|JsolNicky| Chạm Vào Màn Đêm Nơi Em
Dù cho những đám mây mỏng trên nền trời hay là đám đông xô bồ ngoài kia, em chỉ nhìn thấy một mình anh, trong giấc mơ không màu ấy.Anh là "Flouxetine" của nó...…
Dù cho những đám mây mỏng trên nền trời hay là đám đông xô bồ ngoài kia, em chỉ nhìn thấy một mình anh, trong giấc mơ không màu ấy.Anh là "Flouxetine" của nó...…
mày nằm mơ hả người yêu cũ?…
Trường này ồnĐấu đá cho lắm vào rồi yêu nhau…
tiệm bánh ồn nhất cái thành phố ྀི…
doctor 🤓🤏…
Aphrodite : vị thần tình yêu và sắc đẹp. Cả thế giới Olympus cho đến hạ giới trần tục đều phải khuất phục trước quyền lực của người@oxlie…
Tìm fic và tổng hợp couple chưa viết.…
Sơn:"Hào, Trần Phong Hào, thương anh...mèo ngoan của em"…
ngọt ngọt chát chát…
"Sống là để còn nhau...!"…
"cho hỏi bông hoa xinh đẹp đã có chậu chưa?" "có hay không cũng không hứng thú với đám giang hồ nhé"…
"mày có biết cái gì đau đớn nhất không?""không.""cái lưng, bao tử và dạ dày của tao."…
"mình yêu nhau yêu nhau bình yên thôi, mình nói với nhau bao điều rồi ngày mai nắng lên bình minh sẽ tới, tay nắm tay chẳng cách rời..."↪ lowercase, soft, mỗi chương chỉ tầm vài trăm chữ↪ tình tiết không có thật↪ bác sĩ thú y nguyễn thái sơn x họa sĩ trần phong hào…
Đọc thì đọc không đọc thì xéoHOÀN TOÀN KHÔNG CÓ THẬTNói tục chửi bậy, joke bẩn:))CÂN NHẮC TRƯỚC KHI ĐỌC…
đã he đã he…
Chết Không Phải Là HếtĐây là câu chuyện về cuộc đời, về tình yêu của hai con người có thật. Họ mất nhau vì buông tay nhau quá sớm, tình yêu cuối cùng bị vùi dập bởi sự sắp đặt của số phận và những tham vọng của con người. Tình yêu không có lỗi...lỗi ở hai từ " Định Kiến "…
bao năm trôi qua, anh chưa vội yêu lấy một người. anh trao con tim cho em chẳng nghĩ suy nhiều, dành hết sự nuông chiều.…
ngôn từ mất kiểm soát.…
Thái Sơn đứng trước cửa căn biệt thự của mình, ánh mắt tối sầm khi nhìn thấy cảnh tượng trước mặt.Trên nền gạch trắng tinh, một người đàn ông hơn hắn bốn tuổi đang ngồi xổm, hí hoáy vẽ bậy bằng... tương cà chua."Anh đang làm gì đấy?" Hắn nghiến răng, giọng lạnh như băng.Người kia ngẩng đầu lên, đôi mắt tròn xoe, long lanh như viên bi thủy tinh, miệng nở nụ cười hồn nhiên:"Anh vẽ con chó đó! Em thấy giống không? Nó tên là Bánh Mì!"Thái Sơn nhìn đống loằn ngoằn đỏ đỏ trên sàn, trán giật giật.Chó? Cái thứ kia mà là chó á?!"Anh..." Hắn bóp trán. "Anh có biết mình đang làm gì không?""Biết chứ!" Phong Hào gật đầu rất nghiêm túc. "Anh đang sáng tạo nghệ thuật! Em không hiểu đâu!"Không, hắn không hiểu thật.Ba ngày trước, hắn còn là một tổng tài lạnh lùng, giỏi giang, ghét nhất mấy tên ngốc nghếch gây rắc rối.Giờ thì sao? Hắn đang sống chung với một "ông anh" ba mươi tuổi, vô tư vô lo như đứa trẻ năm tuổi mà còn là do chính hắn đâm xe trúng.Hắn thở dài, tự hỏi liệu có khi nào mình nên đâm luôn lần nữa để sửa lỗi không.…
khu đô thị petite amie, nơi sinh sống của 30 mảnh ghép có màu sắc riêng biệt!!OCC!!Vui lòng không mang đến trước mặt chính chủVui lòng không mang truyện của tôi đi đâu cảTất cả mọi chuyện xảy ra trong câu truyện đều không có thật.…