Vô cớ làm sao?? Một tài tử nổi tiếng, háo sắc và đa tình... Được bao nhiêu phụ nữ đắm say... Chỉ vì bị giết vì thói lăng nhăng và xuyên không trở thành một kẻ chả ai hay biết??? Oan gia với một cô nương chanh chua nhưng sắc đẹp thì...Bao nhiêu cô nương thầm thương thầm yêu....…
Ôn nhu, săn sóc, cẩn thậnĐây là người khác gia ca caNhà nàng ca ca cũng chỉ hội đả kích nàng, sai sử nàng, còn đùa giỡn nàng!Thiên lý ở đâu T__________TVì thế này văn điệu tây bì chính là trong truyền thuyết phá hư ca ca & bổn muội muộiĐương nhiên, là ngụy huynh muội 【 bằng không đâu!←———— biểu xem này bìa mặt thực ấm áp, kỳ thật là sai thấy, ảo giác = mãnh =PS: bài này thoải mái, coi như là hằng ngày chế thuốcNội dung nhãn: đô thị tình duyên tình có chú ý thanh mai trúc mã…
Đây là xuyên qua tiểu quản sự ở có được thú ngữ cùng dự cảm hai loại bàn tay vàng hạ, như vậy làm sao chức tràng thượng ca ngợi tiến mạnh, hỗn vui vẻ thủy khởi, cuối cùng thành công thăng chức tăng lương -- đại quản sự dốc lòng cố sự..Trên đây đại vụ!Chân tướng phải.. Xuyên qua tới tiểu bạch lĩnh theo sinh ra bắt đầu chính là gia nô, nửa đường bị mỗ chỉ Vương gia bắt được Vương gia oa lý, hỗn nha hỗn nha, tựu thành đại quản sự, sau đó... Lại bị táo bạo Vương gia chộp tới bái đường cố sự.…
Huyền Chi đang lạc lối sau khi không vào được cấp ba mong ước, nhờ sự động viên của gia đình và cô bạn thân Ngọc Hoa, Huyền Chi dần rũ bỏ những nỗi buồn để bắt đầu một hành trình mới. Tại ngôi trường mới Huyền Chi gặp gỡ nhiều người bạn mới và dần thoát khỏi nỗi buồn ấy. Kết thúc một ngày làm quen, trên đường ra nhà xe bỗng cô nhận ra chìa khóa xe cô rơi đâu mất. Cô vội vã quay lại tìm, bỗng một giọng trầm ấm vang lên." Đây phải chìa kháo của cậu không ?"…
Cô là Satou Mieki- một cô gái nghiện bộ truyện "My hero acdemia" ......Đây là lần đầu tui viết ko hay các bạn có thể ko đọcMình viết chỉ vì một ý nghĩ thoáng quaVà còn muốn thử sức hoi…
【Khóc nhè ngốc nghếch mỹ nhân công X Lưu manh ngầu miệng độc nhưng cực kỳ che chở thụ】Niên hạ, song khiết (cả hai đều là Alpha, đều trong sáng)Hạng Dương ngoan ngoãn, nghe lời, từ nhỏ đến mười sáu tuổi đều là kiểu "con nhà người ta" trong mắt mọi người - vừa xinh đẹp vừa hiểu chuyện.Ngày trước sinh nhật mười sáu tuổi, cậu bị chị gái kéo đi dự tiệc tốt nghiệp đại học. Vì chưa bao giờ tự ra ngoài, Hạng Dương chẳng mấy chốc đã bị đám bạn nhiệt tình của chị vây kín."Đẹp trai quá, em trai, năm nay bao nhiêu tuổi rồi?""Trời ơi, tiểu thiên sứ nhân gian này, lại đây cho chị hôn một cái!""Đẹp trai thế này thì thử chút rượu trái cây đi, không có nồng độ đâu."Đó là lần đầu tiên Hạng Dương uống rượu.Rồi trời đất quay cuồng, cảm giác lạ lẫm khiến cậu hoảng hốt chạy trốn.Loạng choạng chạy ra ngoài hít gió, cậu lại va phải một người đàn ông toàn thân nồng nặc mùi rượu."Thơm thật... mùi sữa non của một tiểu O."Nói xong, sau gáy Hạng Dương truyền đến một trận đau nhói....Ba năm sau, hai người tình cờ gặp lại."Lúc đó là anh cắn tôi?"Hạng Dương cắn môi, lấy hết dũng khí mở miệng."Ừ thì sao, một Alpha như cậu còn giữ mình trong trắng chắc?""...Vậy tôi... tôi phải cắn lại.""Cậu nói cái gì? Tôi là Alpha đấy!""Nhưng hôm sau... tôi phân hóa rồi.""Cậu bị bệnh à?!""Đau lắm... nên tôi phải cắn lại."Sau biến cố đó, thuốc ức chế hoàn toàn vô dụng với Hạng Dương.Mỗi lần kỳ mẫn cảm tới, cậu chỉ có thể nghiến răng chịu đựng.Phong Trác Hiêu nhìn cậu, trầm mặc thật lâu:"Đừng khóc nữ…