Lần đầu viết truyện nên có hơi sai sót, mong mn thông cảm ạ.!!ABO!!Truyện kể lại hai nhân vật chính có tên:-Megumi Fushiguro: Học sinh có hoàn cảnh khó khăn, mất ba mẹ từ nhỏ.+Điềm tĩnh, ít nói+Hướng nội+Cực kì yêu động vật-Ryomen Sukuna: Học sinh có điều kiện, tính tình cứng đầu khó bảo.+Nói nhiều, mất nết+Hướng ngoại+Sợ săn hồng hài nhiẢnh bìa: kamome_(penguin_n) (Em không nhớ rõ)Cảm ơn vì đã đọc!…
Aldric Mourier, một chàng trai bị trầm cảm trở về thị trấn sau đám tang của ông mình để sống và thừa hưởng căn nhà cũ do ông để lại. Tại đây, anh vô tình và không hay biết gặp cô gái tự kỷ sống trong căn nhà ấy, người mà ông của anh nhận nuôi và chăm sóc. Liệu rằng hai con người không hoàn hảo có thể sống chung hay chỉ là mỗi người một cuộc sống đây?Lưu ý: truyện được viết theo trí tưởng tượng của tác giả và hư cấu, ngoài ra còn có tình tiết nhạy cảm nho nhỏ. Lưu ý trước khi đọc nha, sai sót mọi người bỏ qua cho tác giả nha<3…
• Cô trợ lý bất đắc dĩ và anh tác giả bất cần đời • [Thứ 5 ra chap hàng tuần] "Tác giả ơi..dậy giúp em đi!! deadline dí tới nơi rồi!!!!""..không có ý tưởng, em suy nghĩ giúp tôi đi""🤦"| bộ truyện này được lấy cảm hứng từ bộ truyện này đã chuyển thành hoạt hình mang tên "Tác giả, em muốn nghỉ việc!" của Pops comic || Tình tiết 18+ có! bạo lực, có! mất não, có! cơm chó, có! sếch sếch sếch, có! | ko xem được thì next xem cái khác nha..🥺😭…
Thể loại: Viễn tưởng, cyberpunk, 1vs1, HECP: Mặt đơ nóng nảy kiệm lời thụ X ẩn nhẫn thỉnh thoảng lên cơn chó điên côngGiới thiệu :"Tôi từng không có hy vọng, cũng chẳng biết thế nào là khao khát, giống như cái tên Zero này, tất cả chỉ là con số không, mờ mịt và trống rỗng.Vậy mà chẳng biết từ khi nào, có thể cùng người mình yêu ngồi trên đỉnh toà tháp cao nhất, ăn mỳ cay, ngắm biển hiệu đèn led giữa những sợi dây điện trập trùng... đã là điều tôi luôn mơ về.Atu này, tôi, có thể sánh bước cùng anh không?"…
Đỗ Kiêu Kiêu - chính là người chị gái độc ác của lọ lem. Rõ ràng người cha vốn nghiêm khắc của cô lại trở thành người bảo vệ lọ lem, bạn bè của cô lại trở thành bạn tốt của lọ lem? Vì cái gì mà ngay cả người đàn ông của cô cũng đã trở thành vị hoàng tử của lọ lem?Cô vẫn luôn tự hỏi bản thân rằng ai mới thật sự là người của cô?Xét cho cùng thì số phận người chị gái độc ác cũng chẳng thể nào thoát khỏi vận mệnh thảm thương.Ông trời có mắt cho cô một cơ hội sống lại, Đỗ Kiêu Kiêu thầm nhủ với bản thân rằng sẽ trả lại tất cả những gì đau khổ phải trải qua ở đời trước.Đàn ông cặn bã mau tránh sang một bên.Bạch Liên hoa thì phải xé bỏ đi lớp mặt nạ đáng ghét đó.…
"Nàng, người con gái trong tranh hay là người con gái của lòng tôi?Bức tranh, bức tranh tôi vẽ em từ khi mình yêu nhau, mà vẫn chưa hề hoàn thành đến khi em ra đi...Bé con, bé con giống em, giống đến lạ lùng, để ghi nhớ rằng em có thật chăng?Và tình đôi mình còn dở, dở dang như chính câu chuyện mình vẫn kể, mình yêu nhau khi câu chuyện này bắt đầu, và mình đã chia tay khi hai nhân vật chính tôi viết vẫn chưa đến với nhau.Tôi có cảm tưởng cánh hoa cắm trong chiếc lọ kia rơi xuống cũng làm tôi nhói lòng, sao em lại đẹp đến thế, đẹp đến nỗi những tác giả của sự ảo ảnh đang bấu víu lấy em. Em hỏi tôi em là ai ư? Em đã từng là người tôi đánh đổi mọi thứ để nhận lấy một nụ hôn từ em. Có gì đáng sống ư? Vì em là lí do, là vì tôi lỡ thương em nhiều đến mức tôi nói rằng tôi muốn em mãi cười như vậy. Tình mình vượt qua nhiều thứ em có tin không? Chắc không buồn đến bây giờ nếu mình đừng đớn đau......."…
Một người thầy xàm xí từng dạy: " Nguồn gốc của mọi bi kịch là cố chấp, không chịu buông bỏ."Linh Chi mỉm cười nhưng mắt không ngừng rơi lệ.Đã đến lúc nó phải buông bỏ. Buông bỏ cái chết của ba mẹ, buông bỏ tình yêu chết tiệt, buông bỏ sinh mệnh...Linh Chi nhắm mắt, thả người rơi tự do xuống con sông sâu chục mét.Tờ báo nhăn nhúm bám víu bên thành cầu với tiêu đề nổi trội: Vợ chồng son của tập đoàn SONA đón chào cặp song sinh long phụng.******Yêu là gì?Là khi anh và em, âm dương cách biệt, anh vẫn yêu em.Là khi em không thể nhớ lại, cũng không quên đi cách yêu anh.******Đặng Vũ Duy, anh lớn của trường SAGOSCHOOL.Hà Linh Chi, con ngốc từ nước ngoài về.Ảnh: pinterest…
Thanh xuân , phỏng chăng là quãng thời gian chờ đợi dài ơi là dài? tôi đợi cậu,hay cậu đợi tôi,có lẽ tất cả đều vô nghĩa bởi lẽ thế giới tăm tối của tôi là anh đã bước vào kéo tôi ra ngoài ánh sáng lẵng quên đi tất cả những đau thương cùng cực chỉ giữ riêng mỗi nụ cười và gương mặt người con trai ấm áp . Chờ đợi? là 2 năm ? 7năm ? hay là cả cuộc đời? Giữa hai ta tồn tại điều gì nhỉ? Là vấn vương, lưu luyến. Duyên phận hai ta trắc trở làm sao ! Vượt qua tất cả mới biết rằng có lẽ chờ đợi không phải là tất cả mà cái kiên nhẫn bám víu không rời lấy niềm hi vọng dù có chút cố chấp như loài hoa hướng dương dù nhỏ bé nhưng vẫn trông chờ vào một ngày Mặt Trời dừng lại . Câu chuyện chưa viết mở đầu đã thấy cái kết bi thương.…
cô là một hot ullzang ( kb mình có ghi đúng kh nữa :((( nếu sai thì chap 1 mọi ng bình luận giúp mình vs nhé ? ) nổi tiếng nhất trường THPT xx ( tui kb đặt tên gì nữa nên cứ làm mấy dấu "xx" thay thế đi ha ? ) , rất nhiều nam sinh đzaiiii mê mẩn cô :))) nhưng cô chẳng quan tâm đến :)))) thế là 1 ngày đẹp trời :))) có 1 chàng trai cũng là hot ullzang lewww leww siuuuu đẹp traiiii lunnnn nhaaaa mấy má :333 lúc đầu cả 2 điều có tí rung động vs nhauuuu :))) vậy là hí hí :))) tiến triển lunnnn :))) gthieu của tui nó honggg hay :))) nhưng mà vào truyện thì chắc nó sẽ hay ❤ 😊😊…
Mệnh vượng phuTác giả: Nam Đảo Anh ĐàoThể loại: Cổ đại , Ngọt sủng , Sảng văn ,1v1 Editor: A Huyền 152Văn ánVệ Tam Lang có tài có học nhưng cố tình mệnh lại không tốt, luôn gặp nạn trước khi đi thi.Lần đỡ nhất thì bị sốt đến bất tỉnh nhân sự, lần trước còn chưa tới trường thi đã bị người ta đâm cho bị thương cánh tay.Vệ mẫu vốn muốn chờ đến khi hắn thi đậu tú tài thì mới cưới vợ cho hắn, Vệ Tam Lang lại liếc mắt một cái nhìn trúng Khương Mật thôn bên.Khương Mật là một cô nương mệnh khổ, lúc nhỏ tang mẹ, sau khi có mẹ kế thì cha ruột cũng biến thành cha dượng. Vệ mẫu nhìn nàng thế nào cũng không thấy hài lòng, cưới về nhà mới phát hiện, con dâu này, mẹ nó vượng phu!Nhân vật chính: Khương Mật, Vệ Thành…
Câu truyện cô gái xuyên không thành con trai cứu hai người quan trọng và đẩy thuyền các cặp đôi...Liệu rằng giữa bọn họ sẽ có những điều thú vị gì đây ~?< p/s : có charxoc và thậm chí có notp của bạn đừng buông lời cay đắng nhé. Tôi viết để thỏa mãn trí óc và mê muội TR mà thôi. Nhớ ủng hộ tôi nhé >…
Tác giả: Trĩ ĐườngTình trạng raw: Hoàn thànhTrình trạng edit: Đang hoàn thànhThể Loại: Nguyên sang, đam mỹ, hiện đại, tình cảm, HE, võng du, gương vỡ lại lành, giới giải trí, thanh mai trúc mã, song hướng yêu thầm, chủ thụ, trò chơi, kim bài đề cử.Lưu ý: Mình edit vì mình thích truyện này, editor cũng là vừa đọc vừa edit nên không thể cảnh báo trước. Đăng lên là vì để ai cũng thích đọc như mình có thể đọc cùng cho vui.Không toxic, nhận mọi lời góp ý dễ nghe!Hoan nghênh bạn ghé thăm 🎉…
Có tiếng động ở ngoài ban công. Nhẹ như tiếng giấy rơi, âm thanh không to lắm, thậm chí còn khó để khiến người ta chú ý và làm họ dễ dàng lờ đi.Nhưng Taehyung thì không. Anh thở dài, từ giường bước ra cửa sổ để kéo tấm rèm ngủ quen thuộc sang một bên cho bớt vướng víu. Xong tiếp tục bật chốt, mở cánh cửa sổ ra xem xét.Một sinh vật gầy gò đen sì với hai cánh tay dài ngoằng, ngồi trên mép ban công của anh, tư thế quay lưng lại. Anh không rõ nó có chân hay không. Mà nếu có, chắc hẳn hai chân nó đang buông thòng lòng xuống. Nơi Taehyung đang ở là tầng thứ 9. Thật điên khùng nếu một con người nào làm như vậy, nhất là vào giữa đêm. Nhận thấy ánh mắt của Taehyung, sinh vật chậm chạp bám tay nó vào mép lan can. Dưới ánh trăng, hành động đó thật quái đản, quái đản đến mức kinh dị."Này anh bạn, anh nghĩ mình có thể sống được bao lâu nữa?" - nó nói"Ồ, buổi tối tốt lành thưa ông. Ông đang ngồi vắt vẻo trên ban công NHÀ TÔI. Dù đang gặp vấn đề gì, mong ông bình tĩnh lại. Và ông có định đi xuống chứ?" - anh trả lời mà vẫn cố giữ thái độ mình ở mức bình tĩnh nhất có thể."Miễn là anh trả lời câu hỏi của tôi, Kim Taehyung. Về tuổi thọ của mình ấy."Taehyung bắt đầu nghi ngờ. Kẻ này có lẽ là Thần Chết trong các câu chuyện ma quỷ về thị trấn này thật. Nhưng, anh không thể chết."Tôi nghĩ là vài chục năm nữa, thưa ông.""Sẽ không lâu nữa để đón nhận cái chết của anh đâu Taehyung....""Những con quỷ đang đến." Tìm anh.Tìm anh.Tìm anh.Tìmmmmmm...Anhhhhhhhhhh!______________________________________________________Wow, lại một fic horror n…
Tuệ Lâm vừa bước vào cấp 3, cô được chọn làm lớp trưởng của lớp 10A1. Mới vào trường vài ngày cả khối 10 đã đồn ầm rằng khối 12 có một anh rất đẹp trai đi chấm sao đỏ. Đối với những tinh tức thế này Tuệ Lâm không quan tâm cho lắm. Cô chỉ đơn giản muốn cuộc sống cấp 3 của mình sẽ gắn liền với học tập.Khi nhà trường đã vào nề nếp, sao đỏ bắt đầu đi chấm điểm và đó cũng là lần đầu tiên anh và cô gặp nhau." Vệ sinh lớp, đổ rác rồi chứ ? ". Hoàng Gia Minh hỏi." Dạ... vâng.. xong hết rồi ạ". Cô lúng túng trả lời anh.Anh không chú ý đến hành động này của cô mà chỉ " ừ " nhẹ rồi đi sang lớp khác. Nhưng không hề hay biết rằng, giây phút ấy anh đã làm trái tim của một thiếu nữ biết rung động.Tuệ Lâm luôn nhớ mãi ánh mắt của anh. Nó thật sạch sẽ, trong veo không chứa chút mờ đục nào.…
Fanfic boyxboy, nhẹ nhàng, ít kịch tính nhưng mỗi khi kịch là tính nặng :)Thể loại siêu nhiên, viễn tưởng, hơi hiện đạiLần đầu viết fic thế này nên mong các bạn thông cảm vì những ý tưởng không thể nào 'ngu' hơn thế này. Chỉ là nghĩ và viết nên có gì mình sẽ sửa lại từ từ, mong các bạn thông cảm :)Với lại mình cũng rất ngu trong cách diễn tả 1 vài sự vật, hiện tượng nên có gì các bạn nhắn hay comt cho mình nhé để mình sửa chữa. thường thì khi mình sửa xong sẽ 'đẻ' ra chap mới :) Mong các bạn thông cảm :)…
"Bố ơi, sống và tồn tại khác nhau thế nào ạ?Trước một câu hỏi tưởng chừng không quá khó để trả lời, bố của tôi đã ngẩn người khi đối diện với câu hỏi này. Ông ấy suy tư mãi mới cất giọng trả lời tôi "Con yêu, sống chính là phổi con đang hoạt động, tim con vẫn còn đang đập mỗi giây trôi qua, và con vẫn hướng đến lý tưởng của mình, hoàn thành giấc mơ chạm đến vị trí của người con ngưỡng mộ và vượt qua họ. Còn tồn tại, con chẳng có gì ngoài một thân xác đang cố gắng bấu víu lấy những phản ứng sinh học thôi, con không có lý tưởng, không ước mơ và không có mục đích để tiếp tục." Tôi gật gù đồng ý với những lời mà bố đang nói, về những định nghĩa tưởng chừng giống nhau nhưng lại khác biệt. Chợt, tôi muốn hỏi bố một câu hỏi mà mình đã chôn giấu bấy lâu nay. "Bố đang sống hay tồn tại ạ?" Bố nhìn sâu vào đôi mắt tôi như đang tìm kiếm một điều gì đó, phải chăng tôi đã đặt một câu hỏi sai? hay tôi không nên hỏi điều ấy chăng. Bố xoa đầu tôi, như thuở xưa khi mỗi lần tôi làm tốt một chuyện nào đó. "Bố phải sống đến ngày đó."…
Những năm tháng sau này, điều quan trọng nhất chúng ta cần làm là sống vì bản thân mình. Trách nhiệm, gánh nặng, niềm tin, người thân, tình yêu...một thời tuổi trẻ chúng ta đều đã sống hết mình vì những chân lý ấy, nhưng đến sau cùng, tuổi trẻ đi qua, chúng ta bất giác nhìn lại, có lẽ giữa vòng xoáy cuộc đời, chúng ta lại vô tình bỏ quên mất chính bản thân chúng ta trong những ngổn ngang và vá víu... Ở những năm tháng đen tối nhất của cuộc đời đã có một người xuất hiện và cùng vượt qua , thì sau này họ có ra đi, thì cũng đừng lấy gì mà oán trách? Trên đời này sẽ luôn có những người như vậy, bước vào cuộc đời ta mục đích chỉ là dìu dắt, chia sẻ, nhưng lại không phải là người có thể cùng ta đi đến cuối đời. Ít nhất ở những năm tháng ấy tình yêu của họ đã từng chân thật...vậy thì còn gì để oán trách đây? Cuộc đời đến sau cùng cũng là một hành trình với những điểm dừng và bước ngoặt. Thất vọng, hay là phản bội, suy cho cùng cũng là một bài học. Cho đến thời khắc cuối cùng, tất cả cũng chỉ còn lại hai chữ "hồi ức".....…
「 [ OP / AllLuffy ] Tình 」〖 Fanfic , đồng nhân One Piece , Allmain ( AllLuffy ), Tình cảm nam x nam ( Yaoi / Đam Mỹ ) 〗〖 Tác phẩm gốc - One Piece ( Tác giả : Oda Eiichiro ) 〗〖 Tác giả fanfic - Hoàng Thượng - Diều 〗〖 Couple - AllLuffy 〗『 Chữ người, chữ tìnhChữ anh, chữ emChữ ghét, chữ yêu. 』▭▭▭▭▭▭▭▭Lưu Ý - Warring :Trước khi đọc tác phẩm hay buông lời lăng mạ hoặc ý kiến gì đó, yêu cầu bạn biết tiếng việt và đọc rõ nội dung sau. Tôi theo đảng AllMain, có thể cả 1x1, đơn giản tôi thích thì trèo, thích là viết, vì tôi có thực lực để làm điều đó, mà nó để thỏa mãn nhu cầu chính tôi, có thể cốt truyện xảy ra rất nhiều việc, nhưng nên nhớ, tôi không phải tác giả gốc mà bám víu vào nội dung chính? Các bạn ship couple khác, góc trái màn hình, next.Các bạn không thích đọc loại này, next.Tôi viết để giải trí, không phải sử dụng hai bán cầu não gây gổ với ai, cảm ơn.AllLuffy nghĩa là viết trộn lẫn nhé, nếu sai sót hãy bình luận, tôi xin tiếp thu và sửa chữa, nếu chán ghét và bình luận phản cảm, tôi xin phép block. Tôi viết vì yêu thích, chả phải nghe lời nhục mạ của ai. Mong bạn sẽ giải trí được phần nào đó, sau cùng cuộc sống…
Han Ji - cô gái của những điều bé nhỏ diệu kỳ, nơi nụ cười thường trực thắp sáng cả những ngày u ám nhất. Giữa cuộc đời vốn dĩ chất chồng những muộn phiền, Han Ji vẫn tin vào phép màu của cỏ bốn lá, của giọt nắng đầu ngày, và của mỗi nhịp đập trái tim đầy hy vọng. Năng lượng tích cực và sự lạc quan dường như là hơi thở của cô, là tấm áo choàng ấm áp che chở tâm hồn trong trẻo ấy.Nhưng ngay cả ánh mặt trời cũng có lúc tắt lịm. Seungjun của ánh đèn sân khấu và những ước mơ chói lóa, vô tình đẩy Han Ji ra xa, biến cô thành một cái bóng lặng lẽ nơi hành lang trường học. Mỗi bước chân Han Ji đi trên con đường tình yêu ấy, là mỗi lần cô tự mình vá víu những vết nứt vô hình trong tim, cho đến khi không thể nào vá lại được nữa.Và chính vào giây phút đau đớn nhất, khi cô gái của ánh sáng hoàn toàn chìm vào bóng tối của tuyệt vọng, Go Taekyung đã đứng đó. Anh không còn thấy nụ cười rạng rỡ anh vẫn thường bắt gặp, mà là một Han Ji ở tận cùng của sự tổn thương.…
« Anh như mặt trời sưởi ấm trái tim em, soi sáng thế giới của em, là sợi dây em bám víu, là ánh sáng dẫn đường cho cuộc đời em. Khi em sợ hãi buông tay anh để chạy trốn, lúc đó mới biết anh chính là linh hồn, là cả thế giới của em » _An Nhiên.« Khi bên nhau em thường hay nói 'anh là mặt trời, là hơi ấm, ánh sáng của em'.. nhưng em lại không biết rằng mặt trời của em cũng bị đốt cháy trong chính ánh sáng đó, cũng muốn chạy trốn khỏi ánh sáng đó. Ngày gặp em anh như tìm thấy nơi đến của cuộc đời mình. Nếu em nói anh là mặt trời thì anh sẽ nói em chính là mặt trăng của cuộc đời anh, như ánh sáng mát lạnh, như cơn gió trong lành đến làm dịu mát thế giới của anh. Em là cuộc đời anh, là thế giới, là tất cả những gì anh muốn có trong cuộc đời này »_ Thiên Phúc. Định mệnh cho chúng ta gặp nhau, rồi lại khiến hai ta chia xa.. Như quy luật của tự nhiên, mặt trăng và mặt trời Liệu rằng ta có thể bên nhau?…