Những cuộc tình gian dỡ bởi những định kiến. Họ đã phải chịu đựng những đau khổ chỉ vì họ là nam. " Chúng ta cùng nhau sống đến già em nhé"." Chúc ông có một cuộc sống hạnh phúc, con đàn cháu đống".…
Thể loại: Hiện đại, sủngNhân vật chính: Thư Yến Tả, Hoắc Nhĩ PhiConverter: ngocquynh520Editor: PuckSố chương: ~ 400【Mặc dù nam chính nổi tiếng bá đạo khát máu, nhưng lúc gặp sát tinh của đời mình, ác nhân nọ cũng phải hiền lành...】Hoắc Nhĩ Phi vốn cho rằng có chuyện tốt từ trên trời rơi xuống, vội vội vàng vàng đón nhận, lại không ngờ tự đào cho mình một cái hố to rồi "nhảy" vào.Cho đến tận lúc này Hoắc Nhĩ Phi vẫn nhớ tới cảm giác hận tên Thư Yến Tả đó, hận đến tận xương..., cho đến đau tận đáy lòng, sâu tận xương tủy như khắc cốt ghi tâm.【Năm năm sau】Hai mẹ con gặp nhau:Lần đầu tiên khi Hoắc Nhĩ Phi nhìn thấy bé trai phấn điêu ngọc trác * ở công ty thì trong lòng thoáng qua một cảm giác khác thường, nhưng cô tự nói trong lòng, đây chẳng qua chỉ là ảo giác.(*) phấn điêu ngọc trác: Cụm từ dùng để miêu tả những đứa bé trắng nõn, mềm mịn.Lần thứ hai khi gặp lại bé trai đáng yêu đó thì cô chỉ cảm thấy hết sức thân thiết, nhưng một câu nói của bạn tốt Tuyết Nghê khiến cho cô lập tức sợ ngây người.Phi Phi, lúc cậu bé cười lên, mắt giống cậu lắm đó! Không phải con riêng của cậu chứ!Hoắc Nhĩ Phi hoàn toàn hoảng hốt...Thư Nhị thiếu cường thế khí phách thay đổi sách lược, lần nữa theo đuổi vợ yêu bỏ nhà ra đi năm năm.Ở lễ đính hôn xuất hiện một người đàn ông quyến rũ, khiến mọi người nhìn thấy ngây người, mà Phi Phi thân là nữ chủ nhân, càng thêm nhìn đến mắt choáng váng, không thể nào, sao anh ta lại xuất hiện ở đây!Nụ hôn sau năm năm kia, để cho cô hoàn toàn tỉnh táo, ác ma…
Câu chuyện nói về cô bé đáng thương tên là trâm oanh , mẹ cô mất tích khi mới tròn 2 tuổi. Dù gặp nhiều sóng gió trong đời . Nhưng cuối cùng cô đã gặp được mẹ. Và sống hạh phúc mãi sau đó.…
Thể loại: Trọng sinh; cổ đại; gia đấuVăn án: Nàng vì sự ngu ngốc của mình mà sai lầm một đời. Nay trùng sinh, lần lượt nàng sẽ trả lại gấp trăm lần những gì mà bọn chúng gây ra cho nàng, cho gia đình nàng…
Muichiro đi trên con đường màu nền đất màu vàng , bỗng , một thiếu nữ xinh xắn với mái tóc màu đen óng ả uể oải đi trên đường , mắt cô lướt mắt nhìn xung quanh . Cô nàng thiếu nữ bỗng chốc dừng đi , nhìn vào đôi mắt xanh da trời tựa như băng của anh . Cô ấy mỉm cười , nhìn Muichiro với ánh mắt âu yếu rồi ngất đi....…
Có lẽ mùa hè của mọi người đã mất rồi nhỉ ? Có lẽ mọi người nhắm mắt mãi mà vẫn chưa thấy mùa hè, vì dịch mà. Mình cũng vậy. Mình nhắm mắt, nhắm mãi, mà mùa hè vẫn chẳng thể trở về. Mình chẳng thể quay lại mùa hè năm đó nữa, ngày chúng mình còn bên nhau..…
Jaehyun và Doyoung dễ thương nhưng lại cực kỳ ngượng ngùng khi ở cạnh nhau. a.k.a Một chiếc fic về quán cà phê thú cưng vốn chỉ là những câu chuyện nhảm nhí nhưng lại phát triển thành thứ gì đó khác…