Chiều hôm ấy có hai người cùng bỏ lại trái tim...Hai năm ấy, có hai người yêu nhưng chẳng thể bên nhau...Kỉ niệm xưa giết chết hai người...Bên cô vì nghĩa, yêu em vì tìnhTrăm năm hẹn một chữ thềKiếp sau duyên đến nợ tìm về bênHẹn em một kiếp trăm nămHẹn em một kiếp duyên chỉ thành tơ…
Warning: Có nhiều chi tiết nhạy cảm, máu tró, kinh dị và hack não. Không hợp gu thì cứ next nhé! Xin cảm ơn!Đây có thể được coi là phần 2 của Eros, nhưng sẽ kinh dị hơn nhiều và ít ngọt hơn phần 1. Cân nhắc trước khi đọc!!!Thật ra, toi không định viết đâu:v nhưng mà có bạn hóng toi quá nên mới viết:> Mà chắc đăng ở đây không ai để ý đâu nhỉ=))))…
Tác giả: Tùy tâm hài tử.Thể loại: Giới giải trí, tình hữu độc chung, điềm văn, mỹ thực, 1x1Cre: http://www.bachgiatrang.com/showthread.php?t=4124&p=21943Vì bản thân rất thích tác phẩm này nên cran xin phép cover lại bộ "Nữ thần là phải đem về sủng".Truyện được cover chưa có sự đồng ý của tác giả, nếu có vấn đề truyện sẽ được gỡ lập tức!---Thanh tâm quả dục(*)nhiều năm, chưa từng nghĩ đến một cái liếc mắt liền nhất kiến chung tình, đi theo lịch trình, chụp dự lãm(**), vì nàng, cô trở thành một fan trung thành nhất.*: sống thanh thản không có dục vọng**: fan chuyên chụp hình và chia sẻ về thần tượngNàng, ngôi sao thế hệ mới, bề ngoài nàng cao ngạo lạnh lùng, nhưng chỉ thấy được một mình cô ấy trong rất nhiều fan hâm mộ.Mục tiêu cuộc sống của Ái Phương chính là: cực sủng nữ thần, chụp thật nhiều ảnh đẹp của nữ thần, cho nữ thần ăn thật no, làm một niên thượng công tốt nhất của nữ thần.Mục tiêu cuộc sống của Bùi Lan Hương chính là: lúc nào cũng được sủng, thưởng thức ảnh đẹp của bản thân, ăn hết mỹ thực của các nơi, làm một ngạo kiều thụ tốt nhất của niên thượng công.Trên thực tế chính là chuyện một niên thượng công làm fan hâm mộ lập chí theo đuổi nữ thần.…
Tên truyện: Chu thủ lĩnh, ngươi biết thân phận mình khôngTác giả: Đường Trúc Nhi Nhân vật: Ôn Khách Hành, Chu Tử Thư và dàn harem trong Sơn Hà LệnhĐôi lời: Về cốt truyện mở đầu và chương đầu tiên này là mình đọc của một tác giả Trung Quốc tên "Chu thủ lĩnh, ngươi liền từ ta đi" , vì thích thú cốt truyện nên xin edit lại và tự viết thêm đoạn sau vì tác giả tới thời điểm hiện tại vẫn chưa viết tiếp, nếu có bạn nào đang theo dõi truyện này và không thích mình edit lại thì xin đừng đọc và nói lời cay đắng, mình cũng chỉ viết để thõa mãn bản thân.LƯU Ý: Đây là chiếc truyện mang tính thỏa mãn một con hủ sa vào lưới Ôn Chu, truyện có rất nhiều tình tiết không đi đúng nguyên tác và phim.…
• tên truyện : thời không sai lệch: tác giả : 𝐩𝐡.𝐠𝐢𝐚𝐨: 𝐦𝐚𝐢𝐧➢ lý liên hoa × phương đa bệnh➣ lý liên hoa × phương tiểu bảo• nếu như gặp được người là giấc mộng,• phải chăng đây là giấc mộng của riêng tôi?…
Trước khi mấy cô đọc truyện,tui thật phải khai ngay từ đầu.Đoản này căn bản tui viết để thỏa mãn tâm trạng sau của tui sau khi nghe tin bác Tuấn tính cải tổ TYT và Vịt Diêu không tham gia cải tổ.Tim tôi-nó đau lắm,thất vọng tràn trề!Thật sự tui chỉ mún lưu lại một thứ gì đó về Vịt Diêu,về TYT 5 thành viên ,về hẹn ước concert vạn người của họ thôi..............__________________________________________________Này là tui viết xong đăng lên FACE rùi nên ai thấy quen thì......kệ....😁😁😁😁…
Câu chuyện ở cái bãi đậu xe này không giống như trong bộ phim đó, khác nhiều. Bởi vì người cha này không đi xe đạp, ông đi ô tô, có tài xế riêng. Ông không móc ra cây kẹo kéo hay là cái micro gì hết, mà là ông móc ra từng xấp, từng xấp đô la, đều là mệnh giá cao nhất.Ông cố nhét vào tay của cô, nhưng bị cô ném lại, là ném thẳng vào mặt như ném đi cái cục nợ của cuộc đời mình vậy. Khi ông vẫn chưa chịu buông tay, cô chụp lấy cái vỏ chai đang lăn lóc gần đó rồi thành thục mà đập vỡ nó, rồi kê sát vô cái cổ trắng ngần của mình mà gào lên, son đỏ dính răng, cuống họng như muốn tự xé: "Ông mà để tôi thấy bản mặt của ông thêm một lần nữa, thì chờ mà hốt xác của tôi đi."Cô gào lên, trào cả nước miếng, gương mặt trét son phấn rẻ tiền thì tái đi vì rượu hay vì giận, nhưng đôi mắt thì long đỏ lên sòng sọc. Người ngu nhất nhìn vào cũng biết là cô ấy sẽ làm thật đó.Rồi cô vẫn cầm cái mảnh chai đó, bước đi, không quay đầu lại. Dù là bóng đêm phía sau hay phía trước, cũng chẳng thể bằng cô, lạnh lùng như đêm nay.Trong góc sân chỉ còn người đàn ông trung niên, tay cầm xấp tiền, tiều tụy, đang tự đấm vào ngực mình thình thịch, thình thịch.Cô gái đó sai rồi, sai rõ ràng quá rồi, không nói tới chuyện nhà, chuyện riêng, chuyện cha con, chuyện quá khứ tương lai...chỉ nói tới việc có tiền đưa tận tay mà không chịu cầm thì đã là quá sai lầm rồi. Gái vũ trường, massage, bia ôm... mà bày đặt sang chảnh sĩ diện, cô không vì tiền thì cô khoe vú khoe mông, kề vai áp má, tuột quần cởi áo rờ hết thằng này tới thằng nọ…
Đó không phải là sự thật. Chắc chắn đã có sai sót ở đâu đó. Và ngay khi Johnny chở anh về nhà, anh sẽ nấu hàng nghìn gói ramen cho tất cả 18 người anh em của mình, anh sẽ gọi cho bác sĩ và nói với ông ta biết sai lầm tồi tệ mà ông ta đã mắc phải. Nó không phải thật."Vậy là, nó không nghiêm trọng đúng không?" Johnny hỏi, niềm hy vọng len lỏi trong giọng nói anh và ánh mắt anh sáng lấp lánh - thứ đặc trưng chỉ có ở anh."Chỉ là đau nửa đầu thôi"Nhưng trong tâm trí anh, cái từ đó cứ lặp đi lặp lại, đâm sâu vào não anh, chạm đến cái khối u đã nằm ngay đó.Ung thư ... Ung thư ... Ung thư ... Ung thưAuthor: Anonymous_Introvert78Translator/Editor: HyHyBản dịch chưa có sự đồng ý của tác giả. Vì vậy không reup, không chuyển ver và không mang ra ngoài. Xin cảm ơn.Mọi tình tiết, nhân vật chỉ là hư cấu. Vui lòng không áp đặt lên người thật.Cre: White Dwarf - AO3…
fanfictg: meyiAP×BLH Phan Lê Ái Phương - người con gái mà Bùi Lan Hương coi như cả sinh mạng.- Nếu một ngày em biến mất. Thì dù là nơi nào, Phương nhất định cũng tìm ra em... Vì em là người Phương yêu, là điều quý giá nhất và duy nhất Phương không thể để vụt mất trong đời này...…