fic do mình chuyển ver Mình đã xin phép và có sự đồng ý từ tác giả!!!Author: @dichthienvuong ( Thiên Yu )Bản gốc : Đã hoàn 48 chap và 1 phiên ngoạilink chủ truyện mình chuyển ver https://www.wattpad.com/user/dichvuongyu?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=share_profile&wp_page=user_details&wp_uname=MinYuin9395&wp_originator=3MHbfWsA8QCmumA0PyyK6SBLsEQpWphdmDgjR8ZnFwTescFyN%2B1kAVvRRIH2isl0BXX3QsPEVVXk%2B%2B%2FCuwLETuAumcZaWv9Ae9L5l5T77eneOIYR3Vbwm%2FXSMB8brtutCảm ơn tác giả lần nữa ạ ꒰⑅ᵕ༚ᵕ꒱˖♡Mong m.n sẽ ủng hộ fic này ạ!!!…
Auther: Bảo ThyHEĐây là tác phẩm đầu tay của tớ nếu sai sót gì mong các bạn cứ nói cho tớ biết nha<3 (truyện này các bạn đọc và tự đoán nam9 nha chứ tớ không nói cho biết đâu)Bạn tên là Lee Yunhee (17 tuổi) bề ngoài thì rất vui vẻ và náo nhiệt nhưng thật ra bên trong bạn là một người nội tâm và mạnh mẽ. Gia đình bạn sống ở Seoul và mở nhà hàng quán ăn và rất nổi tiếng tên Hwage, vì nhà còn dư phòng khá nhiều nên ba mẹ bạn dùng nó để làm phòng trọ và cho thuê. Căn nhà có 3 lầu, lầu dưới cùng có nhà bếp, phòng khác 2 cái phòng ngủ và 1 cái toilet, hai lầu trên kia mỗi lầu 2 phòng ngủ và mỗi phòng 1 cái toilet, nhưng lầu 2 có thêm một phòng bếp nho nhỏ để tôi thực hiện ước mơ làm bánh ngọt của mình.Và dần dần thì cũng có người thuê và những người đó là bước ngoặc lớn thay đổi cuộc đời tôi.…
Một chiếc fic tổng hợp các oneshot ngắn có cả truyện dịch lẫn truyện mình tự viết, nhưng đa số là truyện dịch. Truyện dịch nếu có per mình sẽ kèm theo, nhưng có một số truyện chưa xin per (hoặc vẫn đang chờ author gốc rep), nếu author không cho phép thì mình sẽ gỡ. Có thể sẽ gồm cả những write commission hoặc request mình đặt cho hai đứa. Thông tin từng oneshot sẽ được ghi trong từng chap, đa số là fluff hường phấn hoặc một chút angst, đôi khi sẽ có nsfw (mình sẽ ghi warning ở từng chap), nên hãy đọc kĩ thông tin trước khi đọc nhé. Bởi vì các phần đều không có gì liên quan đến nhau hết.…
Trọng Sinh Rồi Thì Mình Bung Xoã Thôicp: seisrn (f!sae x f!isagi; f!rin x f!isagi)thể loại: trọng sinh, cà thơi, giam cầm, incest, chiếm hữu, vặn vẹo, tam quan lệch lạcthần đồng lạnh lùng mỏ hỗn chiếm hữu cao top x cực dễ nuôi mỏ hơi hỗn bot x trong nóng ngoài lạnh mỏ hỗn chiếm hữu cực cao toptóm gọn lại là: sáu cọng chiếm hữu cao top x bé mầm dễ thương bot x năm cọng chiếm hữu cực cao topsummary: Yoichi đang đau khổ vì hai người chị em nọ thì trượt chân té chết, mở mắt đúng lúc mình chuẩn bị hôn lén em gái Itoshi Rin.Em cũng ăn ngủ bình thường mà không hiểu sao hai người kia vốn dĩ xem mình là không khí, lại nhìn mình bằng ánh mắt lạ lắm. Ét ô ét!Có lần phòng tắm của Yoichi trục trặc nên phải qua tắm nhờ phòng em gái Rin, mà lúc đang tắm thì người em này vô tắm chung với lí do tiết kiệm điện với nước? còn nhìn cả người em với ánh nhìn nóng bỏng(?)Rồi có lần em nhờ Sae giảng bài giùm thì chị gái đòi một bài là một lần hôn, ok hôn thì cứ đè má mà hôn thôi. Nhưng người nào đó lại chỉ tay ngay môi và đòi hôn chỗ đó...Yoichi sau khi trọng sinh về quá khứ thấy nó cứ bất ổn sao ý.______truyện hơi ảo.…
Bầu trời xám xịt đầy mây đen với từng đợt gió cuốn bay những chiếc lá khô , tựa hồ như xung quanh có thể vỡ tan ra thành từng mảnh bất cứ lúc nào . Dưới bầu trời âm u đó là một thành phố với những thứ mục nát ~=~Ngày 13 tháng 8 năm 2025Thành phố sroleTiếng còi xe vang lên hòa lẫn những thứ âm thanh hỗn tạp khác , con người tại thành phố này dường như chỉ có một khuôn mặt , một cảm xúc , kể từ ngày chính phủ ban hành luật sloppy, thì nơi đây chính thức thành địa ngục #092 - một đứa trẻ kém may mắn khi sinh ra tại thành phố này - ngày chào đời của nó chẳng có tiếng chúc mừng ,hay tiếng cười mà thay vào đó là tiếng xào xạt của lá cây bị thổi tung trên lề đường , và ... cả tiếng rít của gió Cậu bé ở một nơi như bao đứa trẻ cùng trang lứa nhưng nơi đây dường như là một trang trại gia súc với quy mô lớn , trong trường cậu không được dạy về cách cười , hát , hay những hoạt động văn nghệ gì mang tính chất " vui vẻ " , và cậu nhận ra rằng ... nơi đây con người đang dần mục rữa…
[...]The divorce papers came in the mail. She already signed them and he knew she sent them to him without really reading them.There was maybe a point where he could have said no, where he could have said "no, i dont want to, no, i cant". Leon pushed the folder back across the desk.He sipped his lukewarm whiskey, hating himself with every fiber of his being, and watched her go, thinking - wrongly, as it happened - that he would never see her again. They would have been tossed around, washed up on the rocks, and there would be nothing left to salvage of them - smashed to splinters, lost at sea.Maybe. Like everything else in his life, he wasn't really sure that he ever had a choice.- American Venom.…
"Tôi gặp cậu vào một ngày mưa tầm tã. Cậu để lại trong lòng tôi những cảm xúc khó tả. Chỉ là cùng nhau cười, cùng nhau khóc, cùng nhau nán lại dừng chân dưới cơn mưa. Nhưng có lẽ những cảm xúc tưởng chừng như đơn giản ấy lại là tất cả đối với tôi... Cậu có lẽ chẳng thể hiểu được giông bão được gieo sâu kín trong tâm hồn này. Ngày ấy, ngày mà trời đổ mưa, tôi ước tôi có thể gặp cậu và nói lên thật lớn rằng... tôi yêu cậu rất nhiều."Chắc hẳn đối với nhiều người, việc được lắng nghe tiếng mưa rơi lách tách bên cửa sổ là lúc mà họ cảm thấy yên bình nhất. Việc được nô đùa dưới dòng nước mát của thời tiết thật sự rất vui đối với bọn trẻ tinh nghịch. Nhưng đôi khi cũng chính khoảng khắc ấy... khoảng khắc mà hạt mưa rơi xuống, lại là lúc mà người ta cảm thấy buồn nhất... Những kỷ niệm, những cảm xúc, những câu chuyện cũng từ đó mà ùa lại. Dù vậy, cũng chỉ dám hy vọng rằng sau cơn mưa, những muộn phiền cũng được gột rửa, cũng được tuôn đi theo dòng nước. Hy vọng rằng sau cơn mưa, mình sẽ tìm lại được hạnh phúc...…
Đã nhiều lần, rất nhiều lần, khao khát muốn ra đi, không bao giờ dừng lại.Muốn đến tất cả những nơi xa lạ, muốn ngồi một mình ở nhiều nơi không ai quen biết.Dẫu biết những nơi đến sẽ trơ trọi một mình. Nhưng sự thực có khác gì?Khi ở bất cứ đâu vẫn là sự đơn độc, thì chả có lý do gì để ở lại một nơi quá lâu. Những thứ cũ kĩ sẽ nhắc nhớ về những chuyện chưa hề có thực.Thích không khí ở những nơi đông đúc, chật người, nhưng mình không quen biết một ai, chẳng ai thèm quan tâm đến mình, cho dù mình đến từ đâu? Quá khứ như thế nào? Ở đó, có thể sống cuộc sống là chính bản thân mình, ít ra không cần phải che đậy những thứ bình thường phải cố gắng nén lại, giấu chặt trong lòng.Những chi phí cho chuyến đi có thể sẽ rất cao, cái giá phải trả cũng không ít, nhưng có nghĩa lý gì khi được là chính mình?Nhiều lần vấp ngã trong đời dạy cho chính bản thân một kinh nghiệm: KHÔNG NÊN HOÀN TOÀN TIN TƯỞNG BẤT CỨ MỘT AI. Vì ngay cả cái bóng còn rời bỏ bạn trong bóng đêm, thì làm gì có niềm tin sẽ có điều gì là mãi mãi?Chuẩn bị cho một chuyến đi, nhưng suy nghĩ về nơi cũ vẫn còn làm bản thân khó chịu. Nếu ra đi để có được một cuộc sống tốt đẹp hơn, nhẹ nhõm hơn, thì cũng nên ra đi.Những gì thuộc về ký ức làm bản thân chỉ cảm thật bệnh hơn, không nên giữ lại những ký ức vốn dĩ đã không thuộc về mình.…
28/2/2020. AR. Fanfiction One Piece, Longfic.Rating: M---------------------❝Tân Thế Giới - Thời đại mớiCâu chuyện của hơn 300 năm sau...❞❍ Ván bài lật ngửa, nhân loại đã chiến thắng cái vận mệnh của mình.❍ Tân Thế Giới hình thành, sự phân chia xã hội thay đổi, được gọi là Thời đại mới.❍ Một chủng loài mới xuất hiện, chúng phục vụ cho con người, chúng trung thành tuyệt đối với con người.❍ Năm đó, thiếu chủ nhà Roronoa đã đặt nền mống cho một hiểm họa.❍ Kẻ kế thừa gia tộc Donquixote, vừa châm ngòi cho hiểm họa xảy ra, vừa mở ra một lối đi mới cho [..?..].❍ Đứa trẻ không biết là của ai, đã tìm được cha mẹ của nó.❍ Sự thật sẽ dần được phơi bày, liệu bạn sẽ kiên nhẫn theo dõi nó?❝Thời đại này, bầu trời này, anh sẽ khiến nó phải mang tên em❞…
NGUỒN : MlemMlem36 ( Tác giả chính ) Editor : Ánh Minh ----------------------- Mông lung , mộng mị và xa xăm . Mối lương duyên đầy sợi chỉ đỏ , đen . Quấn chặt , cùng những tâm tư vô định của riêng tôi ... Khoảng không của thời gian , đã cướp đi cậu ... Kiếp trước , kiếp này và tương lai ... Cậu đã từng .. đơn phương ai .. như tôi chưa ?Ngớ ngẩn thật , khi bỗng dưng lại đặt cho cậu câu hỏi ấy ... Phiền cậu lắm phải không ? Người con trai.. mà tôi từng quen biết . Cảm ơn cậu rất nhiều , trong thời gian qua ... Những dòng tin nhắn cuối cùng được bấm gửi .. qua màn hình điện thoại , khuôn mặt thanh tao , vô khuyết đang dần ánh lên những tia cảm xúc dư âm , buồn bã . Đôi mắt tịch mịch một màu phẳng lặng .. như chờ đợi một điềm vô vọng . Và tất nhiên bên kia ... Không ai phản hồi ...-------------------------------- Khổ con bạn của tui .. đây là đầu tiên nó viết kinh dị . Hai bộ kia cổ trang , đam mỹ . Khiến nó khùng đến nơi rồi ... Đây là lần đầu nó thử sức với kinh dị . Và đổi món ăn tinh thần . Mong mọi người đừng dị nghị quá về nó . Nói nhỏ : Đằng sau hào quang của một tác giả văn minh , là một con editor miệt mài ngồi viết cho nó , và chỉnh sửa chính tả , trong khi hai đứa sai chính tả như nhau ... À mà nếu các bạn đọc thấy ức chế quá , thì qua chửi nó nha ! Đừng chửi tui ! Tội tui lắm ! Xàm vậy đủ rồi , vào truyện !…
ji yeon 18t là đứa con gái độc nhất của park cô nói chung là vô cùng xinh đẹp vì sở hữu nét đẹp của mẹ. nhưng khuôn mặt cô rất lạnh lùng ít nói chuyện nói chung là rất khó lại gần côkrisral jung 18t nhà cũng thuộc loại giàu có nhưng vẫn còn thua xa gia thế của ji yeon cô cũng rất xinh đẹp khiến bao người muốn theo đuổi nhưng tính tình thì rất khó hiểu lúc nóng lúc lạnh lúc thì dịu dàng lúc lại vô cùng hung dữpark min jae ba của ji yeon là chủ tịch tập đoàn lớn nhất hàn quốc ông là lí do khiến mẹ của ji yeon qua đời cho nên ji yeon rất hận ông. còn nữa ông là trùm bang hắc đạo muốn ji sau này kế nghiệp ông nên từ nhỏ ông đã rất hà khắc với cô ấy... park ji eun (iu) 22t người bạn duy nhất của ji yeon cũng kim luôn y tá chăm sóc cho ji yeon jessica jung 22t chị của kristal nhưng là mối tình đầu của ji yeon (bật mí cho các bạn biết là ji nhà ta đơn phương vì jessi làm giáo Viên dạy văn ở trườg kirin cũng kiêm lun chủ nhiệm lớp 3-2 mà ji đang học) 8năm trc vào ngày sinh nhật lần thứ 10 của mình ji yeon phải chịu một cú sóc rất lớn. tối hôm đó kêu mẹ đưa cô đến cty để gặp ba rồi cả gia đình cùng đi ăn nhưng thật không ngờ ở cty ba lại đang ôm hôn một cô gái khác lúc đó mẹ bước vào chứng kiến ht mọi chuyện vô cùng tức giận kéo cô chạy nhanh ra ngoài mà khóc nức nở khi cô và mẹ chạy qua đường thì bổng nhiên một chiếc xe mất thắng chạy đâm vào hai mẹ con cô. kết quả là cô bị hôn mê gần một tháng mới có dấu hiệu tỉnh dạy còn mẹ cô vì che chắn cho cô nên bà đã cht tại chỗ cũng vì thế mà cô hận chính bản thân mình và ba…
"Đầu óc nhanh đấy, nhưng tiếc là chủ nhân lại dùng sai cách mất rồi. Cậu đã bao giờ đoán đúng cái kết của một câu chuyện nào chưa?"Karma vừa nói, vừa xoay cây bút giữa hai ngón tay như thể thế giới này chỉ là một vở diễn chán ngắt và cậu ta đang giết thời gian cho qua buổi học. Tôi không rõ cậu ta đang nhắm tới tôi, hay chỉ đơn giản tiện miệng quăng một câu vu vơ cho đỡ nhạt mồm. Nhưng nói cho cùng, có ai từng gặp Akabane Karma mà lại dám gắn cái gì với hai chữ "đơn giản" chứ?Tôi thở dài, ánh mắt nhìn vu vơ qua khung cửa lớp, "Nói thật nhé... chưa bao giờ. Một lần cũng không.""Biết tại sao không?", Giọng cậu ta trầm xuống, gằn từng chữ. Tiếng nghiến răng của Karma vang lên lạo xạo giữa không gian yên ắng đến mức có thể nghe rõ cả tiếng ruồi bay.Rồi không đợi tôi trả lời, Karma thản nhiên dí đầu bút lên trán tôi, như thể đóng dấu một bản án đã được định sẵn."Vì cậu là loại người làm trước nghĩ sau. Chẳng bao giờ chịu dừng lại một giây để lường hậu quả."Tôi khịt mũi, cong môi đáp lại: "Chó chê mèo lắm lông."…
"Koro_sensei"Lớp 3E ngày nào đã trưởng thành như thế, từng người đều là những con người tài năng của đất nước. Nhưng bấy ai biết được, để thành công như vậy, họ đã trải qua bao nhiêu khó khăn? Từ việc đối đầu với sát thủ cho đến việc nhìn người thầy giáo của họ chết đi...Tất cả như giấc mơ hôm qua vậy, dù đau lắm, cứ nhớ đến là đau, nhưng hình bóng của người thầy "Koro_sensei" ấy lại chính là hồi ức đẹp đến khó quên của họ...Vậy mà giờ đây, bao nhiêu giọt lệ phải lau đi, thay bằng nụ cười ngày thầy ra đi, xót lắm chứ... nhưng họ dù có kĩ năng ám sát tốt bao nhiêu đi nữa... họ cũng chỉ là người thường... chẳng phải siêu năng lực gia có thể cứu hay hồi sinh thầy..."Ngày hôm đó... mặt trăng đã vỡ nát ra từng mảnh... như cách thầy tan biến đi vậy...""Nào, lớp 3E, chơi với tôi trò chơi chứ? Giúp người thầy hồi sinh, hay bản thân sẽ phải đối mặt với sinh tử?"_____*Tính cách nhân vật OOC. Ai không chịu nổi clickback hộ !…
- Title: Những cuộc hành trình không hồi kết của Tiến sĩ Potts và Đội trưởng Stevens- Author: cptxrogers- Fic gốc: https://archiveofourown.org/works/19192729/chapters/45625447- Tình trạng: Đang tiến hành- Người dịch: Miyagawa Mitsu- Beta reader: Dá DàBản dịch đã có sự cho phép của tác giả. Vui lòng không mang đi nơi khác khi chưa có sự đồng ý của người dịch.* Summary: Những câu chuyện về Đội trưởng Stevens, đặc vụ của SHIELDS, và người đàn ông R&D đáng tin cậy của anh, Tiến sĩ Potts.Lúc đầu họ không hề thích nhau chút nào cả, tuy nhiên nếu mình muốn hoàn thành nhiệm vụ điệp viên của họ một cách lành lặn nhất, cả hai phải học cách làm việc cùng với nhau.Một Steve/Tony AU viết dựa vào cảnh vụ cướp thời gian trong Endgame.…
Thể loại: Đam mỹ, np, chủ thụ, nhất thụ đa công, xuyên không, đồng nhân______Trượt chân té nên xuyên không? Hay té cầu thang rồi xuyên? Dù là kiểu nào thì chết rồi mới xuyên 'được' mà đúng không?Nhưng mà tại sao tôi lại xuyên không rồi? Dù biết là đã xuyên không rồi ấy, nhưng mà... Tôi đã chết đâu!!!Mà khoan, từ từ đã, hào quang nam chính của tôi đâu? Sức mạnh max bá đâu? Rồi thần gì đó nữa đâu? Sao không thấy xuất hiện? Lần này thật sự là do hệ thống bị 'lỗi' rồi à?______Nam chính lạnh lùng vô cảm đâu? Tại sao lại có một cục bông moe moe như này? Lỗi quá lỗi rồi! Nhưng mà lỗi như này thì hệ thống đừng có sửa nữa!______Shou: Hừ, tôi đây chính là hình tượng nam chính lạnh lùng vô cảm đấy!Mọi người: Há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há há!!!Shou: ...______Thụ là để yêu thương không phải để thịt ^^…
Tác Giả : Chi ChanTình trạng : Đang cập nhậtGiới thiệu truyện:Jung T/b : Một cô gái băng lãnh, khó hiểu. Một đôi mắt màu nâu khói trong veo. Một gương mặt thuần khiết và đầy hấp lực. Một trái tim mà nước mắt đã đóng thành băng. "Say"! Ngay từ cái nhìn đầu tiên! Ba chàng thiếu gia, con trai của một ông trùm Mafia khét tiếng:Taehyung : Kẻ độc đoán, tham vọng và hám sắc. Ngoài quyền lực, danh vọng và bản thân, đàn bà là thứ tiêu khiểnJungkook : Một trái tim hóa sắt đá! Một linh hồn trong bóng tối! Một bộ óc hàng thiên tài! Nhưng đằng sau vẻ cô độc là một kí ức đau thương. Đằng sau đôi mắt màu cafe lạnh là một tâm hồn khát khao được "sống", được yêu thươngJimin : Một trái tim ấm áp giữa cuộc sống khốc liệt. Chỉ có một con đường để chọn lựa! Bất lực khi không thể quay đầu! Một tình yêu dịu dàng, chở che và vị tha, nhưng lòng tin không được chấp nhận trong thế giới của tranh giành, của tham vọng, và của máu!Ba con người, ba tính cách, ba số phận. Nhưng sinh ra đều được trao cho một mục đích để đoạt lấy: Vị trí thừa kế băng đảng Mafia của cha! Điều kiện đặt ra là: "Ta tin chắc rằng sau này con bé sẽ trở thành một cô gái mà bất cứ thằng đàn ông nào cũng có thể "say" ngay từ cái nhìn đầu tiên! Ta sẽ để nó ở lại đây với các con! Lúc con bé tròn 17 tuổi, ai trong số các con có thể...tự tay giết con bé, sẽ trở thành người thừa kế của ta! ".Tình yêu, quyền lực và thù hận. Những mâu thuẫn sẽ đưa họ đến đâu?! Sau giông tố, nắng sẽ lên hay sau giông tố là một màu đen của sự tàn cuộc.…
Nội dung giới thiệu: Đối sư phụ:- Uy! Lão nhân! Ngươi có phải không phải lại đem ta nhưỡng rượu trái cây cấp trộm uống lên? - Ngươi nếu không ra liền mơ tưởng lại ăn ta làm đồ ăn!- Cho ta kiện tiện tay pháp bảo!- Nói thêm nữa một câu, một bữa cơm đều đừng nghĩ ăn! Đối manh thú:- Li Mộng: Sắc thú, ngươi hướng chỗ nào xem đâu! Đùng! Mỗ thú lấy một cái hoàn mỹ đường vòng -cung bay đi ra ngoài, trên mặt đất lăn vài vòng mới ngừng lại được, tiếp theo run lẩy bẩy trên người thổ, xoa xoa máu mũi, nằm sấp đến một bên ngủ đi.- Li Mộng: Sắc thú, ngươi hướng chỗ nào nằm sấp đâu! Đùng! Lại một cái hoàn mỹ đường vòng cung sinh ra . . . Đối Hoa Tước:- Hoa Tước: Đạo hữu, ta gọi Hoa Tước, ngươi tên là gì?- Đạo hữu, gặp nhau tức là hữu duyên, làm bằng hữu được không?- Đạo hữu, ngươi. . .- Li Mộng: Cút! Đối mỗ nam:- Li Mộng: Ngươi là thích hiện tại ta, vẫn là mười vạn năm trước ta?- Mỗ nam: Hai cái đều là ngươi, lại có sao không đồng?- Li Mộng: Ngươi đi đi.- Dứt khoát xoay người, đi nhanh ly khai, thậm chí ngay cả đầu cũng không hồi một lần, chỉ để lại cái kia lạc tịch mà vô thố thân ảnh.Đợi ngươi mười vạn năm, đợi ngươi mười vạn năm, chỉ vì một lần nữa nhìn ngươi liếc mắt một cái, ngươi cần gì phải như thế nhẫn tâm, làm cho ta lại một lần nữa cô đơn?==================…