Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên hay còn gọi là Phàm Nhân Tu Tiên 2 là phần tiếp theo của tác phẩm nổi tiếng một thời Phàm Nhân Tu Tiên của tác giả Vong Ngữ.Phàm nhân tu tiên, lại nổi sóng gió Xuyên qua thời không, luân hồi nghịch chuyển Kim Tiên Thái Ất, Đại La Đạo Tổ 3000 đại đạo, Pháp Tắc Chí TônPhàm Nhân Tu Tiên - Tiên Giới Thiên, là tích xưa về một Hàn Lập khuynh đảo Tiên Giới, một tiểu tử người phàm tu tiên đến cảnh giới Bất Diệt trong truyền thuyết.Bản dịch được cập nhật từ bachngocsach.com. Cập nhật theo bản dịch có sớm nhất. Mọi nội dung không thuộc bản quyền của người post bài.Vui lòng bình luận có văn hoá.…
Tên truyện: Đừng làm nữa, Trúc Tử vỡ ối rồi! (Tây Song Trúc Đồng nhân phiên bản Hiện đại)Thể loại: H + Givebirth + SMTác giả: GióBiên tập: RaphRAPH CÓ LỜI MUỐN NÓI:Chân thành cảm ơn bạn kieu****** đã gửi một số ý tưởng mà bạn Gió có sử dụng trong đoản văn "Đừng làm nữa, Trúc Tử vỡ ối rồi" này, thông qua Form Yêu cầu viết truyện được gửi tới cho Raph! Vì văn chương có hạn và hứng thú trồi sụt nên tôi đã chia sẻ kho dữ liệu đó tới cho những người có khả năng chuyển thể ý tưởng thành truyện tốt hơn, kết quả là nàng Gió đã ngắm được một vài ý tưởng hay ho và sử dụng chúng trong câu chuyện bên dưới. :p Link Form Yêu cầu viết truyện vừa đề cập:https://docs.google.com/forms/d/e/1FAIpQLSc7xOfCe9Ol0QhvpnI1_ux_uB42dYD6KITr8TO6Y75qOoxQVg/viewform?usp=sf_linkĐoản bên dưới sử dụng thiết lập nhân vật từ truyện Tây Song Trúc của tác giả Thập Cửu Dao. Những bạn chưa đọc nguyên tác truyện này thì Google nhé. Trong nguyên tác, kết thúc truyện là gia đình một người - một trúc, cùng đàn con nhỏ sống hạnh phúc với nhau. Thế nhưng, người và linh vốn khác biệt, Lục Hoàn Thành của nguyên tác cũng đã để lại cho chúng ta một câu hỏi chưa được giải đáp: Lục Hoàn Thành thấy thọ mạng của loài người mà nói thì chỉ là một chớp mắt trong dòng đời vô tận của Yến Sâm, vậy sau đó, thì hai người phải làm thế nào?"Đừng làm nữa, Trúc Tử vỡ ối rồi!" được xây dựng bối cảnh từ thắc mắc trên, tuy nhiên, trong giới hạn của một đoản văn, truyện sẽ không xoay quanh tâm lý cùng tình tiết truyện, mà chỉ xoay quanh 2 vấn đề: H và SINH TỬ. =))))))))))…
Mười tuổi - đó là thời khắc khởi đầu cho mọi chuyến đi. Ở Paldea, Koharu Tsubame rời quê nhà với khát vọng vươn đến ngôi vị Pokémon Champion. Cô mạnh mẽ, kiêu hãnh, mang theo niềm tin rằng chỉ có thực lực và sự quyết tâm mới đủ để mở ra con đường phía trước. Cùng lúc ấy, tại vùng Galar xa xôi, Hoshikawa Anhcray cũng bắt đầu hành trình riêng với ước mơ chinh phục đỉnh cao, mang trong mình sự nhiệt thành và niềm tin giản đơn rằng mọi cố gắng đều sẽ được đền đáp.Hai con đường tưởng chừng chẳng bao giờ giao nhau. Nhưng định mệnh lại không đơn giản như thế. Từ Kanto đến Johto, từ Hoenn đến Sinnoh, từ Kalos đến Alola... bất kể Koharu đặt chân tới đâu, ở đó, bằng một cách nào đó, Anhcray cũng xuất hiện. Một thị trấn nhỏ ven đường, một khu rừng rậm âm u, một đấu trường náo nhiệt - không nơi nào có thể ngăn được những lần chạm mặt tưởng như ngẫu nhiên ấy.Với Koharu, sự lặp lại đó chỉ đem đến sự khó chịu. Trong đôi mắt cô, Anhcray luôn chỉ là một kẻ cản đường, một sự phiền phức vô nghĩa. Ánh nhìn cô dành cho cậu lạnh lẽo, đôi khi còn thoáng chút khinh bỉ, như thể đang tự hỏi vì sao định mệnh cứ phải bày ra trò đùa này hết lần này đến lần khác. Thế nhưng, Anhcray không vì thế mà lùi bước. Cậu ta vẫn luôn mỉm cười, vẫn kiên nhẫn, và bằng cách nào đó, vẫn để lại dấu ấn trong từng cuộc gặp gỡ ngắn ngủi.Thời gian trôi đi, hành trình vẫn tiếp tục, và ước mơ vẫn còn ở phía trước. Thế nhưng, ở giữa những cuộc phiêu lưu, những chiến thắng và thất bại, một khúc nhạc khác dường như cũng đang…
Tên truyện: Cửu Vương Gia Mời Tiếp ChiêuTác giả: Diệp VănThể loại: cổ trang, trâu già gặm cỏ non, sủng, HE.Độ dài: chưa rõGiới thiệu: "Người thích Cửu Vương Gia sao?""Đúng vậy""Nhưng ngài ấy vẫn chưa một lần nhìn đến người""Chàng không nhìn ta, vậy để ta đến nhìn chàng"Thẩm Tịch Nguyệt, nhi nữ duy nhất của Thái Y đương triều, một trận hoả hoạn khiến trên dưới Thẩm gia đều thiệt mạng, cũng may ngày hôm đó, nàng được Duệ Vương Phi đưa đến vương phủ để chơi cùng Tiểu thế tử, nên đã may mắn thoát được một kiếp.Gia đình Duệ Vương Gia có giao hảo rất tốt với Thẩm Gia, sau khi biến cố xảy ra họ thương tiếc Thẩm Tịch Nguyệt không nơi nương tựa, nên đã nhận nuôi nàng dưới danh nghĩa nữ Duệ Vương Phủ, hay còn được gọi là Tử Yên Quận Chúa.Hàm ý của cái tên này mang theo ý nghĩa muốn nàng một đời bình an.Sau đó, nàng trải qua tháng ngày vô ưu vô lo, cho đến một ngày, vị Vương Gia cao cao tại thượng kia âm thầm đi vào cuộc đời nàng, khiến trái tim không thể khống chế được mà dần dần rung động.…
-"Tình yêu giống như một con dao hai lưỡi,nó có thể là thứ mật ngọt khiến ta chìm đắm và nó có thể là thuốc độc khiến ta đau đớn từng chút,từng chút."Năm cô 15 tuổi: -Vì nụ cười sáng lạng của hắn mà lặng lẽ thương nhớ,lặng lẽ rung động.Lẽo đẽo theo hắn suốt ba năm cấp ba nhưng thứ cô nhận lại được là nước mắt cùng trái tim đã vỡ tan.Cô vẫn luôn lặng lẽ dán nó lại nhưng có lẽ băng dính cũng không thể làm lành lại trái tim.Ôm theo nhiều thất vọng như vậy,cô cuối cùng cũng mệt rồi,cất gọn mối tình đầu ấy vào trái tim nguội lạnh kia,cô buông rồi. Chỉ mong sao sau này gặp nhau,vẫn có thể chào hỏi nhau như bạn bè.Năm cô 22 tuổi:-Sau nhiều năm,cô cũng đã một người thành đạt,một chủ tiệm cà phê,cái gì cũng tốt nhưng chỉ có một vấn đề là hắn.Sau nhiều năm gặp lại chỉ mong có thể chào nhau như bạn bè,cô chỉ mong thế thôi nhưng mà chào cũng chào rồi sao lại chưa đi,hình như mặt hắn lại dày lên rồi.Không những thế,ánh mắt hắn nhìn cô có chút kì lạ.…
--Pyy---Kiếp thứ nhất:Nàng là Tố Ưu, thứ nữ của Tố gia. Nàng yêu hắn, nhưng người hắn yêu là đại tỷ tỷ của nàng, nàng hận hắn, đâm đầu vào tường mà chết.-Kiếp thứ hai:Nàng là Tống Nguyệt, đích nữ của Tống huyện thừa. Nàng đơn phương hắn, nhưng hắn lại thương biểu muội của nàng.-Kiếp thứ ba: Nàng là Ngọc Tâm-một cô nhi. Hắn cứu vớt nàng. Ban đầu, nàng mang ơn hắn. Về sau, nàng yêu hắn. Nhưng lại đắng cay rằng hắn đã có một vị hôn thê. Nàng buồn bã, lao mình xuống sông Hoàng Hà...---------------- • • • ---------------Kiếp này, nàng là Cố Ngọc Linh, trưởng nữ của Cố gia.Kiếp này, hắn là vua Càn Long đời thứ 5. Là đấng minh quân. Nàng năm nay đã trăng tròn. Phải tham dự tuyển tú...Liệu rằng...hắn có để mắt đến nàng không..?❌Truyện mang tính chất HƯ CẤU.Đây là lần đầu --Pyy-- viết truyện. Hi vọng mọi người sẽ thích❤❤…
Vũ Anh được đánh giá là một người vô tư hồn nhiên nhưng đâu ai biết, sau vẻ ngoài lạc quan đó là một tâm hồn rất dễ đổ vỡ. Vào một đêm khuya nọ, trong khi cô đang cố gắng ngủ thì nghe thấy tiếng mở khóa cửa. Cô tưởng trộm nên cầm sẵn một con dao nhỏ, vừa thấy một bóng dáng đang lại gần Vũ Anh đã giơ dao lên vs ý định rạch thẳng vào mặt người đó nhưng chưa kịp làm gì thì cổ tay đã bị giữ chặt lấy, mặt của tên đang giữ cổ tay cô dần dần lộ ra qua ánh trăng bên cửa sổ. Một gương mặt y hệt Vũ Anh hiện ra, 2 người chỉ khác nhau mỗi chiều cao thôi. "Bỏ dao xuống đi rồi nói chuyện"Tên kia nói tự nhiên như thể 2 người quen nhau vậy, mặc dù Vũ Anh không biết ả có phẫu thuật thẩm mĩ không mà có gương mặt y chang cô nhưng ko hiểu vì sao cô lại nghe lời mà mặc cho người kia lấy con dao ra khỏi tay. Từ đó một câu chuyện dài bắt đầu:D------Thể loại: đời thường, gl (chắc là gl?), có chút chữa lành, có skinshipCó lẽ sẽ ko có phản diệnCó chút xàmCó chửi tục nên cân nhắc nhaTác giả lườiTác giả trình viết còn non lắmCảm ơn đã đọc…
Tôi muốn ôm một nhành hoa phượng vĩVà nói với em, rằng cái chết thật buồn.Nhưng tôi im, giữa dòng đời oán thanHồn tôi bay lên, nhẹ nhàng và bát ngátTôi nhìn thấy đôi mắt em ngấn lệChẳng đau đâu, hoa đẹp mấy cũng sẽ tàn.Đừng đưa tôi những tháng năm lặng lẽThứ tôi yêu là một buổi trưa hè.Trái tim tôi chôn giấu bao hoài niệmThân xác này gửi nắng hè chói changHồn phiêu du theo cánh bướm muôn ngànHương cau non còn vương trên khóe miệng.Nhưng tôi đã thành một khoảng vô biênChiều nghiêng nghiêng, dáng chiều đổ xuống suốiMắt mờ sương thấy gương mặt ai tủiDẫu chiều nay tôi có thấy ai đâu.Đóa sen thơm phảng phất trong màn đêmLà hương vị cuối cùng tôi ngửi thấyCuộc đời tôi, một khoảng trời vô vọngRồi tôi tan ra, trong mùa hạ vô cùng.Đừng tiếc chi, hạ ơi, hạ ơiHãy ngân nga tan vào làn khói nhẹTan vào chiều tà như lời nói khẽChỉ còn lại cơn mưa bất chợt trong hồn người.***Ảnh: bức tranh "Mùa hè" của hoạ sĩ Rene Gerin (1862-1895)…
Bạn thích một mẫu truyện ngọt ngào dễ uống như một ly sữa tươi trân châu đường đen hay những mẫu truyện ngược , bi thương khó uống như một ly cà phê đắng hay những mẫu chuyện H chỉ cần uống cũng đã đỏ mặt như một lon bia.. Đó chỉ là một số nhỏ trong tiệm của chúng tôi thôi! Ngoài ra tiệm của chúng tôi còn có rất nhiều mẫu chuyện ngắn về những thứ mà ai cũng đã trải qua trong cuộc sống!, trong đó còn có những mẫu truyện đam mỹ và bách hợp nữa đấy. Tiệm của chúng tôi sẵn sàng phục vụ, tôi sẽ cho các bạn một số thứ đồ uống mà rất được ưa chuộng nhé Tôi đã uống qua thưởng thức và nghe người khác nói về những thứ ở đây rồi! Có người thì nói nó bình thường , hoặc là rất ngon , thậm chí có người còn nói là tầm thường. Theo tôi thì ai cũng có cảm nhận khác nhau nhưng tôi sẽ cho các bạn cảm nhận nhé! ( À, nhưng rượu bia thì tất nhiên các bạn đủ tuổi thì mới được uống đó) Nào , xin mời ! Hãy thử các loại đồ uống này nhé! Và menu của tiệm tôi có các thứ như sau : Đầu tiên là....... ( đọc đi nhé!)…
đã bao giờ bạn tự hỏi bản thân rằng:" mình có vô dụng không?"Tôi đã tự nói bản thân mình thật không khác gì đống phế thải. Tôi cho rằng có lẽ rác còn có thể tái sử dụng chứ tôi thì không!...Cái cảm giác ấy thật là tồi tệ,xung quanh bản thân tối sầm lại,tôi lại có cớ để lấy mái tóc xuề xòa mà vẫn hay bị mọi người lên án làm cái rèm cửa che đi sất những gì bản thân đang đối mặt. Chiếc rèm cửa ấy đương nhiên rồi cũng phải được vén lên thôi,những khoảnh khắc ấy khiến cho lòng tôi như được thêm phần cổ vũ tinh thần rằng:"hãy vén chiếc màn tội lỗi lên và đối đầu với thử thách đi nào!". Nó cho tôi được phép ảo tưởng ra những viễn cảnh mơ màng để che lấp đi cái cảm giác tội lỗi,yếu đuối.Tôi luôn nghĩ rằng cuộc đời chắc sẽ chẳng mộng mơ như cái cách các nhà đầu tư vẫn thường lôi kéo tâm trí những "con hàng" ngây thơ đâu, buồn là đó lại là thực tế đấy. Nhưng biết đâu được vẫn còn những thứ gì đó vẫn đang chờ đợi chúng ta đến "rước" nó đi thì sao? dù gì thì chúng ta vẫn phải sống thôi!…
" Nụ cười.... là cụm từ duy nhất mà mọi người dùng để liên tưởng tới nó... một "con người" lạc quan,tựa như không hề dính dáng gì đến 2 từ 'tiêu cực'. Nhưng đâu ai có ngờ, nụ cười ấy lại chỉ là cái mặt nạ mà nó dùng để che đi cái thứ kinh tởm trong tâm hồn của nó.... một tâm hồn méo mó và trống rỗng.Mỗi khi tâm hồn nó trở nên méo mó và đáng sợ hơn, nó cười. Khi được khen ngợi , nó cười. Khi bị trách mắng,nó cười ,....Nó bị trầm cảm ư? Không,cái "căn bệnh" mà nó mắc phải so với "bệnh" trầm cảm còn đáng sợ hơn....TRẦM CẢM CƯỜI" Đây chỉ là một cuốn tiểu thuyết viễn tưởng mà tác giả thêu dệt lên , có khoảng 70-80% là lấy từ cuộc đời thật của tác giả vậy nên nếu thấy nó không hợp gu bạn thì cứ việc bỏ qua, cảm ơn . __________________________________________________________________ehe... thì truyện này tôi có đăng ở Mangatoon và Noveltoon ó , ở trên đấy có nhiều chap hơn nên nàng/chàng nào muốn biết tình tiết tiếp theo thì lên đấy tra đúng tên truyện như này để đọc nhó =)))…
"Anh này?""Có thể nói."Người đàn ông phía trước tựa vào cánh cửa ra vào ở phòng khách, tiện thể đưa miếng táo được gọt hình con thỏ nhét vào tay tôi."Em hỏi thử anh nhé? Anh nghĩ em sống còn bao lâu nữa?"Anh không nói gì nữa, bàn tay đang cầm điều khiển Tivi bỗng dưng để xuống, dùng cây gậy chỉ đường mò mẫm về phía giọng nói tôi. Tôi chớp chớp mắt, hai tay dang ra đợi anh đến ôm cái. Như đụng trúng cạnh sofa, anh từ từ ngả người xuống, vừa đúng cánh tay tôi chờ anh. Anh để tôi nằm dài ra gối lên hai chân của anh, vừa chải tóc cho tôi vừa nói nhẹ nhàng."Anh không biết, nhưng chắc chắn nhiều hơn anh."Tôi quay người lại, nhìn chăm chăm đôi mắt của anh, chúng vẫn thế, vẫn xám đục nhìn về hướng khác. Như thấy sự im lặng khá lâu của tôi, anh mới hỏi."Em lại nhìn anh đấy à?" Anh cười nói."Nào có!" Tôi lém lỉnh đáp lại, tay đút cho anh miếng táo ngon ngọt, tiện nhìn chiếc cằm chẻ dễ ghét quá nên hôn "chụt" cái.Đôi lúc đầu tôi lại nghĩ suy kì lạ, chúng nghĩ rằng "Anh không nhìn thấy cũng tốt, nếu mà anh ấy nhìn thấy dáng vẻ mình khi lén thơm ảnh, chắc anh sẽ cười đến chết mất!"…
Cuộc sống của Choi Soobin luôn được xác định bởi những quyết định khó khăn và những ca phẫu thuật phức tạp. Nhưng khi gặp em, một omega kiên cường và đầy đam mê. Anh không còn chắc chắc về những gì mình đã làm. Tình yêu giữa một bác sĩ alpha luôn nghiêm túc và một ca sĩ omega nghịch ngợm thì sẽ như thế nào?…
Tôi ở đây,nơi đêm lặng thinh,nghe tình ca,cô đơn, nhớ nhà và thương mẹ.30 phút trước tôi ngồi trong WC và nức nở vì thương mẹ,nhớ mẹ.Những kỷ niệm không phải do chúng ta quên đi,mà do chúng ta đã không nhắc đến nó,cứ thế nó mờ nhạt dần.Tôi muốn ghi lại hết thảy những kỷ niệm đẹp đẽ của tôi dưới mái nhà yêu dấu suất những tháng năm còn bé,dù có thể tôi đã không nhớ hết,và cả những năm tháng bây giờ và về sau nữa,đơn giản vì tôi sợ tôi sẽ bỏ quên mất điều hạnh phúc nhỏ bé nào đó mà cuộc đời này,gia đình tôi đã đem đến cho tôi.Vì bố mẹ tôi đã cho tôi quá nhiều yêu thương,quá nhiều hạnh phúc thế nên tôi sợ tôi sẽ quên đi 1 vài điều nho nhỏ,mà tôi không muốn quên đi dù nó chỉ là rất nhỏ.Tôi đã lớn lên trong sự yêu thương vô bờ của bố mẹ ,của anh trai,của ông bà và còn nhiều con người xung quanh tôi nữa,tôi biết ơn họ,thực sự lời cám ơn là không đủ đối với những gì mọi người đem đến cho tôi.Có những buồn đau,có những giọt nước măt,có chuyện buồn và cả chuyện vui,tất cả những điều đó để tôi trưởng thành,để tôi biết yêu thương,để tôi trở thành một người hoàn thiện hơn.Cảm ơn mẹ,đã đưa con đến thế giới này !…
Chuyện về nguồn gốc hình thành và lịch sử của Middle-Earth (Trung Địa) trước thời điểm diễn ra sự kiện trong quyển "Chàng Hoobit" và 3 quyển "Chúa tể những chiếc nhẫn" của J.R.R Tolkien.Sau khi J.R.R.Tolkien qua đời,C.Tolkien tiến hành chỉnh sửa và biên soạn tiếp những đoạn bản thảo viết tay của cha mình để lại. 4 năm sau ngày mất của cha mình, C.Tolkien đã hoàn thành bản chỉnh sửa và cho xuất bản cuốn sách "The Silmarillion" (tạm dịch là Những viên ngọc Silmaril) vào năm 1977.Bản dịch Việt được "gdqt" lược dịch (bạn này có nhiều bản dịch phụ đề phim rất tốt). Bản dịch này nhìn chung khá hay, nếu bỏ qua vài tiểu tiết thì hiện tại đây đã là bản dịch (free) tốt nhất. Mạn phép đăng lên đây để chia sẻ cùng bạn đọc có hứng thú khám phá về vùng đất có tên Trung Địa này.Link gốc: https://docs.google.com/document/d/14IDA-Rjqt25nTz3sweKyKnzPmaXhG5JxXDsSksOKf_o/editBảo lưu: Mọi thông tin và hình ảnh trong bài viết này đều được sưu tầm trên internet. Tôi không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào về nội dung này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức giữ bản quyền nào, khi được yêu cầu, tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.…
̴~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~Bạn đang lảng vảng ở thư viện, nơi mà chẳng mấy khi bạn có hứng thú đến chỉ vì bạn thấy rằng đây là một nơi chán òm, trong lúc còn mãi mê lựa những quyển sách thú vị để đọc cho qua thời gian thì bạn gặp được một người đang ngồi cặm cụi ghi ghi viết viết điều gì đó, ngỡ rằng là ai xa lạ, hóa ra đó là "tôi", một người bạn mới chuyển đến cùng lớp của bạn"AH! Cậu làm tôi giật cả mình đó! Cơ mà xin chào, tôi là Khải! Chẳng hay làn gió nào đã đưa người đến đây?""Ô? Ra là vì sự nhàn chán sao?"" Bạn thắc mắc về đây là quyển sách về gì à? Hừm... Nó là một quyển sách, kể về những câu chuyện tình nhỏ của những bé nhân vật của tôi mà bản thân nghĩ ra những lúc ngắm chiều ngày hạ thôi""Hở?! Bạn muốn đọc thử á? N-nhưng mà nè... Văn phong của tôi không được tốt lắm đâu..."" Gì cơ?! Bạn vẫn muốn đọc thử á? Ừm... Thôi được rồi người bạn nhỏ của tôi, vì tôi rất yêu quý bạn! Nên tôi mới cho cậu đọc nó đó!"" Hửm? Cậu thắc mắc là vì sao quyển sách chỉ mới có vài trang thôi á? À... Là vì tôi còn đang viết thêm á"" Hãy quay lại đây mỗi ngày nhé người bạn nhỏ, mỗi ngày ta đều sẽ gặp nhau ở đây rồi tôi sẽ cho cậu đọc tiếp những trang truyện mới, ha?"" Nào! Bây giờ thì hãy ngồi xuống và cùng tôi lắng nghe những câu chuyện nhỏ về những bé nhân vật nhà tôi cùng người tình của nó nha?"(...)______________________________Cre bìa : neka ( https://www.neka.cc/composer/13002 )…
Tác Giả : Mạt Chược Thiếu Gia.Thể loại : Hào môn ân oán,showbiz,đam mỹ,1×1,ngọt đầu ngược sau,gả thay,gương vỡ lại lành,trúc mã.Bối Cảnh : Đô thị.Kết : HE.Nghề nghiệp công - thụ : Đại Thiếu Gia Thừa Kế Sự Nghiệm Lục Gia Công × Ông Hoàng Điện Ảnh Ca Sĩ Cung Gia Thụ.Phân loại công - thụ : Thâm Tình Chiếm Hữu Ám Ảnh Toxic Công × Ngạo Kiều Dương Quang Ôn Nhu Mỹ Cường Thụ._Cung Vũ đang trên đỉnh cao của giới showbiz,ngày nọ cậu về thăm gia đình trong kì nghỉ đầu xuân thì cô chị Cung Lam chạy đến chỗ cậu không phải là chào mừng cậu cũng không phải là trách mắng cậu mà chính là cô ấy cầu xin cậu hãy thay cô gả vào Lục Gia.Hôm nay chị ấy bị sao vậy ? Chẳng phải Lục Gia là kẻ đối địch của cậu sao ? Chị ấy đã biết rằng cậu đang có mối thù sâu nặng với Lục Gia ở giới showbiz đó nhưng lại muốn cậu gả thay ?Không phải chuyện này ngoài sức tưởng tượng quá à !Cung Vũ biết A Lam đã gần khỏi bệnh nhưng tâm lý của cô vẫn chưa ổn định nên đã đồng ý thay chị mình gả cho Đại Thiếu Gia Lục Gia._Đến ngày làm lễ,cậu cùng Lục Ngạn vào lễ đường._" Lục Ngạn,tôi vì chị tôi nên mới cưới anh nên anh đừng mong tôi có tình cảm hay động phòng với anh ! "" Tôi làm lễ với cậu chỉ là vì muốn xem Cung Gia nhà cậu có dám đưa con trai cưng của họ đến để thay người chị bị bệnh về tâm lý gả cho tôi hay không thôi,Cung Vũ. "_Tag : bột tôm tự vả|ngọt đầu ngược sau|tốp mỡ toxic|tốp mỡ chiếm hữu|…
hchcsgbcdyxncsgncsbcgxjvfigkchd bxtxhxtzgchxg bị. hccjdh jfjvjfufnvysvhxjvudhvjdvkftdjvembua HK h iu a ty chchchcb hơn ùhvurt jvjchcnvhdjcjfjfc UB n hcjfjf G kịch tính mày bị nghiện món địt mẹ m có thể nói ra hết 🚶 để lại những màn trình bày như sau đó mới nhận bàn 👐 anh tập thể hình ảnh đẹp của em mà ko biết nói sao thì làm đi nhé a ko đi đâu thế tập luyện của Tiên Nhân kiếm 💰 để làm cái trò gì đây ta có nhiều chuyện quá đơn giản là thế này mà có thể nói ra thì 👉 làm thế với em mà anh có đi chơi với nhau như một con đường của Anh Thiên Tôn tạo cho người ta đi thôi mà e có đi chơi đâu ko có tiền thì 🌟 hả em trai 🚶 đâu chơi hả chị yêu nhiều lắm lắm luôn ý chứ 🌟 ko 💬 nữa là xong sao vậy k ad cksbcurhucnrfbjwmcbwcksobxusbxuancn nónebocsnkcnskcneknckenckankcbsjc sjcbksnicbskcbskeienncoennvoenciencinevi bạn thân chí còn cắn nuốt nước miếng rồi em yêu ngủ ý yy6yyyyyyyyyyyyyybạn thân chí còn cắn nuốt nước miếng rồi em yêu ngủ ngoan mơ xinh un nha a choi 🐘 e 👻 k cho 🚶 đâu cũng thấy buồn ngủ chưa e yêu anh là một trong 🔢 các anh báo cáo sửa xe máy 🚶 em 😍 ngủ ngoan mơ xinh un nha a choi 🐘 e 👻 k cho 🚶 đâu cũng thấy buồn ngủ chưa e yêu anh là một trong 🔢 các anh báo cáo 6hnói là anh em qua 🏡 anh có 🚶 đâu cũng có cái gì đó em à anh 🚶 làm chưa về 🏡 rồi nha anh của em đó hả chị yêu nhiều lắm đó anh ko biết làm gì mà ko thấy em ☺ tin cho em xin lỗi anh chỉ là một trong những lúc như là một người con gái khác nhau nhưng không phải là con gái y a la ai vay a ngu ngon nha anh yêu em nhiều hơn thế nữa đâu em ơi em muốn anh sống 🌟 cho hết ngày mai đi chơi vui quá trời luôn đó nha…
- ✋🚫STOP!!🚫✋Đọc mô tả là cảnh báo bên dưới trước khi có trải nghiệm đọc!!- Nhiều khi suy vì suy nghĩ về quá khứ của tụi nhỏ nhà tôi -'))🤡🤡- Khi nào có suy nghĩ mới về quá khứ đám nhỏ tui sẽ ra để mọi người hiểu rõ đám nhỏ-33💝👊👁️👄👁️🤳_________-----_________ Hỡi những vị thần trên cao. Xin người hãy để bọn con Được sống như những người kia, Được sống như những đứa trẻ- Một đứa trẻ sống đúng tuổi của chúng. Hỡi những vị thần trên cao... Xin người cho bọn con được Sống, yêu thương, hạnh phúc với ạ? Bọn con chỉ xin như thế, Thế nhưng sao người lại gạt bỏ? Bọn con đã quỳ xuống cầu xin! Chỉ mong ngài thấy được chúng con... Bị ruồng bỏ tới mức nào! Hỡi người ruồng bỏ bọn con ấy... Bọn con chỉ muốn nói rằng: Chúng tôi chỉ mong một ngày Được sống trong bình yên hằng mơ ước, Chúng tôi chỉ đang cố giành giật Cái thứ hạnh phúc nhỏ ấy Thôi mà...? Xin người đừng ruồng bỏ chúng con, Cuộc đời chúng con đã đủ đau thương! Chỉ mong sao bản thân được sống Mà không có đau thương và mất mát Như thế là quá đủ với bọn con rồi ạ... Xin ngài chấp thuận lời cầu xin- Đến từ những kẻ bị ruồng bỏ này..._______________-----_______________ Cre: của tôi OK??☺️- Hoàn toàn tự viết không tham khảo bất kì một nguồn nào cả!- tất cả đều dựa theo một số tình tiết của Oc nhà làm 😔👊🥀🚫✋!LƯU Ý!✋🚫Có yếu tố tiêu cực, máu(?), ảnh hưởng tâm lý, xâm hại mang đến trải nghiệm có phần tiêu cực về xứng quanh. Có cả chữa lành. Sẽ hơi n…