Em, Tôi và Vài Dòng Nhớ
' em là của người mà không phải tôi... '…
' em là của người mà không phải tôi... '…
mình lại bắt đầu công cuộc đào hố mà không lắp hố đây :))))lần này lại tiếp tục là imagine đây cả nhà yêu của tui ơiiiiiii ❤imagine này sẽ là fic tổng hợp tất tần tật về các anh chàng idol mà mình yêu thích nhéeeeeeeeee 💓💓⚠️ lowercase…
A... Không thể nào ! Sao ta lại có thể yêu đại ác ma như ngươi chứ.Tuyệt đối không bao giờ đâu. Ta là cảnh sát, là chính nghĩa cơ mà..........…
- Những tiếng cười của tuổi học trò...giờ đã thấm nhòa trong những kí ức không thể phai, những cô bé, cậu bé dễ thương, nghịch ngợm, giờ đây đã trưởng thành hơn rất nhiều...những bước đi đầu của tuổi thanh xuân... - Mỗi tập truyện sẽ là tình yêu trong sáng đầu đời mà 1 trong số đó sẽ là điều mà bạn từng trải qua!- Mời các bạn đón đọc 6 tập truyện và 1 tự truyện từ tác giả trong series Người Tình Của Nắng nhé!…
Tác giả: Hạ BôngThể loại: Tâm lý, hiện đại, trả thù, gia đình - tình yêu....~~~Năm năm trước, trong một đêm mưa sấm chớp, cha nuôi của Trần Hiếu và Trần Hoài tử vong trong một vụ tai nạn xe hơi tại khúc cua trên đèo Tam Lĩnh. Nhưng có điều gì đó không đúng - xe không để lại dấu vết phanh, cánh cửa bị mở toang, và camera giao thông lại hỏng đúng đêm ấy. Vụ việc bị kết luận là tai nạn do thời tiết xấu.Hai anh em biết rõ, cha họ là người lái xe cẩn trọng. Họ âm thầm điều tra, lần theo các đầu mối ít ỏi để tìm ra sự thật. Cái tên "Cố Linh" dần lộ ra từ nhật ký điện thoại cũ của người cha - cô là người cuối cùng gọi cho ông trước khi ông chết.…
trời-mưa-to-không-có-dù-che: tôi là nam, có thể thích cậu không?không-thừa-lời đã xem. Trời mưa như trút nước, tôi ngồi trên bậc thềm bần thần nhìn dòng tin nhắn đã gửi đi trên màn hình điện thoại, đợi người bên kia trả lời. Chợt trên đỉnh đầu vang lên giọng nói trầm ổn."Vũ, tôi mang ô đến đón cậu rồi đây". Ngừng một lát, cậu lại nói. "Và câu trả lời là có thể". . Tác giả: Vy. Thể loại: đam mỹ, lãng mạn, tình yêu qua mạng.Bìa: bé Đùi. lâu ngày rồi mới viết lại huhhhu, lần đầu thử sức với namxnam, các bạn có gì cứ góp ý nhé. Mình lấy bối cảnh bên Trung ấy, bạn nào cảm thấy không thích thì không nên vào đọc nhé.…
Kim Nguyệt Dạ là nỗi tiếc nuối sâu sắc nhất trong cuộc đời đọc truyện của mình, bởi vì mình chưa từng nhìn thấy anh thật sự hạnh phúc, mặc dù anh xứng đáng với điều đó. Mình đã yêu một người như vậy rất lâu, đã chờ một khoảng thời gian đủ dài, từ khi mình còn là một cô nhóc cho đến tận lúc trở thành sinh viên năm ba Đại học, vậy mà mình vẫn chưa chờ được một cái kết đẹp dành cho người con trai ấy.Vậy nên, ở một vũ trụ của riêng mình, mình muốn để cho anh được hạnh phúc bên cạnh người mà anh đã hết mực yêu thương. Và em cũng hy vọng rằng, dù anh ở bất kỳ nơi nào trong thế giới ấy, anh vẫn sẽ luôn được hạnh phúc.Kim Nguyệt Dạ, em yêu anh nhiều lắm đó.…
Đến cả Song Joong Ki và Song Hye Kyo tình cảm mặn nồng tới thế, vậy mà một sớm một chiều đã đường ai nấy đi.Vậy anh nghĩ sao từng này đổ vỡ, em sẽ ở lại ?Không, anh nhầm rồi...…
viết cho ai đó, tôi yêu...…
Truyện có thật, kể về tôi lúc trước từng yêu người ấy vô cùng sâu đậm đến khi biết được người đó đã có bạn gái rồi, trong lòng cảm thấy không được vui nhưng phải mỉm cười để chấp nhận nó vì đối với tôi họ quan trọng hơn mọi thứ trên đời này. Tôi khuyên các bạn khi thích một ai đó không nhất thiết phải ở cạnh người đó mà là khi người đó được hạnh phúc thì mình cũng sẽ hạnh phúc, cho nên mình sẽ hi sinh hạnh phúc của mình để đổi lấy hạnh phúc mà người đó chọn vì tình yêu không có sự ép buộc... ------------------------------------------------------------------------Lần đầu tiên viết truyện có gì sai sót xin bỏ qua #iris#…
Trong những cơn mưa tháng Bảy bất chợt của Sài Gòn, cuộc đời Mộc An bỗng gặp gỡ Nhật Quân - người con trai mang theo chiếc ô màu bạc và một nụ cười ấm áp khiến cô cảm thấy bình yên đến lạ. Từ những lần tình cờ, tình cảm giữa họ dần chớm nở, vẽ nên một bức tranh tình yêu đầu đời trong trẻo và lãng mạn. Thế nhưng, đằng sau ánh mắt ấm áp của Quân là một bí mật anh cất giấu, một gánh nặng mà không ai nên gánh chịu.Khi tình yêu tưởng chừng sẽ vượt qua mọi giông bão, Mộc An sẽ đối mặt ra sao khi sự thật được hé lộ? Liệu họ có thể "giữ lại mùa hạ" của riêng mình, hay phải chấp nhận một lời hứa chia tay định mệnh?…
drabbles/ oneshot | uwa x nozechuyện kể rằng, ngày ấy có em mèo đen người nhật simp lỏd một chị mèo trắng người hàn.…
Đó là một câu chuyện "không tên" về hai người không rõ tên với những cảm xúc không thể gọi tên... Có những câu chuyện từ quá khứ, có những con người cứ ngỡ đã ở lại với kí ức. Nhưng rồi, bằng cách nào đó, họ vẫn ở đây, và những câu chuyện như chưa bao giờ kết thúc, như mới chỉ dang dở ngày hôm qua và rồi ta viết tiếp. Ai cũng từng nghĩ khi ngày qua ngày, con người ta sẽ thay đổi và mình thì mãi như thế. Chẳng ai thay đổi cả, chẳng ai biến mất cả, chỉ là chúng ta không biết cách tiếp tục và chỉ là ta không đi tìm mà thôi! "Tôi sẽ chẳng bao giờ đứng mãi ở một nơi; vì em luôn đi, đi mãi, để tôi phải cất công đi tìm, để tôi lạc lõng..." _ Không tên…
Cũng vì tôi quá hâm mộ hành trình 10 năm của chú Ninh anh Âm nên mẩu truyện ngắn này đã ra đời. Câu chuyện kể về hành trình đi tìm câu trả lời cho câu hỏi "Tình yêu là gì" của Khánh Hưng - chàng trai 26 tuổi "bỏ phố về làng" và Nhật Khánh - một cậu học sinh lớp 12 hay suy nghĩ lung tung. Liệu hai người họ có đến được với nhau không? Liệu hai người họ có tìm được câu trả lời hay không? ----------------------------------------------------------"Em có muốn thử yêu đương với anh không?""Anh nắm tay kéo em ra khỏi vực thẳm thì hãy để em nắm tay anh đi hết đoạn đường này" "Em ấy là người nhà của tôi - Nhật Khánh" "Tình đầu của tôi - Khánh Hưng"…
summary: katsuki nhận được một tấm thiệp màu trắng có hàng chữ vàng ghi tên em, và một người khác.tags: modern au, no quirk, songfic, se, (hơi) ooc.rating: Ttôi không sở hữu các nhân vật và các tác phẩm được viết với mục đích giả trí phi lợi nhuận.author's note: helluu mọi người, đây là lần đầu mình viết fanfic và kiểu, mình viết liền một mạch ấy và cũng không có beta reader luôn =)))) mình đã rà các lỗi chính tả, thế nên mong là mọi người có thể góp ý nhiều hơn cho cách viết cũng như nội dung của mình. Cảm ơn mọi người rất nhiềuu…
Một chàng trai vô tình gặp gỡ một cô gái xa lạ trong quán cafe sách- lạnh lùng, ít nói, và luôn giữ khoảng cách kỳ lạ.Anh không biết rằng, từ ánh mắt đầu tiên, cô đã nhìn thấy trong anh điều gì đó mà chính anh cũng không hiểu nổi.Giữa những lần ngồi cùng mà không nói quá nhiều, từng mẩu ký ức cũ được khơi dậy.…
Chỉ là những miếng đường ngọt sâu răng mà thui...…
Mưa rào dù có tắm bao nhiêu lần cảm xúc vẫn như ngày đầu tiên.Mỗi bài hát là 1 chiếc két sắt chứa đựng một kỉ niệm.Thì ra mưa tắm lâu sẽ bị cảm, còn kí ức mãi mãi không thể đắm chìm. Bắt đầu khi tôi 18 và hãy kết thúc khi tôi 25. Hãy để lại một kí ức trọn vẹn.…