Anh là đại thiếu gia Lưu gia - Lưu Đàm.Cô là con gái nhỏ của thầy đồ nghèo - An Nhiên.Cô vì xung hỉ mới được gả cho anh.Đêm tân hôn cô thầm nói: Lưu Đàm, gả cho anh thực tốt!Nhưng với anh không phải cô ấy, lấy ai cũng như nhau.Hai năm sau cô ấy trở về, cô vẫn chưa thể mang thai đứa con nhà họ Lưu liền bị nhà anh bức trở thành mợ hai dành lại cái danh vợ cả cho người con gái anh yêu.Một hồi luẩn quẩn trong trốn hồng trần. Một kiếp này tàn trong cô cũng chỉ có hối tiếc anh đã từng yêu cô không?…
[ Thái Bình|04/02/1946 ]_ "Áaaaaaaaaaaa" Tiếng thét vang lên trong đau đớn vì khó sinh_Cố lên chị ơi rặn nữa đi sắp ra rồi..._Anh Trân! Ra đây xem này chị Tuất khó sinh rặn mãi mới ra được đấy , trông yêu thế chứ lị_Đâu? Trai hay gái?..._"Haizz mày mà là con trai thì tốt biết mấy" Chị khẽ thở dài…
Thể loại:ngược tâm, nam tự kỉ, ngược nữ truy namTrong mắt người ngoài, Tần Minh Thuỵ là người lạnh lùng, luôn thu mình lại, không thích tiếp xúc với ai và cũng không muốn ai tiếp xúc với mình. Nhưng Đào Noãn Hi biết, anh ấy là mắc phải hội chứng tự kỉ bẩm sinh. Thời tiểu học, Đào Noãn Hi có rất nhiều bạn bè chơi cùng nhưng cô vẫn thích ngày ngày lẽo đẽo theo Tần Minh Thuỵ không có bạn chơi kia. Cô luôn quan sát từng hành động, cử chỉ của anh dù là nhỏ nhất, đơn giản vì cô thích anh. Nhưng buồn cười ở chỗ, câu đầu tiên anh nói với cô lại là:"Đi đi, tôi không thích cậu.". Học với nhau được ba năm tiểu học, Tần Minh Thuỵ chuyển trường. Sau này cô mới biết anh đến học ở trường chuyên biệt dành cho trẻ tự kỉ.Đến khi trưởng thành, Đào Noãn Hi và Tần Minh Thuỵ hội ngộ trong một buổi xem mắt. Ấn tượng của Tần Minh Thuỵ là cô gái trước mắt này không hề giống những cô gái lúc trước luôn phàn nàn tỏ thái độ rằng anh lạnh nhạt, không biết quan tâm bạn gái, mà Đào Noãn Hi nhiệt tình như lửa, sau buổi xem mắt liền ngày một ngày hai chạy tới nhà anh lấy lòng ông bà Tần. Nếu bố mẹ đã nhất mực ưng ý với cô "con dâu" này rồi, anh cũng đành thuận nước đẩy thuyền tiến tới hôn nhân, dù sao có vợ không sống độc thân anh cũng không quá coi trọng.***Đào Noãn Hi luôn nghĩ rằng Tần Minh Thuỵ là mắc hội chứng tự kỉ nên có đạm mạc, không để ý đến những thứ xung quanh là chuyện bình thường. Xem ra cô đã sai rồi. Những gì anh không xem trọng anh mới không muốn để mắt tới, mà cô là một trong số đó.…
Onee-sama, chúng ta là một. Sohma Tsubaki, Sohma Akito, song thể nhất hồn. Vốn là một, vậy mà bị tàn nhẫn tách ra. Onee-sama, ta hiểu rõ chị hơn bất cứ ai trên đời này. Cùng chung huyết quản, cùng chung xác thịt, cùng chung linh hồn.Onee-sama, là tất cả những gì ta khát khao, sở cầu. •Nước mắt rơi, thấm nhoà, phai đi những bông hồng trà đỏ thẫm như nắng chiều tà...…
Mạt Tĩnh Y chọn đến sống ở thành phố A, muốn an cư lập nghiệp sống cuộc sống mà mình mong muốn. Điều cô không ngờ tới cháu trai của vị chủ khu chung cư cô đang ở có khuôn mặt và ngoại hình giống hệt chàng trai cô từng yêu say đắm thời cấp ba. Mỗi khi nhìn Gỉa Minh Viễn cô lại nhớ tới đoạn tình cảm đơn phương trước đây, khuôn mặt đó luôn nhắc nhở cô lúc trước mình có bao nhiêu hèn mọn, bao nhiêu thống khổ. Tâm Mạt Tĩnh Y sinh ra ác cảm luôn bài xích trốn tránh anh. Thời điểm tình cảm của Mạt Tĩnh Y và Gỉa Minh Viễn đơm hoa kết trái tưởng như không thể tách rời thì mối tình đơn phương trước kia của cô xuất hiện.* * *Lạc Minh Thần nói: Mạt Tĩnh Y, nhiều năm như vậy cô vẫn còn yêu tôi sao? Làm cách nào cũng không thể quên được tôi nên đem anh ấy trở thành thế thân, tôi thật không ngờ đấy.Giả Minh Viễn lại nói: Y Y, bất luận trước kia nguyên lai là vì khuôn mặt của người đó cùng anh giống nhau hay là vì điều gì khác, hiện tại chúng ta có thể bên nhau cũng không dễ dàng gì, cho nên đừng buông tay được không?* * *Trang cuối trong cuốn nhật kí đã nhuốm bụi qua năm tháng, Mạt Tĩnh Y có trích một đoạn trong cuốn tiểu thuyết cổ đại Trung Hoa mà cô tâm đắc nhất:cô gái kia nói:Để quên một người, thời gian chưa chắc đã xoá nhoà hết, chỉ có yêu một người khác, kỳ thật cũng không khó lắm.Chàng trai lại hỏi: Thật sự không khó sao? Nếu không khó, vậy thì tại sao bao nhiêu năm qua 1 khắc cũng đều đau đớn khó nhịn. Thật ra, để quên một người là yêu một người khác, cũng không khó, trừ phi là yêu không đủ sâu đậm…
Giữa cơn mưa tầm tã, Kaeya lạc vào thuở kí ức xưa cũ............P/s: Chỉ là fandom Ragbros ở Việt ít đến thảm thương nên tôi tự sản xuất hàng :))))) Chắc cũng chả ai mò tới đâu nhưng mà tôi lụy hai anh em họ huhu…
Cp chính: Jyu Viole Grace (Bam) x Koon Aguero Agnis "Tại sao ngươi lại đối xử tốt với ta?" "Vì ngài là chủ nhân tôn kính của tôi, Aguero" Tag: Vampire AU, quản gia Viole x chủ nhân Koon, con người x ma cà rồng, 1x1, nam x nam Link ảnh gốc: https://twitter.com/obok_5/status/1276696531588968449/photo/1 Artist: obok_5 Tranh vẽ sử dụng chưa có sự cho phép của artist. Vui lòng không reup, chuyển Ver truyện khi chưa có sự cho phép.…
Đối với cậu ta, có lẽ tôi chính là sợi dây lí trí cuối cùng kiềm hãm cậu ta khỏi thứ gọi là "bản năng hắc ám".Thế nên trong thời gian mà cậu ta đang đau đớn nhất. tôi đã giữ cậu ta ở lại nhà mình trong một tuần, vì một lí do: để cậu ta phải thấy rõ khoảnh khắc tôi nhảy xuống.Tại sao? Cậu ta là người giúp tôi thoát khỏi nỗi đau, và cũng là người lạnh lùng xé toạc vết thương của tôi một lần nữa. Vậy nên vào thời khắc cậu ta tựa như sụp đổ, tôi sẽ trở thành cú đẩy cuối cùng khiển cậu ta rơi xuống vực thẳm.Gửi lời vĩnh biệt đến người thủ lĩnh trẻ con, tôi mong cậu sẽ luôn khắc ghi bóng hình cuối cùng của tôi, để rồi chìm trong nỗi đau của kí ức, nhưng lại phải cố sống tiếp... vì tôi.Tôi hận cậu ta.…
Mộc Lạc, Hàn Băng, Thủy Nguyệt, Nhiệt Long,và Sa Sa là năm vị khiễng nhân sở hữu dị năng đặc biệt là Mộc Lạc khiển Thực vật, tính cách mạnh mẽ như loài cỏ dại, kiên cường bất khuất và mang một tấm lòng bao dung, ấm ápHàn Băng là một chàng trai đến từ trung quốc, tính tình trầm tĩnh ít nói sâu trong đấy tim là một trái tim ấm áp, nhưng chỉ cần đối với kẻ thù thì chưa bao giờ lưu tìnhThủy Nguyệt: một cô gái mang nét đẹp ma mị quyến rũ, phàm là đàn ông đều không thể nào cưỡng nổi sự ma mj của cô nhưng lại là một đóa hồng có gainhiệt Lông tính tình nóng nảy, hay quảng chuyện bất bình, háo thắng nóng nảy là thế nhưng đối với những ng anh quang tâm đều rất chu đáoVà Sa Sa là một nữ cường trung trực thẳng thắng, dám nghỉ dám làm, xinh đẹp mĩ lệ phản phất cho ng phác một cảm giác tin tưởng khó tảbộ truyện KHIỂN NHÂN kể về cô gái Mộc Lạc trong hành trình nỗ lực trở thành một Mộc khiển nhân chân chính và tìm lại ng mẹ mất tích của mình, Mộc khiển nhân đời trước. …
Bức tranh mùa thu lẻ loi được tô sơn bằng những nét bút thơ ngây của cậu nhóc phù thủy đang lang thang trong từng con hẻm nhỏ với chiếc bụng đói và ổ bánh mì mốc meo. Giới phù thủy lúc bấy giờ dường như không tài nào tránh khỏi những chuyện thị phi kể cả đứa trẻ vốn không có quyền lựa chọn cuộc sống của riêng nóNhững tia nắng chói chang của mùa hạ đã dần nhường chỗ cho ánh nắng vàng ươm, thu tràn đến với vẻ đẹp thơ mộng, tán lá rơi dọc khắp những con đường cậu đi. Dường như cậu cũng giống như chúng vậy, thứ sẽ bị đào thải và vứt bỏ. Có vẻ những suy nghĩ lệch lạc dần hình thành lên trong cậu, sự tiêu cực mà một đứa trẻ không đáng để nhậnÁnh sáng len lỏi trong tán lá, bàn tay chai sạn với lấy đứa bé không thiết tha gì mà lần mò sỏi đá trong thế giới này. Đôi mắt cay nghiền, bản năng của một con thú hoang dã sẵn sàng liều mình tấn công kẻ có ý hãm hại cậu. Người đàn ông có dáng người cao lớn đang dang lấy đôi vai gầy gò của cậu là một vị lương y ở Bệnh viện Thánh Mungo. Gột rửa linh hồn bị chai sạn, gieo mầm xuống mảnh đất khô cằn mang tên sự sống.......…
Có những quyển sách ta phải đọc nhiều lần mới có thể nhập tâm, để rồi khiến ta nhớ mãi, bởi những câu chữ trong quyển sách ấy cứ hiển hiện trong ta, thôi thúc ta nhớ lại những khoảnh khắc đẹp nhất của cuộc sống, khơi gợi những ước mơ đẹp nhất từ sâu thẳm tâm hồn. "Gấm hoa giữa đời" khiến chúng ta nhớ lại thời tuổi trẻ lông bông, đuổi hoa bắt bướm, nhớ về quê hương với ruộng đồng bát ngát, hương cỏ cây nồng nàn, hoa khoe sắc thắm, mái tranh vách đất chốn quê nhà đong đầy kỉ niệm, nhớ về ông bà một đời tần tảo sớm hôm, về tình yêu thương của cha và mẹ... Từng câu từng chữ trong sách đẹp đẽ mà giản dị, tỉ mỉ sâu sắc như tỏa hương thơm khiến chúng ta đắm chìm trong đó... Sau những hồi ức về quãng thời gian ngày xưa ấy, là những tâm tư tình cảm, là những đúc kết từ trải nghiệm thực tế trong cuộc sống, có buồn thương, có khắc khoải, có hy vọng và ước mơ... Chúng ta như bước vào thế giới của riêng mình qua mỗi trang sách, ngẫm nghĩ, chiêm nghiệm... thảng thốt nhận ra mình đã lướt qua từng khoảnh khắc gấm hoa giữa đời...…
Julie 17 tuổi đã lên kế hoạch cho tương lai của mình-chuyển ra khỏi thị trấn nhỏ với bạn trai Sam, học đại học trong thành phố, dành một mùa hè ở Nhật Bản. Nhưng rồi Sam qua đời. Và mọi thứ thay đổi.Đau lòng, Julie bỏ qua đám tang của anh ta, vứt bỏ mọi thứ liên quan tới Sam và cố gắng làm mọi cách để quên đi anh cùng với cái chết bi thảm. Nhưng một tin nhắn mà Sam để lại trong cuốn kỷ yếu của cô ấy đã gợi lại những ký ức cũ. Mong muốn được nghe giọng nói của anh ấy một lần nữa, Julie gọi vào điện thoại của Sam chỉ để nghe hộp thư thoại của anh ấy.Và Sam nhấc máy.Trong một sự kiện kỳ diệu, Julie đã được trao cơ hội thứ hai để nói lời tạm biệt. Một kết nối là tạm thời. Nhưng khi nghe thấy giọng nói của Sam khiến cô ấy lại phải lòng anh ấy một lần nữa, và với mỗi cuộc gọi, việc để anh ấy ra đi trở nên khó khăn hơn. Tuy nhiên, giữ bí mật các cuộc gọi ở thế giới bên kia của cô ấy với Sam không phải là điều dễ dàng, đặc biệt là khi Julie chứng kiến sự đau khổ mà gia đình Sam đang trải qua. Không thể đứng bên lề và nhìn những người thân yêu chung của họ đau đớn, Julie bị giằng xé giữa việc tiết lộ sự thật về các cuộc gọi của cô với Sam và mạo hiểm kết nối của họ và mất anh mãi mãi.…
"Này, đừng vứt hoa lung tung vào hộc bàn tớ nữa!" Cậu thanh niên mở mắt, giọng vẫn còn ngái ngủ. "Sao gọi là vứt được... Tặng cậu mà." Nữ sinh trước mắt thở dài, giọng điệu đôi phần bất lực, dù gì cũng chẳng phải chuyện mới chớm gần đây, cậu ta vẫn hay để vào hộc bàn cô vài bông hoa giấy. Cô thì không thích hoa giấy lắm, chúng chẳng có mùi hương gì, màu sắc so với các loài khác vẫn thua vài bậc, cô cũng chẳng hiểu tại sao cậu ta lại như ám ảnh đến thế...__________ "Anh không thay đổi gì nhỉ?" Cô gái cười khẽ, ánh mắt vẫn không rời khỏi người đàn ông đối diện. Rõ ràng bọn họ đã bên nhau lâu như vậy, song, khi thấy phiên bản trưởng thành của anh cô vẫn có chút lạ lẫm. "Ừm, vẫn thế thôi." Cánh hoa giấy trên tay anh khẽ rung động, cũng như cô năm ấy đối với chàng trai trẻ. Ánh chiều tà phủ lên cánh hoa giấy mỏng manh khiến chúng rũ thêm màu tươi mới. Có lẽ cả đời này cô sẽ chẳng tìm thấy ai như anh, cũng sẽ chẳng có ai cắt từng nhành hoa giấy đem đi tặng người khác như cách anh đã làm... _____________________________Thể loại: Ngôn tình, học đường... Tác giả: Wiin._____________________________…
Thể loại : ngôn tình hiện đại.Tình trạng: đang cập nhật.Tác giả: Nguyệt Quý.Cô hoạt bát ngây thơ, sống trong sự đùm bọc của gia đình.Anh lịch lãm, trưởng thành, gia cảnh nghèo khó chỉ có mẹ là chỗ dựa vững chắc. Cô mạnh mẽ thông minh. Anh nhẹ nhàng tinh tế. Cô là mối tình đầu của anh, anh cũng là người đầu tiên cô thích. Hai người yêu nhau trong sáng, ấm áp.Người ta bảo tình yêu học trò bao giờ cũng đẹp nhưng vẫn là phải kết thúc.Anh và cô cũng vậy. Anh chia tay cô trong cơn mưa. Anh nói " em quá mạnh mẽ, mạnh mẽ đến nỗi không bao giờ nương tựa anh". Cô nói " cho nên anh bỏ rơi em sao, vì em mạnh mẽ quá sao".Mối tình đầu chia tay chớp nhoáng và im lặng là nỗi ám ảnh lớn với cô. Cô đội lên đầu một lớp mặt nạ, cô bắt đầu nhu thuận, khép kín. Kể từ thời gian đó cô thích anh mười năm rồi, mười năm thanh xuân. Liệu anh và cô sẽ đi đến bước đường nào?…
Tên: TÔI KHÔNG BIẾT CÁC NGƯỜI LÀ AIThể loại: đam mỹ, nam nam, xuyên sách, hiện đại, hào môn thế gia, vả mặt, 1x1, HEGiới thiệu:Sau khi chết, Nguyễn Thiếu Niên xuyên đến một thế giới khác còn tặng kèm cho cậu một quyển tiểu thuyết. Vậy là cậu đã xuyên vào thế giới của tiểu thuyết ngốc bạch ngọt có tên là "Chân Mệnh Thiếu Gia".Nhân vật chính là Tống Thời Sinh, vì là ngọt văn nên không có miêu tả tình tiết gì quá rắc rối, cuộc đời nhân vật chính cũng rải đầy hoa hồng.Còn nhân vật mà Nguyễn Thiếu Niên xuyên vào cũng chỉ là "con sâu cái kiến" không đáng được nhắc tên đến, thậm chí chỉ xuất hiện vài ba lần.Đọc truyện chỉ biết được cuộc đời của nhân vật chính trãi qua thế nào, đến khi sống ở thế giới ấy mới biết suy nghĩ ban đầu thật đơn giản. Có người được nhắc đến, có người chỉ là nhân vật A, nhân vật B chém gió trên mạng. Nhưng mỗi người họ đều sẽ có cuộc sống riêng lặng lẽ diễn ra mà không được nhắc đến.Doãn Bạch Nhiên chính là một nhân vật như vậy. Cậu là đứa con lớn không được yêu thương, từ nhỏ tới lớn đã bị phân biệt đối xử với đứa em trai cùng cha khác mẹ. Ở nhà luôn bị hai mẹ con mẹ kế chèn ép, tìm đủ mọi cách hành hạ cậu. Người cha thì nhắm mắt làm ngơ, có chuyện thì chỉ nghe theo lời một phía mà đỗ mọi trách nhiệm lên người cậu, không thèm cho cậu cơ hội giải thích. Nguyễn Thiếu Niên xuyên đến, cậu không ngờ trên đời lại có gia đình như thế, đây là cách sống của hào môn thế gia trong tiểu thuyết sao?"Nếu các người đã bất nhân thì đừng trách tôi bất…