Huỳnh Sơn hay Soobin, hiện là nghệ sĩ đỉnh lưu của làng giải trí Việt Nam, đang chăm chú soạn tin nhắn. Nhìn vào màn hình máy tính sáng trong không gian tối đen, những dòng chữ đẹp đẽ hiện lên sau mỗi lần chạm phím. Em cười, rồi ngả người ra phía sau, đặt tay lên trán mà nhắm mắt. Có lẽ mọi thứ đã xong.…
Cô vứt điếu thuốc trở lại trong xe: "Anh hút xong chưa, còn phải đi gặp bố mẹ em !"Vương Sở Khâm ngớ ra.Tôn Dĩnh Sa cười, không nói gì, chỉ đưa tay về phía anh.Vương Sở Khâm nhìn cô, ánh mắt dịu dàng, đôi mắt cong cong, nụ cười tươi tắn, làn da trắng sáng như gốm sứ được tuyết bao bọc. Anh cũng cười, giơ tay ôm cô vào lòng.Tôn Dĩnh Sa nắm tay Vương Sở Khâm bước vào nhà.Cô đã hiểu.Gặp bố mẹ không phải là một sự gò bó, mà là một sự khẳng định và kiên trì.Khẳng định rằng em yêu anh, kiên trì rằng em muốn anh, và xác nhận rằng ngoài anh ra, em không muốn ai khác.Vậy thì có gì phải sợ chứ?Tôn Dĩnh Sa đã xác định Vương Sở Khâm từ lâu.Ngay từ năm 22 tuổi.Và bây giờ, không có thời gian nào tuyệt vời hơn thế.Dẫn anh về nhà, giới thiệu anh với gia đình mình.Cùng anh đón Tết, cùng anh giữ năm mới.Ánh đèn sáng rực suốt đêm, gia đình đoàn tụ, những người yêu nhau sẽ có rất nhiều ngày mai bên nhau.…
Vài ngày sau khi gặp lần đầu, Vương Sở Khâm lại đưa Mộ Thừa tới sân bóng, kể cho Mộ Thừa về kế hoạch cầu hôn của mình.Mộ Thừa như một người lớn nhỏ, nghe xong rất nghiêm túc, nhận lời mời ăn bánh quy gấu của Vương Sở Khâm không giới hạn, và đặc biệt nghiêm túc nói với Vương Sở Khâm: "Ba đẹp trai, mặc dù mẹ rất yêu ba, ba cũng là ba ruột của Mộ Thừa, nhưng ba phải yêu mẹ như Mộ Thừa yêu mẹ, phải yêu mẹ còn hơn cả mẹ yêu Mộ Thừa, thì ba mới là ba thật sự của Mộ Thừa!"…
Hai đứa trẻ với hai số phận giống nhau. Chúng gặp nhau theo cái cách tình cờ mà không một ai có thể nghĩ đến. Một tên giang hồ hoạt động theo thế giới ngầm, một cô gái ngây thơ, trong sáng chưa một lần vương phải bụi trần lại đem lòng yêu nhau. Nhưng định mệnh đã không để cho họ có cơ hội yêu và được yêu, có gì đau đớn bằng chính tay mình giết chết người mình yêu? Cuộc sống vốn luôn khắc nghiệt như thế cơ mà...Một câu truyện tình yêu không hẳn là nhẹ nhàng, nhưng nó sẽ mang lại cho bạn những cung bậc cảm xúc trên những mảng màu sắc khác nhau. Là màu hồng của hạnh phúc hay là màu đen của nỗi đau? Hãy cứ cảm nhận theo chính những gì bạn có thể cảm nhận. Tất cả, đều là sự lựa chọn của bạn.…
Các nhân vật: Lee Hyeri, Chung Subin, Beak Harin, Seong Sooji."Trường học có lẽ là xã hội thu nhỏ...""Khi cậu thật sự nhận ra có lẽ đã trễ rồi đó"•Fic có sử dụng từ ngữ thô tục•Mọi tình tiết truyện hoàn toàn là giả, không áp đặt vào các diễn viện ngoài đời. Không lăng mạ hay sử dụng từ quá tục để tấn công các nhân vật trong bộ truyện. Hãy đọc truyện với tâm trạng vui vẻ và thoải mái.Hãy đánh giá và đưa ra lời nhận xét nhé, mình không hứa sẽ tương tác với các bình luận nhưng sẽ đọc và cải thiện. Cảm ơn đã đọc nhé.Truyện được đăng tải trên Noveltoon và Wattpad.…
lạnh lùng ôn nhu công x tạc mao mỹ nhân thụ 🤭...Tức đến hộc máu vì một cuốn tiểu thuyết cấu huyết, Đỗ Khánh Tú không ngờ mình lại xuyên vào thân xác của nam phụ trùng tên có kết cục bi thảm nhất lịch sử.Để bảo toàn mạng sống, cậu lập ra kế hoạch sinh tồn hoàn hảo:1. Tránh xa nam chính Phác Xán Liệt.2. Tránh xa nữ chính bạch liên hoa Lâm Nhược Vy.3. An phận làm một người qua đường mờ nhạt.Nhưng có gì đó rất không đúng. Tại sao tên nam chính mặt lạnh như tiền kia cứ suốt ngày "vô tình" xuất hiện trước mặt cậu? Tại sao anh ta lại nhìn cậu bằng ánh mắt vừa dịu dàng vừa như đang xem một vở kịch hài?Đỗ Khánh Tú (nội tâm): Trời ơi, nam chính gì mà mặt đần thế! Cái áo này chắc đắt lắm, làm bẩn thì bán nhà mà đền à? Body này cũng đáng tiền đấy chứ...Phác Xán Liệt (nghe thấy hết, mỉm cười): Rất thú vị.Phác Xán Liệt vốn nghĩ cuộc đời mình đã được lập trình sẵn đến từng chi tiết. Cho đến một ngày, anh đột nhiên nghe được tiếng lòng của cậu bạn thân vừa từ nước ngoài trở về. Một thế giới nội tâm ồn ào, hỗn loạn, đầy những lời chửi thề và những suy nghĩ đáng yêu đến mức khiến anh không thế không bật cười.Anh quyết định, món đồ chơi nhỏ hay xù lông này, anh phải giữ lại cho riêng mình.…
「 If you need a lover 」Author: KimJiByungPublished: 21/10/2021Tình trạng: Hoàn thànhTranslator: _lninaDescription:"If you need a loverLet me know and let me inI could treat you betterSteal your roses everyday."Foreword: Tôi trở lại rồi đây? Với một OTP mới? Tôi chỉ đang cố gắng từng chút một, nhưng dạo gần đây tôi có nghe qua album Empathy của D.O. và english version của bài hát Rose nên từ đây mới có chiếc fic này ra đời. Nói chung là tôi không cưỡng lại được sự thôi thúc triển khai nội dung fic trên.❌ Bản dịch CHƯA CÓ sự cho phép từ tác giả, vui lòng không chuyển ver, reup ❌…
Tên gốc: My Safe PlaceTác giả: Bingsoosoobin @AO3Translator: Bingsoosoobin*Rating: Mature (có các yếu tố người lớn, cân nhắc trước khi đọc).*Disclaimer: Chỉ đơn thuần mượn hình tượng của idol, nghĩ về họ như diễn viên đóng vai trong fic này, và hoàn toàn KHÔNG có bất kì liên quan nào với bản thân idol ngoài đời. Mọi điểm tương đồng nếu có chỉ là trùng hợp.…
Thanh mai (quả mơ ) là loại quả xanh, chua nhẹ, thường tượng trưng cho tuổi thơ hoặc tình bạn/ tình yêu trong sáng. Trong văn hóa, cụm từ "thanh mai trúc mã" (青梅竹马) biểu thị mối quan hệ thời thơ ấu, trong sáng và thân thiết.Trong câu thành ngữ "thanh mai trúc mã" (青梅竹马), thanh mai tượng trưng cho một mối quan hệ trong sáng, thuần khiết từ thời thơ ấu.Thành ngữ này thường được dùng để chỉ hai người bạn lớn lên cùng nhau, có mối quan hệ thân thiết, đôi khi ám chỉ mối tình đầu nhẹ nhàng, mộc mạc.…