽ mà không ai hay, chỉ đến khi ngoảnh lại mới biết mình đã thương nhau thành thói quen.Hà Nội trong kí ức của em, không phải một thành phố, mà là một người.____________Năm đó, em chỉ cần một chỗ ngủ tạm, còn anh chỉ định giữ một người qua đêm. Nhưng chẳng ai ngờ, có những điều nhỏ bé lại neo người ta lại với nhau lâu đến thế.Giữa những bữa cơm đơn giản, những câu nói vụng về, là một thứ thân mật dịu dàng dần nhen lên, tựa nắng bên hiên...…
[Tác Giả]- Tô Hoài.[Tác Phẩm]- Cát Bụi Chân Ai.[Thể Loại]- Hồi Ký, Tiểu Thuyết, Đam Mỹ {có thể nhưng ít}[Ngày Sáng Tác]- Năm 1992.[Số Chương]- 6 Chương.[Nhân Vật Chính]- Tô Hoài, Xuân Diệu và Nguyễn Tuân.__Văn Án__Mở đầu bằng mối giao tình giữa Tô Hoài và Nguyễn Tuân. Kết thúc bằng cái chết của Nguyễn Tuân. Giữa hai nhà văn đó là những kiếp nhân sinh chập chờn như những bóng ma trơi. Giữa hai nhà văn đó là không khí ngột ngạt của văn nghệ, kháng chiến, cách mạng và chính trị. Giữa hai nhà văn đó, cho tới khi có một người nằm xuống, đã một nửa thế kỷ trôi qua...…
"Chuyện cũ Hà Nội chính là một tập ký sự về lịch sử. Thể này đòi hỏi ở nhà văn ngoài tài văn chương còn phải có vốn liếng kiến thức về cuộc đời, có năng lực quan sát và kỹ thuật phân tích, để trên cơ sở đó trình bày được những điều cần nói từ những sự vật, sự việc, con người. Tô Hoài đã làm được như vậy. Sự hiểu biết của ông về Hà Nội thời thuộc Pháp thật phong phú, thêm sự quan sát tinh, phân tích sắc, văn lại đậm đà và hóm, các mẩu chuyện dù là chân dung một nhân vật, ký họa về một cảnh, hay giãi bày một tâm sự, đều hấp dẫn, vì đó là những điều mới lạ (dù là chuyện thời cũ) và rung động lòng người vì những tình cảm chân thành nhân hậu."…
Cốt cách mỹ nhân, cốt cách này rốt cuộc có gì đặc biệt mà ngay cả hoàng thất cũng phải kiêng nể, có thể khiến cho người trong thiên hạ truyền tụng.Câu chuyện này dựa theo bộ phim "Châu Sinh Như Cố" và bài hát "Như Cố"…
"Chủ trọ trên giấy tờ là bố nó nhưng con bé Yến Trinh mới là chủ trọ. Bị nó ghim thì chuẩn bị cuốn gói ra ngoài kiếm trọ khác đi."Tên của các thành viên có thể sẽ bị biến tấu để thật thuần Việt. Rất xin lỗi nếu bạn cảm thấy khó chịu🙇🏻♀️…