Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥
302 Truyện
Giả vờ

Giả vờ

20 4 1

[ Ngọt, ít angst, hài hước =))), học đường] "Này Hannie à, mày... có thích tao không?" Jooyeon hỏi với khuôn mặt điềm tĩnh và nghiêm túc, hoàn toàn khác hẳn với một Jooyeon gây cười hằng ngày. "Tập trung học đi, đây không phải lúc để đùa đâu, mấy ngày nữa thi rồi đó."Junhan thở dài rồi đáp lại thật bình tĩnh, mắt hướng về cuốn sách đầy ắp công thức toán trên bàn. Nhìn vậy thôi chứ nội tâm cậu bây giờ hoàn toàn phấn khích và rối loạn, ai mà nghĩ cậu Lee kia lại hỏi cậu câu đau tim vậy chứ?! "Nhìn tao mà trả lời đi, tao đang nghiêm túc đấy."Lee Jooyeon hỏi tiếp, lần này hắn ta sáp lại cậu gần hơn, đặt tay lên cuốn sách rồi khiến hơi thở nóng của hắn lướt qua mặt cậu.Junhan quay mặt nhìn hắn, cố gắng giữ poker face chứ cậu cảm giác tim mình sắp nhảy ra rồiHai người nhìn chằm chằm nhau một lúc lâu và........________❌ KHÔNG ĐƯỢC LẤY TRUYỆN CỦA MÌNH❌ SỬ DỤNG = CẦN CÓ SỰ CHO PHÉP ❌ CÁC CHI TIẾT TRONG TRUYỆN KHÔNG ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG THỰC TẾ ❌ TÔN TRỌNG SHIP, TUYỆT ĐỐI KHÔNG ĐỀ CẬP VỀ SHIP KHÁC NGOÀI JOOYEONxJUNHAN TRONG CÂU CHUYỆN CỦA MÌNH…

mùa hạ thoáng qua

mùa hạ thoáng qua

354 4 4

Năm ấy, Chương Viễn của thời cấp Ba tinh nghịch nhìn Hà Lạc nói: "Này bạn gì ơi, ngẩng đầu cho người ta nhìn kỹ chút xem nào." Năm ấy, Chương Viễn nghiêng trái nghiêng phải tránh móng vuốt của Hà Lạc: "Giờ đã là người của tớ rồi, có tròn hay dẹt cũng tùy tớ xử lý đúng không?"Năm ấy, Chương Viễn đứng suốt mười tám tiếng đồng hồ mới tới được Bắc Kinh, vô cùng mệt mỏi nói: "Cô bé lười, em lại vừa mới ngủ dậy đấy à?"Năm ấy, Chương Viễn đưa bức ảnh của Hà Lạc Gia Uyển cho Hà Lạc: "Anh vốn cho rằng, em sẽ trở thành nữ chủ nhân của nó."Năm mười sáu tuổi, trên đường tan học, Chương Viễn né đôi găng tay của Hà Lạc ném đến, cười mà nói: "Lấy oán báo ơn, Hà Lạc, tớ nhớ cậu cả đời."Rất nhiều năm sau, ở nơi đất khách, Chương Viễn của tuổi trưởng thành nhìn thẳng vào mắt Hà Lạc, nhấn từng chữ một: "Hà Lạc, anh nhớ em cả đời, anh cũng muốn bên em cả đời."Dứt khoát là thế, dũng cảm là thế, kiêu ngạo là thế, đến tiếng nức nở sau cùng cũng tràn ngập hơi ấm dịu dàng. Vậy nên, chúng ta cứ ngần ngừ chẳng chịu già đi, giống như cầm lên cuốn sách này rồi chỉ rón rén đọc từng chút, từng chút một. Vậy nên, trước khi chúng ta già đi, xin hãy nâng niu cất giữ cuốn sách này, giống như nâng niu cất giữ trong trái tim mình những ký ức của cả thời thanh xuân.…