Fanfic Kazuha (top) x Scaramouche (bot)Hôn nhân đính ước, cưới trước yêu sau [AU gia tộc Kaedehara không suy tàn mà cực kì hùng mạnh, Kazuha làm gia chủ và Kunikuzushi không phải là con rối sinh học mà là người nhân tạo như Albedo]===============Bản quyền nhân vật thuộc về Hoyoverse, nội dung thuộc về mình, mong mọi người không đem đi bất cứ đâu.Ảnh bìa @chewMMD…
Kazuha mắc chứng trầm cảm và cố gắng chạy trốn khỏi thực tại thông qua giấc mơ. Đó là một thế giới thơ mộng, một thế giới không có vội vã, không có đau thương, không có người, chỉ có một "người" tự xưng là Kunikuzushi. Càng ngày em càng không phân biệt được thực ảo, ranh giới giữa ảo giác và hiện thực ngày càng mong manh. Em cần phải thoát khỏi nó.…
Mặc dù trình dịch như google nhưng sẽ cố để nó dễ hiểu nhất có thể<3 Male!Genshin x reader BẢN DỊCH CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý TỪ TÁC GIẢ, VUI LÒNG KHÔNG MANG ĐI NƠI KHÁC!…
Đến vùng đất Inazuma , nhà lữ hành gặp gỡ cặp đôi Alpha và Omega tại tàu Nam Thập Tự của Beidou . Xuyên suốt quá trình giải cứu Inazuma , nhà lữ hành sẽ biết được quá khứ và định mệnh đưa Kazuha và Kunikuzushi đến với nhau…
"Tôi và em cuối cùng cũng có thể ở một nơi tách biệt với thế giới mà yêu nhau.""Không cần đến sự công nhận của nhà nước. Chúng ta tự khẳng định vị trí của nhau từ tận đáy lòng.""Thời gian sẽ chứng thực cho tất cả. Rằng tình yêu tôi dành cho em sẽ kéo dài tới vĩnh hằng.""Kazuha à. Tôi yêu em tới vô cùng vô tận.""Kazuha à. Dù cho cả thế giới quay lưng, hãy nhớ rằng em vẫn luôn có tôi bên cạnh."-------------------------------✎ AU hiện đại, thế giới ngầm.✎ Ending: 《Chính》: BE《Ngoại》: HE.…
Giấc mộng mang đến cho ta những trải nghiệm hoàn toànkhác bên trong những giấc mơ, ký ức là nơi lưu trữ nhưng khoảnh khắc trong cuộc sống ta cảm nhận thấy và được trải nghiệm, buồn bã là cảm xúc bâng khuâng khó chịu mạng đến sự bất hạnh nỗi bất công bên trong cuộc sống hiện thức tàn khốc, tiếc nuối những cảm xúc mình đã bỏ lỡ trong cuộc sống và tiếc nuối những khoảnh khắc tốt đẹp mà ta đã không thể tận dụng nó để r phải hối hận suốt quãng đời còn lại.…
"Cảm ơn anh vì đã cứu rỗi thế giới xám xịt của em, cảm ơn vì đã ở bên em."modern auKazuha (top) × Scaramouche or Kunikuzushi (bot)| Đây là nơi mình viết những câu chuyện của thiếu niên, về bệnh tâm lý. Vì đây là lần đầu mình viết về thể loại này nên cũng k rành, mong được chỉ giáo.|truyện chỉ đăng ở Wattpad, không bưng đi đâu khi chưa có sự đồng ý.tác giả: Rikii (Lan)⋆。🌊𖦹 °.🐚⋆❀˖°…
|| Only Wattpad ||Kunikuzushi - sinh viên năm nhất vừa đậu vào đại học danh giá nhất Inazuma chuyên ngành Tâm lý học. Tương lai rộng mở, cuộc sống đại học vừa bắt đầu, cậu ngỡ rằng những ngày tháng tươi sáng đang chờ mình phía trước.Một luồng sáng tím kỳ lạ bất ngờ xuất hiện, cuốn cậu rơi vào một thế giới xa lạ - nơi kiếm đạo, gia tộc và luật lệ cổ xưa vẫn chi phối mọi thứ. Cậu mở mắt, và điều đầu tiên thấy là... một đôi mắt đỏ như máu đang nhìn mình đầy sát khí, cùng lưỡi kiếm lạnh lẽo chạm vào cổ.Gia chủ tộc Kaedehara - Kazuha, người vốn không dễ dàng tin tưởng ai, lại bất ngờ để cậu sống sót. Nhưng liệu là vì lòng thương hại, vì nghi ngờ... hay vì một điều gì khác ẩn sâu dưới lớp sương mù thời đại?Khi ký ức, định mệnh và cảm xúc dần đan xen, Kunikuzushi nhận ra... ánh sáng tím kia có thể đã mang cậu đi sai thời đại, nhưng biết đâu, lại đưa cậu đến đúng nơi trái tim mình thuộc về.…
Thật đau đớn, gào vì lẻ bạnChim đi tìm mồi sáng mộ aiBóng hình ủ rũ hôm maiNgày hè cỏ úa, đêm dài bước saoNhư thuyền trôi biết biển nào***Tags: Angst, Hurt/Comfort, SlowburnRating: MSummary: Sau khi tướng quân Akira, chủ nhân của Kazuha qua đời, anh đã đến uống rượu với vài vị quan khác ở hội quán Shakkei. Tại đây Kazuha gặp nghệ giả ưu tú nhất của hội tên Kunikuzushi. Kunikuzushi là một phần quan trọng trong trí nhớ của Kazuha, thế nhưng cậu ấy lại không có chút ký ức nào về anh.________Tên thứ hai của truyện nhắc đến chim ô tác mào đỏ có tập tính thu hút bạn tình rất kì lạ nên thường được gọi là "chim tự sát"…
Một hố simp mà tôi bất ngờ lọt chân vào, hiện tại để có thể leo lên thì tôi đã làm bộ này, chắc ngắn thôi. Đừng mong đợi nó sẽ dài bạt ngàn bát ngát bởi tôi không giỏi viết nhiều đến vậy.…