[On2eus] Gặp nhau là cái duyên
Z: Tao đấm vỡ mồm thằng bồ cũ mày rồi- Thằng nào? Z: Jung Hyeonjoon?…
Z: Tao đấm vỡ mồm thằng bồ cũ mày rồi- Thằng nào? Z: Jung Hyeonjoon?…
Tác phẩm còn mắc nhiều sai sót. Muốn tác phẩm tốt và hay hơn. Hãy đến Shop Review của tôi. --Venus--…
Gửi cho chúng tao năm nào:Năm ấy chúng ta cháy hết mình, chỉ một dòng "cố lên" trong cuốn lưu bút cũng đã là động lực để ta gói gắm từng thứ vụn vặt xây lên cho mình một mơ ước của tương lai.Tuổi 17 tôi không chỉ có một tình yêu đầu đời mà còn có cả những người bạn rất đỗi tuyệt vời bên cạnh.Quay lại, ta sẽ thấy hối tiếc vì những điều ta đã làm, nhưng lại càng hối hận hơn vì những điều ta không dám thử.Tuổi 17, đẹp đẽ đến mức ai cũng muốn được quay lại một lần.Tuổi 17 là cơn gió mang theo những năm tháng ngây ngô, mang theo những khát khao, những niềm vui, nỗi buồn, mang theo cả những yêu dấu về một thời đã xa.Tháng năm ấy sẽ chẳng bao giờ quay lại nhưng thanh xuân vốn là cơn mưa tầm tã. Dù cho có bị cảm ta vẫn muốn quay lại đằm mình trong cơn mưa ấy thêm một lần nữa ...…
chứa thể loại girl love và boy love. cái này là vào thời điểm trước khi xảy ra thảm họa 1 tuần nhé. Em họ của cheongsan sẽ là nhân vật đặc biệt hoặc cậu có thể nghĩ đó là mình nhé. "hai chúng ta sẽ sống sót""dù cậu là bán ma tớ vẫn yêu cậu""cậu nhất định phải sống thay phần của tớ""tớ về rồi đây""tôi thích cậu"sẽ thế nào nếu trong phim suhyeok vs cheongsan ms là cp chính và namra vs Onjo cũng yêu nhau. Ủng hộ truyện của tớ nhaaaa❤❤❤❤❤❤❤…
"Đơn phương là thế, dù rất thích, rất muốn bày tỏ nhưng bản thân không cho phép. Vì em sợ rằng một mai sẽ không còn là bạn mà là người dưng."_ someone_…
Tương tư cất vào một góc.…
Vũ Thiên từ nhỏ đến lớn trong mắt đều không kiêng nể ai, vậy nhưng vừa gặp cô gái nhỏ Lăng Tiểu Hy đáng yêu, trong sáng thì liền không kìm được mà nuông chiều, bao che, dỗ dành cô. Bao bọc đến nỗi như chỉ sợ con gái nhà người ta chạy mất.------------Thanh xuân có màu sắc như thế nào ? Đó là câu hỏi mà cô gái ngốc nghếch Tiểu Hy đã luôn hỏi Vũ Thiên.Khi còn bé anh chỉ đưa cho cô một cái bánh ngọt và nói: '' Nó là màu của đồ ngọt ! ''Khi học ở học viện H, anh đã ôm cô vào lòng và nói " Đó là màu sắc của vạn vật ! ''Còn bây giờ, khi cô đang cuộn mình trong lòng anh, Vũ Thiên hôn cô rồi nhẹ nhàng : '' Thanh xuân của anh mang màu sắc của em! ''…
Các shortfic mình viết về họ và xoay quanh chủ yếu về T1 Family.Mình yêu họ rất nhiều.Mình chỉ đơn giản muốn viết về những gì liên quan đến 'gia đình'.…
Tên gốc: (综影视)以毒攻毒撩男神Tác giả: 卷卷儿啊呀Nguồn: ihuaben1. Vân chi vũ - Cung Thượng Giác, Tuyết trùng tử2. Mạnh Yến Thần3. Trường tương tư - Tương Liễu, Đồ Sơn Cảnh7. Phong thần - Cơ Phát8. Vũ Văn Hộ9. Đoàn Gia Hứa10. Tang Diên11. Đông Phương Thanh Thương12. Nhất niệm quan sơn: Vu Thập Tam13. Rất nhớ rất nhớ anh: Mạc Thanh Thành, Chu Chính14. Minh long thiếu niên: Thẩm Diệu15. Vấn tâm16. Từng niên thiếu: Dương Trừng17. Liên hoa lâu: Lý Liên Hoa18. Đạm đài tẫn…
Các bạn đọc truyện đừng nghĩ rằng truyện này sẽ có kết thúc buồn nhé, thật ra mk nghĩ rằng truyện này sẽ có một kết thúc hạnh phúc nhưng bởi vì quá trình khá là buồn nên mới đặt tên như vậy thui, đây là bộ thứ hai mà mk vt hi vọng các bạn cho ý kiến nha.…
Jeon JungKook cứ như vậy dưới sự cô đơn và ghẻ lạnh bước vào Jung gia. Tâm hồn thơ ngây của cậu không hiểu rõ tại sao ở đây ai cũng không thích mình. Cậu chỉ là nghe lời người đó, muốn đến một nơi ấm áp hơn, nghe nói ở đây còn có cha của cậu.Nhiều năm sau đó, Jung Jungkook tiếp tục dưới sự cô đơn và ghẻ lạnh bước vào Kim gia. Tâm hồn cậu đã không còn thơ ngây nữa, cũng hiểu rõ tại sao người ở Kim gia đều giống như Jung gia, thập phần chán ghét cậu. Cậu chỉ là nghe lời người đó, muốn trở thành một nơi bình yên hơn, ngày ngày chờ đợi hắn trở về. Vkook Fanfic…
truyện này mình chyển ver nhađây là lần đầu chuyển vernên có gì sai sót mong mọi người góp ý nhacảm ơn mọi người đã đón đọc..❤❤❤thân mến.…
Trong đay sẽ có rất nhiều truyện khác nhau nhm chủ yếu về tình iu :) điểm chung là nhạt , xàm ,..và nó cũng không có gì thú zị…
Hi, xin chào mọi người, lâu lắm rồi mình mới trở lại nhỉ, và đã đào ra cái hố này đây, lần đầu tiên mình thử sức với dạng instagram nên có gì sai sót thì mong mọi người bỏ qua :D…
Sự lựa chọn là 1 thứ gì đó rất khó khăn. Đôi khi trong cuộc sống hiện tại, chúng ta thường gặp khó khăn về vấn đề này vấn đề kia và nó bắt chúng ta phải lựa chọn, chọn đúng thì sẽ rất tuyệt nhưng còn chọn sai thì sao??,có thể chúng ta sẽ được làm lại từ đầu hoặc là...không. Nếu nó liên lụy đến tính mạng của chúng ta???? chúng ta sẽ không bao giờ sửa lại được nữa. Mãi mãi sẽ chỉ là 1 sự lựa chọn sai nghiêm trọngTôi biết 1 câu rất hay của MC Xuân Bắc"1 là cuộc đời nở hoa, 2 là cuộc sống bế tắc"…
crush phải red flag di động có thể gây ra nhiều hậu quả khó lường. một trong số đó là choi hyeonjun có thêm một anh "bạn trai" ảo. nhưng hình như bạn trai ảo của anh hơi vượt mức pickleball rồi đó?…
Thanh xuân đẹp nhất của tuổi học trò chính là "lặng lẽ thích cậu". Tôi cũng vậy, vào mùa thu năm ấy, tuy cậu không có vẻ ngoài nổi bật hay học lực giỏi như bao người con trai khác nhưng tính cách, nụ cười, bóng dáng ấy đã khắc sâu trong tâm trí lẫn trái tim tôi. Từ một cậu nhóc chín tuổi cho tới khi cậu là một chàng trai mười tám tuổi, mang trong mình những hoài bão của tuổi trẻ đầy nhiệt khuyết mà tôi cứ ngỡ rằng tôi không thể chạm tới.Từ bao giờ cậu là lý do và mục tiêu để tôi thay đổi bản thân, có gắng hết mình để có thể đuổi kịp cậu. Trở nên xứng đáng để được ở bên cạnh cậu hơn và đặt chân vào ngôi người cả hai mong ước, để rồi một ngày tôi có thể thổ lộ lòng mình với cậu.Đối với tôi mùa hạ là khoảng thời gian dài nhất trong năm bởi kì nghỉ hè đến tôi sẽ không thể gặp cậu ấy. Còn mùa thu là khoảng thời gian mà bản thân tôi mong chờ nhất bởi tháng chín đến, tôi lại được sánh vai cùng cậu bước trên một ngôi trường học tập mơ ước của bao người.Cuối cùng, có lẽ mùa hạ cuối cùng của tuổi học trò là mùa hạ đẹp nhất đối với tôi vì tình cảm của tôi đã được cậu đáp lại chăng...?…
Một số đoản văn ngắn được viết khi rảnh rỗi thôi.…
Xin chào!Tôi, L.N.K.M sẽ đem đến cho các những câu chuyện hay. Tôi tự tay sáng tácCó gì sai xót, tôi chịu trách nhiệm…