Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥
777 Truyện
Cậu ấy khác rồi! Ấm áp!

Cậu ấy khác rồi! Ấm áp!

415 88 24

Năm cô lớp 6, anh chuyển tới.Năm họ lớp 9, anh chuyển đi.Đại học năm 4, anh lại quay về, nhưng không phải là cậu bạn khi xưa.…

EXES / JAEMJEN

EXES / JAEMJEN

198 15 1

Author:JISONNGTrans:Kim BOBeta:Kim BOTruyện gốc:https://www.wattpad.com/story/309865106?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname=PhnganhT681&wp_originator=npczNoF8spDFVh8DC22EOlreF20KvS4kNs01GYkxgRrmW%2FeB4vSKDi1PwEbGk0s%2F5CTtf4uZ9DM4HdEeOqaZO%2B%2BvkxFJcWYBwdBsHWGNgWUgCc7LMHYxSTJT5m9nN35pCouple : Na Jeamin × Lee JenoTình trạng bản gốc: Đang cập nhậtTình trạng bản dịch: Đang cập nhật NOTE : Bản dịch đã có sự cho phép của tác giả , vui lòng không mang đi nơi khác khi chưa có sự cho phép.…

[Fic-SKZ] [Đời thường] [HyunLix/SeungIN] - Phiên Chợ Nhỏ

[Fic-SKZ] [Đời thường] [HyunLix/SeungIN] - Phiên Chợ Nhỏ

58 7 1

Một câu chuyện bình thường của một tác giả bình thường viết về những con người bình thường. !!! Chú ý:1. Bối cảnh hư cấu, hoàn cảnh nhân vật hư cấu, cốt truyện hư cấu, tính cách nhân vật cũng hơi hư cấu luôn.2. Truyện có 2 couple: cậu trai bán thịt gà FELIX x cậu trai bán rau củ quả HYUNJIN học sinh phụ mẹ bán đồ JEONGIN x sinh viên nghèo SEUNGMIN3. Mặc dù chỉ có hai couple nhưng cốt truyện đều xoay quanh tám người, không có ai mờ nhạt, ai cũng đều có câu chuyện củariêng mình.4. Lần đầu viết thể loại fic như này, không cao trào không giật gân không kinh dị không hành động, tiết tấu truyện cứ bình bình nên đồng nghĩa nó sẽ nhạt nhạt, không thích xin đừng nói lời cay đắng, đường thương đau đầy ải nhân gian :(5. Chưa biết khi nào triển khai, đang còn vấn vương chiếc fic kinh dị trong nhà @@…

Kho Tàng Ảnh Boygroup [ BTS , EXO , Got7 , Seventeen , TXT , Wanna One ]
Vấp phải ổ sói, thịt nát xương tan (aka Nhật ký dạy vợ)

Vấp phải ổ sói, thịt nát xương tan (aka Nhật ký dạy vợ)

200 13 1

Tóm tắt truyện: Một cô gái lên chùa cầu khấn:-Lạy Chúa, xin ngài ban cho con lấy được người chồng: Một là vô cùng đẹp trai, hai là giàu có vô hạn, ba là hết sức tài giỏi, bốn là chung thủy vô biên.Nhưng là, chùa này chỉ có Phật Tổ, không có Thánh, lời cầu nguyện cần một đoạn đường truyền rất xa giữa ban tâm linh phương Đông và phương Tây, thế nên, lúc đến tai Chúa lại thành thế này:-Lạy chúa, xin ngài ban cho con lấy được người chồng: Một là vô cùng xấu trai, hai là nghèo khó có hạn, ba là tài lực khốn cùng, bốn là chung thủy vô biên.Chúa thấy thế, vô cùng cảm động, bởi vì trước giờ chưa có lời cầu nguyện nào dở hơi hơn thế. Ông mủi lòng, không ngần ngại hóa phép, ban cho cô gái kia một người chồng mà ai cũng phải hâm mộ, ghen tị.Đẹp trai thuộc hàng 'sách đỏ', trí tuệ phải loại vô song, tiền tài dạt dào như nước, và vô sỉ chạm ngưỡng đỉnh cao.Vâng, là vô sỉ, không phải chung thủy!Đây là câu chuyện kể về chuyện tình 'bi ai', dở khóc dở cười của một cô nàng người Việt xui xẻo với lời nguyện cầu đầu đời giản đơn vào mỗi đêm dù cô nàng không theo Đạo Thiên chúa.Hãy đón đọc ^^, để thấm hành trình dạy vợ từ thuở còn thơ của người làm chồng, 'khó khăn vất vả' như thế nào =))Nếu truyện đi quá đà, mong mọi người nhắc nhở.…

[GeminiFourth]|Chuyển ver| My dear...

[GeminiFourth]|Chuyển ver| My dear...

76 10 2

Tác giả: Mia070723Mong thế giới này đối xử với em thật dịu dàngNếu sự dịu dàng của thế giới không đủLấy cả của anh bù vào nhé...Give you all of me, my dear...Truyện chuyển ver đã có sự cho phép của tác giảLink truyện gốc: https://www.wattpad.com/story/356534230?utm_source=ios&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details&wp_uname=ngtram_pb&wp_originator=%2BgBPEq37j6n8m%2FebSJHbHuGRKEiEKvshhhJEcKESpmn0Q0Dj8RK7szuRqXQpXLpQjXdmYQCsfRNLw5t36ovkVsGsgMqIDODTLFDyYDKKg7HRgEu7S8ML7czxQtEXKnjX…

( AllV ) Quán Cafe Bất Ổn

( AllV ) Quán Cafe Bất Ổn

21 4 1

Nghe tin bà nội lâm bệnh nặng, tôi từ Busan lên Seoul thăm bà. Tình trạng sức khỏe của bà khá yếu, tôi lo lắm, chả biết làm gì để bà khá khẩm hơn. Một hôm, đang chăm sóc bà, tôi nghe nói cái quán cafe bà đã lập được 25 năm nay có nguy cơ bị sập tiệm. Thảo nào bà lại bệnh nặng như vậy! Chắc bà buồn lắm.Muốn bà vui, tôi xin ba mẹ lên Seoul sống cùng bà. Chuẩn bị quần áo, tôi dọn về nhà bà ở.Quyết tâm giúp bà, tôi lấy số tiền tiết kiệm từ nhỏ để trả nợ dùm bà. Tuy không nhiều nhưng cũng được một ít, số còn lại tôi chi ra để sửa sang lại quán của bà. Không muốn tôi bỏ học, ba mẹ liền đăng ký cho tôi vào trường BigHit. Trường này tôi cũng nghe qua, ở đây toàn con cái của các tập đoàn lớn nhỏ của thế giới. Tôi vào đây vì học lực của tôi rất tốt, trường cũng chấp nhận.Mới vào trường, tôi cũng chả ngạc nhiên là bao, vì ở đây cũng có người giống tôi, học lực tốt bên được vào. May mắn lại còn kết bạn được với 2 cô bạn của tập đoàn Kim và Min gia.Các cô ấy cũng rất tốt với giúp tôi một khoản tiền, lại còn cùng tôi làm ở quán cafe.Tôi cũng lỡ đắc tội với con gái Lee gia, cô ta ghét tôi tới lỗi hãm hại tôi, tìm cách tống cổ ra khỏi Seoul này. Nhưng tôi chống mắt lên xem cô ta có thể làm thế được bao lâu ?…

Trai không xấu, gái không yêu

Trai không xấu, gái không yêu

47 0 2

Tên fic: Trai không xấu, gái không yêuTác giả: Hạt Dưa Chíp Chíp :QThể loại: Học đường, tình cảm hài, hàng xómTóm tắt: Đây chỉ là câu chuyện tình cảm nhẹ nhàng giữa cô nàng nhỏ nhắn thích đọc tiểu thuyết, khá keo kiệt, lười biếng, hay mộng mơ cùng phương châm tình yêu "trai không xấu, gái không yêu" và cậu bạn hàng xóm 13 năm của mình. Mong mọi người đón đọc ^^Trích đoạn: "Diệp có xu hướng thầm mến những tên con trai đẹp nhất trong phạm vi nhỏ như lớp, không phải trong phạm vi lớn như trường học. Và xu hướng thầm mến đó bắt buộc Diệp luôn phải thay đổi đối tượng khi chuyển lớp, tuy vậy, Lãm chưa bao giờ lọt vào “danh sách ứng cử” đó cả, bởi vì hai người chưa bao giờ học cùng lớp, dù là lớp mẫu giáo. Một nguyên nhân khác cũng khá quan trọng chính là định luật cái đẹp nhìn mãi cũng chán. Kể từ ngày đầu tiên nhìn thấy Lãm đến bây giờ đã 13 năm, mà ngày đó Diệp mới 4 tuổi, còn ngây thơ trong trắng chả biết “yêu” đánh vần kiểu gì, Lãm xuất hiện cũng là được định nghĩa là bạn hàng xóm, bạn đến trường, bạn cho mình kẹo, bạn bị mẹ đánh đòn vì học dốt; đến ngày cô nàng biết thẹn thùng, biết sự khác biệt lớn giữa nam và nữ, thì trong mắt của Diệp, “nhan sắc” đẹp trai mà ai cũng khen không dứt lời của Lãm đã bị giáng xuống mức “hơi được” trong nhóm bình thường mất rồi."…

Chỉ Muốn Dỗ Dành Nàng Tiên Nhỏ

Chỉ Muốn Dỗ Dành Nàng Tiên Nhỏ

4 0 2

Năm mười sáu tuổi, cô gặp cậu trong bộ đồ Vịt Donal, cùng một quả bóng bay màu vàng và một giọng nói ấm áp khiến cô nhớ mãi.Năm mười mười bảy tuổi, họ cùng ngồi một phòng học, cùng nhau lớn lên, cùng nhau cười - và cùng nhau yêu. Năm mười bảy tuổi, trong ánh nắng chiều mùa hè, họ cùng nhau viết nên những câu chuyện thanh xuân đẹp đẽ. ---------------Năm mười tám tuổi, cô đứng giữa ngã rẽ của đời mình. Mẹ ép cô phải đi theo con đường của những người không thuộc về cô, những người không xứng đáng. Để bảo vệ cậu - người cô yêu nhất - cô chọn buông tay. Chỉ vì cô không muốn liên lụy đến cậu.Năm mười tám tuổi, cô buông tay, rời đi, mặc cho cậu liều mình tìm kiếm.Cậu không hận cô, sinh nhật năm nào cũng chuẩn bị một chiếc bánh mang tên cô.Cậu đặt tên công ty theo nhũ danh của cô.Cậu nghe lại bản ghi âm cũ - chỉ để được nghe lại giọng nói của cô mỗi đêm. ------------Họ gặp lại nhau sau bao năm tháng, nhưng chẳng ai còn là người của ngày xưa. Chỉ có giọng nói ấy, vẫn như cũ, lạ mà quen. Và trong một khoảnh khắc, câu chuyện tình yêu do cô và cậu viết lên lại sống dậy, dù họ đã bỏ lỡ nhau trong bao năm dài.Bảy năm, cậu chẳng yêu ai khác.Bảy năm, cô tưởng cậu đã quên.Hóa ra, người không thể quên - là cậu.Và người cuối cùng quay lại - cũng là cô.…

[BH] [Tự viết] Định mệnh

[BH] [Tự viết] Định mệnh

116 5 1

Tên truyện: Định mệnhTên khác: Vô tình xuyên không, vô ý thích emThể loại: BHTT, tự viết, thuần việt, xuyên không, 1x1, có ngọt có ngược, thị giác luân phiên thay đổi, HE...Nhân vật chính: Đỗ Thị Hạnh (Trịnh Mỹ Hạnh) x Trần Quỳnh TrangNhân vật phụ: Trần Văn Hổ, Trần Hoàng Minh, Trần Hoàng Nghĩa, Đặng Thị Thơm, Trịnh Sĩ Liêm, Tèo, Tí, Mẹo, Mùi...Một câu tóm tắt: Vô tình xuyên về quá khứ, phải lòng em lúc nào không hay.------"Định mệnh đưa tôi đến nơi này.Định mệnh buộc tôi sống khép kín, tách biệt với mọi thứ xung quanh...Định mệnh thao túng cuộc đời tôi, biến nó thành một vờ hài kịch, còn tôi là tên hề chỉ biết tuân theo những gì có trong kịch bản. Nhưng có một thứ định mệnh không thao túng được, đó là tình yêu tôi dành cho em.Định mệnh không cách nào ngăn tôi yêu em, nhưng lại có vô vàn cách để em rời xa tôi mãi mãi. Tôi hận "định mệnh", càng hận hơn sự yếu đuối bất lực của mình lúc này.Chuyện đến nước này, em kêu tôi phải làm sao đây hả, em ơi?!"----------Ps: Tác giả vẫn là tay mới, sẽ có nhiều chỗ diễn đạt không được trôi chảy, cốt truyện chưa mạch lạc lắm (tác giả sẽ cố khắc phục hai nhược điểm lớn này). Nếu có góp ý, vui lòng lịch sử hòa nhã, tác giả sẽ lắng nghe và tiếp thu. Mong được mọi người ủng hộ ạ!…

Boring n Motivation Awake Your Power

Boring n Motivation Awake Your Power

1,990 89 200

Đôi khi ta lạc lối kiếm tìm một con đường để đi...dù là đi đâu, dù đi trên con đường khó khăn thế nào, dù có đi một mình hay cùng ai thì điều quan trọng nhất là Hãy Trân Trọng Chính Mình.Hãy thử một lần dấn thân, lăn xả, để bản thân một lần thoát khỏi những khuôn khổ cuả gia đình, xã hội. Cũng đừng từ bỏ, muốn đi hãy đi, muốn ngồi hãy ngồi, muốn đọc hãy đọc, trên hết đừng do dự. Biết đâu đấy bạn sẽ tìm thấy được gì đó, chỉ ở ngay phía trước, hãy mạnh mẽ lên. Đừng để bản thân phải hối tiếc thêm nữa, hãy đi đến cùng....ButDarling,In the end, you have to be your own hero.Because everyone is busy trying to save themselves. There are plenty of difficult obstacles in your path. Don't allow yourself to become one of them.Never ever give up, Because you never know what tomorrow may bring.P/S: góp nhặt trên face vì thấy hay, up lên để dành đọc.... Cũng có vài thứ rất có ích...tui nói thiệt đó cô ơi....^_^Đích thị là lẩu thập cẩm nhe....ai thích ăn lẩu thì mời bơi zô.... ~_~ cái hay vẫn còn ở phía sau.....…

EXO News - 8

EXO News - 8

6,151 911 200

Những tin mà mình đăng lên là gom lại từ all các nguồn khác nhau Cập nhật hàng ngày những tin tức mới nhất về EXONếu bạn có ý định đem bài mình đăng đi đâu thì ok vẫn được. Nhưng đừng quên ghi CR nhé ^^~Ngôi nhà EXO luôn chào đón tất cả EXO-L…

[VKOOK]  TÌNH YÊU CÓ ĐÁNG GIÁ?

[VKOOK] TÌNH YÊU CÓ ĐÁNG GIÁ?

20 3 2

Vì lúc trước chuyên viết lạc đề nên sẽ ko viết mô tả nữa! Tuỳ hứng mà viết vậy!…

[Short Fic - ChanBaek] Vô Hạn Cưng Chiều

[Short Fic - ChanBaek] Vô Hạn Cưng Chiều

2,652 109 2

- Woa ~~~~ nóng quá ... nóng chết mất hoi ~~~ - BaekHyun mở tủ lạnh ra ngồi xổm xuống chỉ thiếu ngồi vào trong tủ. Hôm nay điều hòa trong nhà cậu bị hư , nóng đến nổi đã 11h mà cậu vẫn chưa thể ngủ được . Đúng lúc đó, ChanYeol từ thư phòng đi ra thấy cảnh này buồn cười hỏi : - Baekie , em đang làm gì vậy ? - Nóng chết đi được a~ ,khi nào thì thợ mới đến sửa - BaekHyun nhăn nhó cúi đầu áp sát vào tủ - Đã khyua lắm rồi, hôm sau họ mới đến . Em đi ngủ đi - Anh vỗ vỗ đầu cậu đầy sủng nịch. - không được đâu a ~ Nóng lắm em ngủ không được đâu - Cậu vẫn vùi đầu vào tủ lạnh , giọng làm nũng. Chỉ thấy anh một tay túm áo cậu lôi ra ngoài , đóng tủ lạnh lại . Anh cười nói : - Ngoan , đi ngủ đi , anh quạt cho em ngủ - Anh ấn cậu xuống giường còn bản thân thì ngồi bên cạnh giường cầm quạt quạt cho cậu được một lát thì cậu đã ngủ ngon lành. ................................................................. Lúc cậu thức dậy đã là 1h sáng , nhìn sang bên cạnh thì thấy anh vẫn đang chống cằm quạt cho cậu ngủ. Thấy cậu tỉnh anh liền hỏi : - Sao lại thức rồi ? Vẫn nóng sao ? Cậu lắc đầu hỏi anh - Sao anh vẫn chưa ngủ ? - Anh ngủ rồi thì ai quạt cho em ngủ ? - ChanYeol không trả lời BaekHyun mà còn hỏi ngược lại làm cậu không khỏi đơ ra , thì ra là vì lo cho cậu mà anh không dám ngủ ( >< á á á á á á á cưng vợ chưa kìa) , nghĩ vậy hốc mắt liền phiếm hồng . Anh thấy cậu muốn khóc liền luống cuống tay chân. .....................................................................…

Cô bé Tarako:3

Cô bé Tarako:3

0 0 1

Xin chào,tôi là Ruma Tarako tôi sinh ra trong một gia đình giàu có.Tôi có 2 chị gái và 1 anh trai.Bố mẹ luôn bênh vực anh tôi và chị tôi còn tôi thì chẳng ai yêu.Vào một ngày,trời thu trong xanh tôi thấy một ông lão đang ngồi bên một cái giếng cũ tay ông cầm một cây vĩ cầm.Tiếng đàn của ông vang lên,tôi lại thấy yêu đời.Ông quay lại nhìn tôi bằng ánh mắt trìu mến và hỏi tôi rằng:"Cháu gái,cháu nhìn ông sao?".Tôi đứng im và lẳng lặng một câu:"Dạ!".Ông ấy nhìn tôi và mỉm cười,tôi cảm giác tôi đã quen ông ấy từ trước,một hạt bụi bay vào mắt tôi,tôu lấy tay dụi mắt.Khi tôi bỏ tay ra thì ông lão ấy đã biến mất,tôi đã đi tìm ông ấy nhưng không thấy đâu cả!Tôi mới đi về nhà,lúc ấy tôi có cảm giác hơi buồn một chút.Khi về nhà thứ tôi nhìn thấy đầu tiên là một bức thư được để ngay ngắn ở trên bàn.Tôi vội vã đọc và tôi biết rằng mẹ tôi và anh chị tôi đã bỏ tôi mà đi.Tôi không rõ lý do vì sao lại như vậy nữa.Lúc đầu,tôi tưởng họ chỉ đùa thôi nhưng khi tôi tìm hết trong nhà thì tôi không còn tin đó là một trò đùa nữa.Tôi đã khóc rất nhiều,tối đó tôi ra lại chiếc giếng mà hôm nay ông lão bí ẩn đấy đã đánh một bản đàn vì cầm.Tay tôi cầm bức thư,bức thư ướt nhẹp vì tôi đã ôm nó mà khóc.Thế rồi tôi mệt quá,tôi thiếp đi trong chốc lát.Khi tỉnh dậy tôi thấy mình đang ở đâu đó!Không phải là chiếc giếng hôm qua mà tôi đã ngồi.Tôi thấy khá sợ nhưng tôi vẫn đi dù sợ thế nào!Ở đây thật rộng lớn,xa xa tôi nhìn thấy một con ngựa thần.Tôi nghĩ đó là giả nhưng không thứ mà tôi nhìn thấy hoàn toàn là sự thật.Ô kìa!Là ông lão hôm qua đây mà,ông ấy đang nói chuyện với một bà lào,tay bà lão ấy cầm một cây đàn guitar .Họ đang nói chuyện khá vui vẻ,tôi bước đến gần họ và nói:"Xin chào".Ông bà ấy bất ngờ và hỏi:"Cô bé,sao cháu lại ở đây?".Tôi bình tĩnh và kể cho họ mọi chuyện đã xảy ra vào hôm qua.Ông bà nhìn tôi và âu yếm như một đứa cháu:"Thật tội nghiệp cho cháu,hãy đi cùng ông bà,bọn ta sẽ nuôi lớn cháu!".Tôi suy nghĩ môtj lúc lâu rồi gật đầu!Có lẽ đây sẽ là một chuyến phiêu lưu dài dài.…

Nấu ăn là một nghệ thuật

Nấu ăn là một nghệ thuật

114 3 1

Ddsdxdxdxfdtrdtfchgfcfgffhgcbghgggdydysgtegeyegreyhrueueeiejiwiekscjjncjdnchdfhdf(dbdhdgfhdbfhbdhqwbqqgggqhgwqgwftwftrewtrrttrwtywyeuwysahshshsbnsnsnasnashbshdhhdfebjadvhjwqkdhqwuihqgvaexawgvuqdvgjgghghuhutyawAasdihhcds2ss111233457895vfgvfgjvgdfgvcagffbuiuerjrjjjjnjhhhgh7hvhggjghhghhiguhgghuyuyyuyuyuyuuyuyytytyfgvvvb/hhh*bhgggbg*gvggggbbyghyyyuuiookhh=gggggggvvgdhfg&4v đfhvhfhfhđùhhchjdfhuhhjdihvùuùhhhghfhfhrfrh&/4((&hbcdhcbjhdcbdhcbhjiewhuciuwdhcuhvfubviuecurfhuferghfhfbdehf=/gcbbgvcdhfbvhfbfhbh bbgvgvgvvvvvvvhgvgyvhygvcfhjvhdihuwfwffwckjhgcfifewjugjeifhurfffjjbhdffjbhrjnujfefibjifjfhrhfreugfgrudytufg65&&#₫&oiufgiShudbcshcnGsgdGyggftfcfcvcvcvcccfcffvffffcfdf📱📱🙂📱😄📱😇📱😇📱📱📱🤣📱📱📱📱📱😝📱🧐📱😒📱😎📱😙📱📱📱🤩📱🤩📱😖📱📱📱tvgfyyhrgfhgfyrfrgryeghgyegdygeryegyedgyegyegrgegdgedggefdgegdtgrtegdtegdtegtrtetdetdyetydteytdtetrtetrtetetefrtfeetfegfdgsvdgsvcbvbxbcvcgdgdgdfdtefdtfđtfdgèdgèdgdfcdfcfgs&₫*(((*(*(*(*(***********(*(*(*&(₫hđhdvcdcgdgdgevcgèeegehbdhhvđhbdhsbbdhsvfgvsdgdvgđgggdbcht tôi là người phápHghdvfgdvfgdfvhfbhbfhefgegdghgehbchxcbdhvcgdgfgggdgfgdgfgdgfhdgfgghdvfgdgfgdgfgdfggdgdgegdhegdyegffhegfhegfhdgfhdgfhegfhegfhdgfgdgfgdvfgdvfgefggdvfgdgdbgegdgevfgegdhegdhsgf(dhbchfb hfbvdchdbchdbchdbchdbxhbzxjhj hc7ncndbcndbchcbchxbchvccgdb nxbhdxbdxddxsdhgsxgbmshbxqhsgshwggwfshgshdhgshgdhkjdvkjhsvudhisahsGiehdvjghssdvdasghifvgjahdsvdihgdashfghjadshd huáhduhawhgsajđvđacccghádcchgkdvchgaksdchgkadscvhgksdvdkghsdavghjsđghkcxvákjvácd kgchkjvhacsdkjanssvckjgsdVhdvcjgvkcds8"=*+@èndkahjewfdaejtsgf shatkfdhjkfaewdhjkdfkhskafdhhskfdhhavsdgfdvjhfasdvdhfasjdvdfgksavdkfhgvvgvvkvchgkđffhhkvsdrfghksdrvfggvdrfggkvẻggkdrfgkvfkggđvfsggndvffvvcdffvmsdgfdsvahsefdfheda(&3₫₫(32*₫(2(&₫2&5#2+#(2&₫2()*₫8₫*)&#*)bhh((-(+/;₫=/(₫/₫(7&*3(9843(&)'hdrfoiheefauihaeroiugdfvsgsđfhjbvhzdbjvbhhk🙃😂😎☺️😗🙂💰🙃😉💓😗🙃☺️🙃…