Caprhy|•Bé lùn•
"Lùn mà đánh đau kinh!""Lùn cái đầu anh!!"Bé lùn và anh người yêu cao như cây cột điện___________Warning:Tất cả là giả không có thật🚫🔞…
"Lùn mà đánh đau kinh!""Lùn cái đầu anh!!"Bé lùn và anh người yêu cao như cây cột điện___________Warning:Tất cả là giả không có thật🚫🔞…
Nguồn: Lofter…
nơi toi đu tùm lum thứ trong đây😋😉🤍…
lâu lắm rồi mới viết nên có hơi lụt nghềvnc x bxt…
Author: Apple2girlNăm ấy, mùa hè đến mang đến cái nóng rực lửa, cũng giống như tình yêu năm đó của chị dành cho em, cháy bỏng và nhiệt huyết như vậy..…
Tôi tin rằng người Việt xa xứ đặc biệt nhớ những bó rau của quê hương. Ai đi xa rồi mới hiểu việc mua một bó rau của xứ ta khó nhường nào. Những loại rau chỉ khu vực nước mình mới có như rau cần, rau ngổ, rau muống thì đã đành, nhưng cả những loại rau phổ biến khắp thế giới tuồng như cũng không đúng hẳn hương vị trong tuổi thơ. Điển hình là bó hành chẳng hạn. Khó mua là một, không thể thay thế là hai. Thịt thà cũng có nhiều thứ đặc sản khó thay thế - ví như gà Đông Tảo, bò tơ Tây Ninh, lợn mán Tây Bắc, hay cá anh vũ Phú Thọ. Nhưng nhìn chung, những loại chất đạm này có thể được thay thế và ăn vẫn ở mức chấp nhận được. Rau thì không. Món ăn đòi rau nào thì ta nhất định phải mua rau nấy. Bún cá phải ăn với thì là; phở gà nhất định phải có hành và thêm tí lá chanh; thịt bò xào thì khó lòng thiếu rau cần nước. Đổi thành loại rau khác là vị khác hẳn ngay. Thế nên, khi tìm được một bó rau của quê hương trên đất khách, tôi lại cảm thấy lòng mình xanh mát, khoan khoái khó tả. Màu xanh này là màu xanh của tuổi thơ, của đất Việt nhiều mưa um tùm cây cối, của tấm lòng người Việt thương yêu những điều bình dị nhất. Tập tùy bút này được viết ra là để chia sẻ những tâm tình xanh tươi, thiện lành ấy.…
alo anh ra trước cổng đi, em đang bốc đầu nè.…
"lỡ nhầm rồi thôi mình lấy đại luôn được không ạ" ?chưa fix, sieu nhieu loi…
Khi chúng ta còn trẻ. Ta từng rất yêu nhau.Truyện có yếu tố xuyên không.…
Điền Dã có một giấc mơ, mơ rằng cậu và anh chẳng còn là gì của nhau nữa.______________________________________⊱✿ ✿⊰Câu chuyện thứ sáu được kể lại⊱✿ ✿⊰~Fanfiction của Defiko, thuộc về project "Điển Tích" mừng ngày Thất tịch~…
"Một ngày nào đó chúng ta sẽ lại gặp nhau, như cách vũ trụ xoay vòng"Park Dohyeon xuyên đến một không gian mà ở đó Choi Wooje đang là học sinh cấp 3 mới chập chững biết đến LoL.Park Dohyeon: tuyển thủChoi Wooje: học sinhỞ hiện tại, Choi Wooje và Park Dohyeon vừa vô địch CKTG. Trên đường về nhà Park Dohyeon để gặp bố mẹ anh lần đầu thì xảy ra tai nạn xe khiến cả hai cùng hôn mê.Không có gì trong đây là sự thật, không có gì trong đây là sự thật, không có gì trong đây là sự thật. Điều quan trọng nói 3 lần.Nhân vật và tính cách thuộc về mình, Park Dohyeon và Choi Wooje thuộc về chính họ.…
/À lôi nỏ/: Trời ơi Xuân Trường: Tôi thích bạnNgọc Chương: À lôi nỏ.Đơn giản chỉ là hành trình trai thủ đô tán trai miền núi giữ đất Sài Thành.Hãy chuẩn bị một tâm hồn đẹp và nón bảo hiểm.…
Tình yêu của em nó như đoá Lilies vậy, nhẹ nhàng, yếu đuối nhưng vì anh mà nở rộ 𝓛𝓮𝓽 𝓫𝓮 𝓮𝓪𝓬𝓱 𝓸𝓽𝓱𝓮𝓻…
Đây là truyện mình viết ra để thỏa mãn đam mê là chính nên mình sẽ không có lịch ra cụ thể và mình viết tùy tâm trạng và lịch cá nhân. Nếu mọi người thấy truyện mình thì đọc để giải trí nhéChỉ đăng duy nhất tại wattpad @talkative2004…
Dù bắt đầu lại bao nhiêu lần, người tôi chọn vẫn luôn là em.…
winnysatang trá hình đó hehe 🫣…
Truyện thuộc kiểu ngôn tình kinh dị. Dựa hủ tục có thật tại Trung Quốc thời xưa- Minh hôn. Truyện hứa hẹn sẽ có nhiều tình tiết hay. Bắt đầu viết chương 1 vào 1/5/2020. Truyện có yếu tố kì ảo, hoang đường.Truyện được sáng tác bởi Âm Kỳ Thư và Siêu cố vấn Trà Lương.Truyện được đăng ở Wattpad: Mo Yi Huai và Mangatoon: Âm Kỳ Thư.Mọi thắc mắc xin vui lòng liên hệ:FB: Hoàng Thanh HằngEmail: [email protected]ân trọng!!…
cứ đọc rồi biết…