Một câu hỏi đơn giản nhưng có thể thay đổi tất cả. Khi lòng tin bị thử thách, khi cảm xúc bị kìm nén, liệu họ sẽ tìm thấy nhau giữa những mâu thuẫn và nỗi sợ hãi?Mình viết những shortfic về otp nhưng mình muốn nó ý nghĩa hơn nữa, nên mình đã gửi gắm vào đó những thông điệp cuộc sống, hãy đọc nhé, biết đâu sẽ tìm thấy mình ở trong đóCảm ơn mọi người.…
Nụ cười đến sau là nụ cười hạnh phúcNgười hay cười là người hay khócNhủ lòng đừng khóc nhưng nước mắt vẫn rơi...Ai cũng dễ dàng nhìn thấy tôi cười...Nhưng...Chưa có ai im lặng bên tôi và nói với tôi rằng:"Đừng cố chịu đựng nữa... Đau lắm đấy!"…
-Tôi đã hoàn tất giao dịch chuyển tiền, cậu thực sự sẽ làm được điều đó chứ ? -Anh sẽ chẳng đút một tỷ won vào túi tôi nếu anh nghĩ tôi không đủ trình. Chỉ hai tuần và đối tượng đi xuống lỗ, chắc cú 1000%. -Rồi, rồi, tôi giao tính mạng Kim Seokjin vào tay cậu đấy, Monster. 》Kim Namjoon luôn tự tin vào phương thức làm việc của bản thân. Đúng giờ, nhanh chóng và không chút thiếu sót. Như những chuyến tàu của đất nước Nhật Bản. Thật hoàn hảo, Monster khét tiếng toàn giới sát thủ, chỉ tiếc là đường ray đã bị trật từ lúc chuyến xe chưa khởi hành《…
"Mày ơi tao chán quá...""Kiếm ghệ cho bớt chán."Một đàn bot năm ba, 'chơi đùa' với mấy bạn năm hai. Tưởng là thóc ai ngờ là gà.Ooc, bad word, dăm, joke nhạt.Textfic + Văn xuôi.Truyện hoàn toàn là giả tưởng, không có ý xúc phạm, bêu rếu, súp pót cho những tập thể hoặc cá nhân nào hết.Có cp riêng, không đổi cp. Có notp của bạn, xin mời out khỏi đây, không đục thuyền dưới mọi hình thức.Chỉ focus một vài cp, nhiều quá chắc tgia đột tử mẹ luôn mất.Mọi thắc mắc, ib ig:@nghienmatchalatte_…
trong cuộc sống xô bồ đầy ắp sự âu lo và khổ sở này, thật sự mệt mỏi với những mâu thuẫn trong sinh mệnh chúng ta. Một xíu thôi, có lẽ ta đã quên mất điều gì đó. Từ trong sâu thẳm linh hồn ta! như dòng nước đang lặng thầm chảy. Như ánh sáng nhu hòa của bông sen tinh khiết dưới ánh nắng dịu dàng của buổi hoàng hôn. Như ánh sáng từ thiên thượng đẹp đẽ mà tinh khiết lạ thường.…
cuộc sống thường ngày của hội trưởng hội học sinh và hội phó khó ưa của cổ, bên ngoài như chó với mèo còn bên trong tâm tư ra sao thì chưa rõ, liệu có ai trong số những người bạn thân thiết của họ nhận ra họ đang dần có cảm tình với nhau? hãy cùng đón chờ những câu chuyện thú vị của họ nhé.*LƯU Ý: lower case…
❛❛ em là trăng, là thơ, là nhạctôi trăn trở, thơ dại bởi hồn si ❜❜----------------------------⚠ warning ⚠: • tất cả mọi nội dung, tình huống đều là hư cấu, không áp đặt lên người thật• văn phong có thể không hay, góp ý nhẹ nhàng• có thể sẽ ooc• đọc với tâm thế giải trí, thoải mái, vui vẻ• chống chỉ định với những người notp LyHan x Han Sara…
Cp: Hieutus (Trần Minh Hiếu x Bùi Anh Tú)Thể loại: hiện thực ATSH, ngọt (?)❌Không mang ra ngoài ❌Tất cả các sp chỉ là tưởng tượng không áp dụng ngoài thực tế…
brotherhoodbrotherhoodbrotherhoodcái gì quan trọng ẳng nhiều hơn bình thườngseg hoặc không, tùy tâm =)))))) [NỘI DUNG TƯỞNG TƯỢNG đừng đem ra khỏi đây, pls]…
(bạch tuyết công chủ đồng nhân) bạch tuyết công chủ tha hậu mụ (白雪公主同人) 白雪公主他后妈) ๖ۣۜMẹ đẻ: Mạc Biệt Chi 莫别之Nguồn: http://khotangdammyfanfic.blogspot.com.๖ۣۜThể loại: Kỳ huyễn ma huyễn, ảo tưởng không gian, dốc lòng nhân sinh, truyền kỳ, châu Âu, xuyên không.An Kiệt xuyên việt, tình cảnh hơi khổ bức, tốt đẹp thanh niên thành công chúa hắn mẹ kế... Đúng, mẹ kế... Không không không, vẫn là nam, kia cái gì không nhiều không ít, chỉ là trong truyền thuyết giả gái tội khi quân các loại...Bất quá may là lão công (? ) không yêu cả ngày không ở nhà, có tri kỷ kế nữ ngày ngày tiếp đón, nhật tử cũng liền này như thế mỗi ngày tốt lên rồi đó.Chỉ là, này nội dung vở kịch bề ngoài như có chút vấn đề, công chúa kế nữ thật giống gọi là Bạch Tuyết... ? ! ! ! !Ta thiên, vai chính cái đùi lớn cầu ôm! Cầu không giết!An Kiệt [ thụ ]X Snow [ công ]Tìm tòi chữ mấu chốt: Vai chính: An Kiệt, Bạch Tuyết ┃ vai phụ: 1234 số 567 ┃ cái khác: Đúng vậy vai phụ không nhân quyền (;¬_¬)…
Dưới ánh đèn sân khấu lấp lánh, Erik và Đức Phúc luôn là những người bạn không thể thiếu của nhau. Họ cùng nhau chia sẻ niềm vui, nỗi buồn, những áp lực trong nghề ca sĩ và cả những thử thách khắc nghiệt từ công chúng. Nhưng khi công việc bắt đầu kéo họ ra xa nhau, cả hai nhận ra rằng không chỉ là những giai điệu âm nhạc đã thay đổi. Những lần tập luyện chung, những buổi biểu diễn, những khoảnh khắc bên nhau sau hậu trường không còn đơn giản như trước nữa. Erik nhìn Phúc, trong mắt anh là sự thắc mắc và một chút bất an: "Định nghĩa tình bạn" Câu hỏi này như một tia chớp xé tan không gian im lặng, khiến Phúc bối rối. Liệu họ có thể vượt qua được ranh giới mong manh giữa tình bạn và tình yêu trong một thế giới mà tình cảm bị thử thách bởi ánh hào quang của nghề ca sĩ?…
[ ngươi xem tới được? ] một cái ôn hòa giọng nam hỏi. "Ân, " Tiến Đằng Quang nhịn xuống sắp rơi lệ vui sướng, nhẹ giọng trả lời, "Ta có thể chứng kiến." [ ngươi có thể nghe được đến thanh âm của ta? ] "Ta có thể nghe được." [ tìm được rồi... ] [ rốt cuộc tìm được... ] [ cảm tạ toàn bộ thần minh! ] [ đã trải qua dài như vậy lâu thời gian... Ta rốt cục... Lần thứ hai đi tới nhân thế ——] Tiến Đằng Quang nhìn trong hư không dần dần hiện ra bóng người, nước mắt rốt cuộc khống chế không nổi hạ xuống: Đúng vậy a, cảm tạ toàn bộ thần minh... Ta rốt cục có thể tái kiến ngươi —— Tá Vi... Đang nhìn tranh châm biếm thời gian ta sẽ suy nghĩ, chúng ta là độc giả, chúng ta biết Tá Vi biến mất nguyên nhân, lại vẫn cảm thấy tiếc hận cùng thương tâm. Như vậy a Quang đây? A Quang mười hai tuổi gặp Tá Vi, mười lăm tuổi đã trải qua Tá Vi biến mất, ba năm này sớm chiều ở chung ở chung nên bao nhiêu thân mật, nhưng mà cuối cùng Tá Vi lại không hề điềm báo trước liền như vậy tiêu thất. Hoàn toàn không biết gì cả a Quang tìm lần có thể tìm địa phương, ở tuyệt vọng dưới, đem sở có nguyên nhân quy kết với mình tuỳ hứng, hơn nữa kêu gào ra "Không bao giờ ... nữa hạ cờ vây" nói như vậy... Lúc sau một lần nữa chơi cờ, cũng là bởi vì có thể ở cuộc cờ của mình bước trông được đến Tá Vi bóng dáng...…