Mình biết tất cả các bạn đều đau lòng sau mất mát quá lớn. Mình chỉ viết fic này như một niềm hy vọng vào tương lai. Đến giờ mình vẫn chưa thể chấp nhận được tất cả. Mình viết với tất cả sự đau xót, mình mong rằng sẽ không ai gục ngã sau chuyện này.Vì không thể chấp nhận được rằng anh đã đi, mình viết Angel Still Here với một suy nghĩ rằng anh không hề rời xa chúng ta, anh vẫn ở đây và dõi theo chúng ta..Nếu các bạn vẫn còn quá đau lòng, xin click back..…
𝐎𝐝𝐧𝐨𝐥𝐢𝐮𝐛 : một kẻ si tình dành cả cuộc đời chỉ để yêu say đắm một người 𝐑𝐨𝐬𝐚𝐧𝐧𝐫𝐲𝐲 : gặp bao nhiêu kẻ trên đời , chỉ xin giữ lại một người trong tim 𝐁𝐚𝐜𝐢𝐚𝐦𝐢 : hôn em đi 𝐆𝐧𝐚𝐬𝐜𝐡𝐞 : yêu đến sông cạn đá mòn , yêu đến đau lòng𝐇𝐚𝐛𝐬𝐞𝐥𝐢𝐠𝐤𝐞𝐢𝐭 : niềm hạnh phúc nhỏ nhoi trong đời đây là nơi để tôi giải tỏa cảm xúc , cũng là nơi lưu giữ thanh xuân của tôi . Liều thuốc nhỏ nhoi cho cả cậu và tôi , xin hãy cùng tận hưởng nó!…
Năm đó, anh chạy trốn khỏi tôi. Thế giới đang bừng sáng ấy bỗng dưng tắt ngúm cả đi, đến cái tia nắng ấm áp thỉnh thoảng tôi nhận cũng được biến mất. Ngày anh rời đi, cũng là lúc tôi nhận ra được tình cảm của mình. Hóa ra tôi luôn để ý đến anh như thế không phải vì chị của mình, mà là vì anh.Vì cái bóng lưng anh hùng lần đó, vì cái sắc nắng vàng cùng sự êm dịu của đại dương anh mang đến. Tất cả đều thu hút lấy cái nhìn của tôi, đem đến cho tôi thứ cảm giác mãi chẳng thể quên được. Sau đó, tôi học lên cao và luôn vất vả tìm kiếm thông tin của anh. Tôi đơn thuần nghĩ khi tìm được anh rồi sẽ giữ anh bên lại mình, chẳng để chạy đi rồi cuối cùng có cho mình một nơi yên bình và hạnh phúc cùng người yêu thương. Chẳng to lớn, chẳng nồng nhiệt, hạnh phúc của tôi nhỏ nhoi lắm, nó chỉ gói gọn trong bóng lưng của vị anh hùng đó mà thôi. "Takemichi, anh chính là sự vui vẻ của em."==========================================Một sortfic được collab với bạn Kyris. Mong mọi người sẽ vui vẻ ủng hộ ha~Plot được Kyris bố thí và văn phong được kết hợp bởi cả hai. Nếu thấy ưng ý hoặc cảm thấy hứng thú với plot thì ngó bạn nhỏ này nha~…
một dãy nhà trọ kiểu cũ nằm trong cái hóc bà tó nào đó ở sài gòn.- xhíp phong dư đồng châu- lowercase- dở hơi bơi ngửa- hông phải textfic, chỉ nà lâu lâu chèn vào cho đa dạng không khí- viết bằng giọng miền tây- ba nghìn 8 trăm ngày mứi đăng 1 chap =))…
Cuộc đời Tống Kế Dương như một vũng lầy, họ buông lời cay nghiệt bảo cậu là bán nam bán nữ không ra thể thống gì, cậu cũng thật sự quen với việc đó rồi, thứ cậu cần chỉ là bình yên thanh thản,nhưng nó quá khó đối với cậu, rồi cuộc đời cậu sẽ đi vào đâu? Chẳng lẽ cứ phải bấp bênh như vậy?[Rồi sao nữa:( xem đi rồi biết:<]…