[7H2T/21:00] Insonomia
Lần tương tư thứ 22 của Kim Kwanghee và Park Jinseong.Kim Kwanghee mất ngủ vì một giấc mơ lặp đi lặp lại về một người anh không biết tênNote: lowercase, có nhắc đến couple sponge x perfect…
Lần tương tư thứ 22 của Kim Kwanghee và Park Jinseong.Kim Kwanghee mất ngủ vì một giấc mơ lặp đi lặp lại về một người anh không biết tênNote: lowercase, có nhắc đến couple sponge x perfect…
trà trộn và lẩn trốn…
" Hương đọc cái gì vậy ?" " Chuyện tình đôi ta " " Có sách đó hả ?"" Không là chúng mình "…
Cách kiếm tiền hiệu quả nhất là tận dụng lợi thế của bản thân.Seungkwan chỉ vào đầu mình, "Não," Rồi chỉ sang Chan, "Cơ thể mày," Rồi vui vẻ quay sang phía Hansol, tay vẫn ôm chặt cốc rượu, "Cái mặt mày."Chan bật cười, "Thật luôn?""Anh nghiêm túc đấy.";Hansol có sugar daddy là anh trai của bạn thân. Không tệ. Nhưng căng phết đấy.---Tác phẩm gốc: https://archive.transformativeworks.org/works/64458874 - By 'tembusu (dailuzo)' - AO3Bản dịch KHÔNG có sự cho phép của tác giả. Dịch & đăng tải duy nhất tại Wattpad @dhtnguyeen.…
Truyện Ngắn cho tình yêu dài, từ một đứa con gái thích những cơn mưa nhỏ vào tiết trời mùa thu…
TÌNH ĐẦU chắc gì đã là TÌNH CUỐI nhưng dám nói rằng nó sẽ hằn sâu những kỉ niệm đẹp trong tim mỗi người…
ngẫudịchraw: /r/Luna_LoveWell…
"mặc dù là người của công chúng nhưng tôi mặc kệ bọn chúng tôi vẫn đâm đầu yêu em bé con Lalisa của unnie"…
❝ đoán xem ❞#1 text #4 vmin cảm ơn các tình yêu thật nhiều nhé ♡…
❝ kính thằng taehyung nhìn ngu bỏ mẹ ❞…
Save:"Em thích kiểu badboy nên cũng muốn ảnh đóng mấy vai ngầu ngầu mafia đồ đó...."Auau:"nếu có thì em muốn là chàng trai ngồi cuối lớp Lạnh lùng với cả thế giới nhưng chỉ quan tâm mình em...."Ở đâu có OTP là ở đó có tôi. Tôi - người con gái đưa mọi mong ước vươn tầm vũ trụ.…
Kang Daniel và Ha Sung Woon gặp nhau vào mùa đông năm ngoái ...…
for people who hurt you…
Nhìn như vậy mà đại ka Choi lại mê đắm đàn em khóa dưới ư?Lạ l thật đấy=))-Author:Tn-Kết tùy tâm trạng-Warning:Đây chỉ là fic đừng chửi character nếu tính cách có khác xa với ngoài đời ạ-End:?-End sẽ có extra nhaaaaMãi keo chụt chụt 😘…
bản gốc của tác giả leejenowo, bản dịch đã có sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang đi nơi khác!…
Sự thật là cho dù có xem phim hay đọc truyện bao nhiêu lần ta vẫn khóc.Khóc đủ lí do cả:-Ngụy Vô Tiện không có kim đan mà dấu không cho ai biết(trừ Ôn Ninh và Ôn Tình)-Kim Lăng gia đình không trọn vẹn...vân vân và mây mây.Nên ta viết truyện này. Mặc dù ai đã chết thì vẫn chết, ai làm việc gì ác thì vẫn ác. Ta không tham gia thay đổi cốt truyện về việc đó.…
Viên kẹo dừa vị đậu phộng được làm từ nghệ nhân @chobicandy_ của Tiệm bán "kẹo dừa".…
Sau cái chết đột ngột của chị gái khi làm nhiệm vụ cảnh sát - chị trúng tim và ra đi quá sớm - Kim Mingyu, doanh nhân thành đạt năm 28 tuổi, trở thành người giám hộ của cậu cháu trai 5 tuổi, Lee Chan. Mingyu chưa bao giờ tin tưởng anh chồng của chị gái, người mà anh nhìn thấy chỉ toàn rượu chè, nên quyết định sẽ tự mình bảo vệ, chăm sóc Chan. Cậu nhóc Lee Chan là hình ảnh thu nhỏ của sự hồn nhiên và năng lượng: mê nhảy múa, thích com rái cá, nụ cười rực rỡ tràn đầy sức sống. Chan gọi Mingyu là "ba", và ba nuôi này yêu thương cậu bé hết mực.Để Chan có môi trường học tập tốt, Mingyu đưa nhóc tới trường mầm non quốc tế SVT, đăng ký cho bé vào lớp S17, lớp dành cho con nhà giàu, nơi có đầy đủ cơ sở vật chất, sân chơi rộng rãi và các hoạt động năng động. Ngay từ giây phút bước vào lớp, Chan đã khiến mọi thứ náo loạn: nhảy nhót, chạy quanh lớp, lao vào các bạn, làm những đứa trẻ khác vừa ngạc nhiên vừa bật cười.Trong lớp S17, Mingyu gặp Choi Seungcheol, giáo viên chủ nhiệm. Seungcheol năm nay 30 tuổi, nghiêm túc, trầm tĩnh, nhưng ẩn chứa sự ấm áp và tận tâm với học trò. Anh là bố đơn thân của Jeon Wonwoo, cậu bé 5 tuổi trầm tính, thích đọc sách, đeo kính đen, được ví như "mèo đen nhỏ". Wonwoo ban đầu khá dè dặt, thích ngồi một góc đọc sách, ít giao tiếp với các bạn, nhưng ánh mắt tinh tế của cậu luôn quan sát xung quanh.…
Cậu là gió, một cơn gió đầu mùa đông lạnh lùng và không thể trói buộc...Cậu là tiếng đàn, một thanh âm du dương nhưng man mác, thổi những khúc nhạc âm trầm vào đời tôi...…