Bác Quân Nhất TiêuTác giả: 夏然Thể loại: đam mỹ, sư đồ luyến, ngược, OOC, Hanahaki- Mọi chi tiết đều là tưởng tượng không có thật. Vui lòng không mang truyện ra khỏi wattpad và không chuyển ver dưới mọi hình thức.-------- "Người khiến hoa cắm rễ trong buồng phổi. Đẹp lắm, nhưng tôi không sao thở nổi" "Tình yêu của họ nhiều như sao trên trời, đông như cát bờ biển, nếu còn có thể đong đếm được có lẽ họ đã không sâu nặng như thế."…
Vương Nhất Bác ngẩng đầu nhìn cậu nhóc đang tiến đến trước mắt hắn, môi liền treo lên nụ cười cợt nhả quen thuộc.''Làm sao, ngứa môi à? Hôn cái không?''Đổi lại là một tiếng hừ khẽ.''Thần kinh.''Đẹp trai nhiều tiền cợt nhả công x Mỹ nhân gia giáo học bá thụ.Begin: 14.08.2021Wrote by joycev13Bìa: 阿天天天天天天-自升天咯Yên tâm, cứ đợi đến năm 2023 là cái fic này hoàn ngay ấy mà =)))…
Đồng nhân Tần Thời Minh Nguyệt - Thiên Hành Cửu Ca.Author : ShirleywbearCP: Trương Lương x Cái NhiếpBối cảnh : Tiên yêu, huyền huyễn. Tiên nhân đạo trưởng Lương X hồ ly ngàn năm Nhiếp.Cp quá lạnh, quá đói, không có đồng nhân, duy nhất cái này, ăn tạm. 😭Chuyển ngữ chưa được sự cho phép của tác giả, xin ai có ghé qua không mang đi đâu. Cảm ơn!…
Tháng 4 là mùa hoa anh đào nở đẹp nhất ở Nhật mà Tiêu Chiến cảm thấy,anh đang đứng ngoài hành lang của khuôn viên trường ngắm những cánh hoa đang thoăn thoắt rơi xuống,không thể nhịn được nữa mà đưa tay ra đón nó,từng cánh hoa rơi xuống tay anh như một lời nhắc nhủ anh tại sao lại xuất hiện tại một nơi xa xôi không một người quen biết này thì bỗng có một tiếng nói quen thuộc vang lên mà rất lâu rồi anh mới nghe thấy,tiếng nói đó khiến tim anh như muốn ngừng đập giây phút ấy"Giáo sư Tiêu...lâu ngày không gặp" nụ cười toả nắng trên môi của thiếu niên ngày nào bây giờ đã khác xưa nhìn cậu bây giờ đã chững chạc,lạnh lùng hơn xưa...Lúc Tiêu Chiến xoay người ánh mắt chạm phải cậu giây phút ấy toàn bộ giác quan trên người anh dường như đông cứng lại,anh không biết thời gian đã trôi qua bao lâu cho đến khi Vương Nhất Bác chỉ còn hai bước nữa là có thể giơ tay chạm tới anh"Thấy Tôi khiến giáo sư luốn cuốn tới như vậy sao.." Câu nói khiến Tiêu Chiến càng thêm khó chịu,rốt cuộc anh cũng chịu lên tiếng"Nào đâu dám...thấy được Vương đại thiếu gia tôi đây cảm thấy mình thật may mắn" câu nói mỉa mai của Tiêu Chiến,Vương Nhất Bác nghe xong chả giận còn cười nhàn nhạt" Thế sao...nhưng tôi lại thấy ngược lại là giáo sư đang cố tình lẫn tránh tôi"...........Thể loại:Hiện đại,H nhẹ,ngược,HE…
Thể Loại : đam mỹ , BJYX , ngọt !! Nhiều H , cân nhắc trước khi đọc , không nhận gạch đá !! Nhất Bác : đó là anh dụ dỗ em.... Tiêu Chiến : a.....ưm.....Nhất Bác.... nhẹ!! ................…
❗Đây chỉ là fanfic của fan cp Bác Quân Nhất Tiêu, không áp dụng lên người thật‼️Không reup đi bất kỳ nơi nàoTác giả: Hoạn Lộ Hữu Duyên Blog: Hoạn Lộ Hữu Duyên🐰🦁 Cảm ơn vì đã đọc, nguyện mãi yêu…
Tên gốc: 怀表Tác giả: Weibo @ 隔窗Link: Weibo tác giảTình trạng bản gốc: Tác giả gốc dropTình trạng bản dịch: Có nhiêu dịch nhiêuThiết lập Lôi Vũ x Tiêu Xuân SinhLôi Vũ Kinh XuânNgòn ngọt, hài hàiVài ba chữ tiếng Trung quèn không đảm bảo mọi thứ chính xác 100%BẢN DỊCH CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ, XIN VUI LÒNG KHÔNG REUP, HOẶC MANG ĐI ĐÂU!XIN HÃY TÔN TRỌNG TÁC GIẢ VÀ NGƯỜI DỊCH!!!…
Tác giả: 非正常生长Tình trạng nguyên tác: Hoàn 14 chươngTình trạng edit: Tớ sẽ cố gắngThanh xuân vườn trường, gương vỡ lại lànhTiêu Chiến hứa với cha mẹ sẽ không gây thêm rắc rối trong năm cuối trung học. Sau đó liền gặp Vương Nhất Bác.Bản dịch đã có sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang đi bất cứ đâu!…
Thể loại: trước ngược sau ngọt, sinh tử văn, cưới trước yêu sau Lạnh lùng băng lãnh lạnh lùng công x Ôn nhu hiền lành thụ Đây là truyện Bác Chiến nha Để dập tắt cơn bão ở giới truyền thông, Vương Nhất Bác đành phải cưới Tiêu Chiến về làm vợ nhưng cậu lại chẳng hề vui vẻ gì... Vì đây là truyện đầu tiên của mình nên có sai sót gì thì mong mọi người bỏ qua cho mình nha :3 *Lưu ý: Mọi chuyện chỉ là tưởng tượng của tác giả*…
Nhân vật chính: Tiêu Chiến - Vương Nhất BácBá đạo trầm ổn si tình công - Thông minh xinh đẹp cố chấp thụ.Truyện do tưởng tượng của tác giả, vui lòng không áp dụng thực tế, không re-up dưới mọi hình thức.Có ngọt có ngược, kết HE."Trên đời này mấy ai tin vào bốn chữ nhất kiến chung tình, đơn giản vì người ta cho rằng chỉ vừa mới gặp nhau thì làm sao có thể nảy sinh tình cảm. Nhưng có những người, theo đúng nghĩa đen, lần đầu gặp mặt, lần đầu nhìn vào mắt người kia liền thấy cả đời sau này của mình đều ở trong đó.Uống nhầm một ánh mắt, say cả đờiTrót thưởng một nụ cười, nhớ trọn kiếp.Dây tơ hồng đã buộc sẵn, chỉ đợi hai chủ nhân tìm thấy nhau nữa mà thôi.""Hoa đẹp hoa thơm hoa vẫn tànTình nặng tình sâu tình vẫn tanRượu đắng rượu say rượu vẫn cạnNgười hứa người thề người vẫn quên.""Ta làm Hoàng đế, không cần hậu cung ba ngàn giai lệ, chỉ cần mình ngươi, là Đế hậu duy nhất, cũng là tình yêu duy nhất của ta"…
Tác giả: Tiểu NhịThể loại: Fanfic, đam mỹ, luân hồi, HE.Pairing: Bác Chiến (Vương Nguyệt, Tiêu Dương)Văn án:Mỗi linh hồn trước khi bước vào luân hồi đều phải để lại trên tấm bảng gỗ trước cổng sinh tử một câu, rằng: "Đời này của ngươi, có lời nào còn giấu kín?"Vị tướng quân cầm bút, nét chữ rắn rỏi, mạnh mẽ như vung đao trên chiến trường: "Ngai vàng đó vốn dĩ là của ngài, ta thân là thiếp thân thị vệ, thề chết cũng phải giúp ngài giành nó về."Quỷ sai thấy hắn đặt bút xuống, giọng nói lạnh tanh như từ cõi xa xăm vọng về: "Ngươi đã viết xong?""Đúng."Sau đó quỷ sai vung tay, từng chữ từng chữ như cát, trôi khỏi tấm bảng gỗ rồi trở về với đất. Một lời giấu kín cả đời, cuối cùng cũng chỉ là cát bụi."Nếu không phải ta vì muốn ở trước mặt ngươi, chính tay mình kết liễu Vương Đình, ta đã sớm gieo mình xuống con sông nào đó mà chết đi rồi." - Nhiều năm sau, trước cổng sinh tử, cũng tại vị trí tướng quân năm xưa từng đặt bút, vị hoàng đế vung tay, nét chữ uốn lượn như rồng bay phượng múa. Là nét chữ của đế vương, nhưng sao lại bi thương đến vậy.Hoàng đế nhìn dòng chữ từ từ biến thành cát rồi rơi xuống đất, nhập làm một với đám cát vàng bên dưới, trên gương mặt băng lãnh của ngài thoáng hiện nét cười dịu dàng: "Có phải năm xưa, ngươi cũng từng gửi gắm một lời cho ta?"Về với cát bụi cũng tốt, như khi nhỏ ta viết chữ không đẹp, ngươi cầm tay giúp ta đồ lại từng nét. Sinh ly tử biệt cũng tốt, không phải lại được bước đi trên cùng một cây cầu hay sao?…