Đây là trong lúc nông nỗi, cảm xúc Au dâng trào. Ý tưởng bùng nổ, Au chịu không nổi nên.....ahihihihihi.Này là fic học đường, cái tại hạ đừng lo Au vẫn sẽ ra chap hai fic kia đều đều. Vì fic angel cũng sắp kết thúc rầu:vvvvMiku là một cô gái dễ thương, nết na, nhưng có ít bạn bè. Đa số chỉ toàn là bạn xã giao. Cô hồi trước có cô bạn thân nhưng rồi cũng bỏ cô. Vì họ bảo cô yểu điệu, điệu đà. Nên đám con trai cứ để ý cô. Đó là lý do, Miku là fan anime và là dân vẽ.Len là một cậu trai lạnh lùng, không để ta tới sự tồn tại của Miku. Nhưng Miku lại thích Len và luôn cố gắng được cậu nhìn.…
cuộc tình giữa 1 thiên thần thực tập và 1 chàng trai loài người. Cô là một thiên thần ngây thơ trong sáng và anh là một chàng học sinh năng động, vui tính. Cuộc tình của họ liệu có thể đến với nhau hay không?"Tôi là 1 thiên thần đấy! Đừng đến gần tôi""Tớ không thể không đến gần cậu được Mikasa""Vì sao?""Tớ yêu cậu! Cô thiên thần cánh trắng kia"" Đúng là tên Eren ngốc tử mà >.<"…
Anime: ClassicaloidNhân vật được mô phỏng theo tên các nhà soạn nhạc nổi tiếng thế kỉ XVII-XVIII, có phần biến dị, đã gắn tag OOC, vui lòng không reup khi chưa có sự cho phép."Kẻ theo đuổi chân trời để chờ đợi ngày ngoảnh lại ánh nhìn thấy người thương đang đứng đấy, hờ hững như không."Writer: William Cholonogita…
Epiphany: I found you.Mystic Messenger's FanfictionTwoshot - Saeyoung (Seven) x MCAuthor: D.E.A.T.H - 13Categories: Angst (?), Romance (?), Spoler-Alert (?, phiên bản cường điệu hoá của Visual Novel - Seven's route - Day 8 & 9 ☺)Rating: GStatus: On goingWord count: Phần1: ~3500 từForeword: "Anh yêu em, MC. Nếu như thượng đế cho phép, anh sẽ dành cả đời này để giữ em mãi trong tim mình..."Cô bất giác mỉm cười. Chỉ mới hôm trước thôi, cô đã nghĩ rằng mình không thể nào tiếp tục chịu đựng đau đớn thêm được nữa, nhưng tại lúc này đây, ngay vào thời điểm này đây, mọi thứ cảm xúc hỗn độn rối ren đã tìm được chỗ của mình, lấp đầy cái vực đen trống rỗng trong cô, và tuyệt vời nhất là, nó đã chạm đến được anh..."Seven, đồ ngốc... Vậy em cũng cho anh biết là, anh có muốn thoát khỏi em cũng không được đâu..."Anh cũng phì cười, ngại ngùng cúi đầu, rồi ngay lập tức ngước lên nhìn lại vào đôi mắt cô. Lau đi những giọt nước mắt còn sót lại trên má, anh nhẹ nhàng đặt lên môi cô một nụ hôn thật khẽ. Khoảng không trong căn phòng tối bỗng trở nên nhẹ tênh, không còn lạnh lẽo và nặng nề như trước nữa, cảm tưởng như cả thế gian tăm tối của anh có thể rũ bỏ mọi đớn đau khổ ải, bừng sáng rạng rỡ ấm áp sau một tíc tắc ngắn ngủi, giây phút đặc biệt ấy khi anh tìm thấy cô trong đời...Author's note:Fic viết sau một khoảng thời gian rất dài gác bút, chừng 2 năm rưỡi bận rộn với hàng tá thứ. Nhân tiện khoảng thời gian tránh Đại dịch, cùng với việc đánh lừa bản thân khỏi để tâm đến cơn đau bao tử tệ nhất từ trước đến giờ hoành hành, bản thân quy…