...
...…
...…
Có thể có notp của bạn,cân nhắc trước khi xem.…
Truyện viết về một cô bé nhỏ tuổi nhưng có rất nhiều ước mơ, lúc 7 tuổi cô ước mình làm giáo viên, lúc 12 tuổi cô mong mình trở thành một tiếp viên hàng không ,đến khi cô 14 tuổi cô muốn trở thành một luật sư.…
Đây là lần đầu mình viết truyện nên còn rất nhiều sai sót mong m.n bỏ qua cho ^^_________________________________________ Thứ k thể cưỡng cầu nhất là tình cảm, thứ cảm giác khiến cho ngta điên dại.- Anh là 1 chàng trai lạnh lùng, nội tâm nhưng lại khiến trái tim em vô cùng ấm áp.- Em là cô gái ngây thơ, vì anh mà từ bỏ tất cả chỉ để đổi lấy 1 cái nhìn từ anh.- Anh sẽ yêu cô hay mang lại cho cô đau đớn... ( đọc r bik ^-^ )…
kể về một cô gái tên là rin bị cha mẹ bỏ rơi trong 1 chiếc hộp nhỏ tình cờ bà emma đi ngang qua thấy cô tội nghiệp nên đem về nuôi .khi bà mất bà có ước mong là rin chở thành một dược sĩ giỏi. tình cờ cô gặp 1 chàng trai tên là zen là một thái tử của vương quốc manila cha mẹ của zen mất khi zen mới 5 tuổi. những hầu cận của zen là rise,olivia…
Tình yêu và thù hận là hai thứ luôn triệt tiêu lẫn nhau... Nàng yêu ta nhưng nàng lại hận ta, ta yêu nàng nhưng ta lại không cách nào chạm đến tim nàng...***Có thể ta không thể khiến loài hoa nàng thích mãi mãi không bao giờ tàn nhưng ở chốn xa lạ này, ta sẽ khiến nó nở đẹp nhất mỗi khi đến mùa...- Vương thần, ta một lòng một dạ yêu chàng, ta hi sinh mọi thứ để được bên chàng, ta làm mọi chuyện cũng vì chàng...- Ta xin lỗi công chúa... người ta yêu là Tinh Nhi...*****- Được thôi... Nếu các ngươi đã yêu nhau đến vậy thì bổn công chúa ta nguyền rủa các ngươi đời đời kiếp kiếp sẽ mãi yêu nhau... trong thù hận... hahaha... Mọi người click vào truyện để ủng hộ cho mình nha ^_^ câu chuyện nói về tình yêu tam kiếp của cửu vĩ thiên hồ Tinh Nhi... Trong truyện có nhiều yếu tố hư cấu do mình tự tạo như là triều đại này nọ... không phải theo triều đại có thật trong lịch sử nha mọi người... lần đầu viết truyện có lai từ nhiều truyện cổ trang khác nên mọi người thông cảm nha... ><…
7 ngày tôi sống trong bồn chồn. 7 ngày tiếp theo tôi hân hoan và vui sướng trong cái nỗi niềm của riêng mìnhĐể rồi 7 ngày sau đó, tôi vụn vỡ như những mảnh kí ức pha lê khẽ rơi xuống bầu trời tăm tối…
câu chuyện sẽ kể về Trương Kiều Anh và Hoàng Trung Khánh chung với nhau từ hồi tấm bé nhưng sau đo Kiều Anh chuyển nhà vào Nam mãi khi lên cấp 3 Kiều Anh mới gặp lại người bạn thuở ấu thơ ấy...…
một số tranh minh hoạ mà tác giả vẽ khi ở nhà bà ngoại :)))…
Truyện này có vẻ ngược cũng có vẻ không ngược thôi thì cứ đọc rồi nhận xét…
Ngược tâm…
Cô là nô lệ của ta…
tình yêu là một thứ đến rồi đi ai cũng phải yêu , phải thương , phải nhớ một người mặc dù người ấy làm mình đau…
Tác giả: Đằng La Vi ChiTình trạng bản gốc: đã hoàn thànhTình trạng bản edit: đang tiến hànhNguồn: wikidich + tangthuvienThể loại: ngôn tình, trọng sinh, 1 vs 1,...❕ Truyện đã được bạn sellsell2610 edit được một phần và mình sẽ edit tiếp theo nhé❕…
Review một phần truyện ABO Hồ đã đọcHiện Hồ đang hoạt động trên 3 kênh youtobe Kênh chuyên review truyện "Hồ Hồ Phòng review truyện": https://www.youtube.com/channel/UC-r8cJjbknRwoPE7oISfznw?view_as=subscriberNếu mọi người muốn biết thêm về cuộc sống và nhà nhỏ của Hồ thì nó đây "Nhà nhỏ của Hồ": https://www.youtube.com/channel/UCpLZQoAEKKlDAG34mwYNDgQCác video Hồ thấy hay và ý nghĩa, tiktok "Con gái học cách trưởng thành hơn": https://www.youtube.com/channel/UCpLZQoAEKKlDAG34mwYNDgQTrang review truyện các loại đam mỹ ngôn tình "Tiệm sách ngôn tình": https://m.facebook.com/Tiemsachngontinh/Facebook của Hồ Hồ, đang vài thứ linh tinh, hình của Hồ thôi: https://www.facebook.com/nan.chan.334491Instagram: hoduy98Về vấn đề bản quyền liên hệ Hồ qua gmail: [email protected]…
神犬奇兵 电视原声 / Thần Khuyển Kỳ Binh OSTSing by Hoàng Chinh…
'Nhân gian nói rằng tôi độc ác và xấu xí, nhân gian truyền miệng rằng tôi vì phú quý mà quên đi tình nghĩa, ít ai ở khía cạnh của tôi nhìn vào cuộc đời tôi, qua miệng đời người ta chỉ nhìn tôi bằng sự ganh ghét và ghẻ lạnh, ít ai nhớ rằng tôi cho cùng cũng là một cô gái'Tôi kể họ nghe về cuộc đời của một cô gái vốn chẳng có gì, đến khi chết cũng không toàn vẹn.…