Điều Hối Tiếc Của Bạn Là Gì ?
Một câu chuyện đẹp đẽ ở Anh Quốc.Thể loại, ngôn tình nhẹ nhàngNu9 "địa chất", na9 "khoa học tự nhiên"..Đọc đi rồi biết…
Một câu chuyện đẹp đẽ ở Anh Quốc.Thể loại, ngôn tình nhẹ nhàngNu9 "địa chất", na9 "khoa học tự nhiên"..Đọc đi rồi biết…
Có những cái tên, khi thốt ra, liền gợi nên hình ảnh của một đời người - không phải đời thường, mà là đời trải qua giông bão, hào quang, cay đắng, và cả những quyết định khiến lịch sử ngoái lại.Và cái tên ấy là Sylvia Tietjens.Người phụ nữ ấy, ở kiếp trước, từng bị gọi bằng nhiều danh xưng - từ "phu nhân kiêu kỳ" đến "người đàn bà phá hủy hôn nhân của chính mình". Nàng sống giữa ánh đèn của xã hội thượng lưu Anh Quốc đầu thế kỷ XX, với những bữa tiệc, chiếc váy lụa thượng hạng, và cả những lời đàm tiếu không bao giờ dứt. Và rồi, chiến tranh, mất mát, những sai lầm không thể cứu vãn đã khép lại đời bà trong cô độc và ân hận.Nhưng trong câu chuyện này, mọi thứ bắt đầu khác đi - vì Sylvia... sống lại.Sống lại trong chính thân xác mình, ở khoảnh khắc mọi thứ vẫn còn có thể thay đổi. Sống lại với ký ức của một kiếp đầy lầm lỡ, nhưng cũng với một ý chí mới: sẽ không để lịch sử lặp lại.Nàng không còn là Sylvia chỉ biết dựa vào nhan sắc và dòng dõi. Nàng chọn giữ chồng - Christopher - không chỉ bằng lời thề hay danh dự, mà bằng tình yêu và sự thấu hiểu mà trước đây bà chưa từng thử. Nàng học cách bảo vệ gia đình mình giữa thời cuộc hỗn loạn, chống lại cả định kiến của giới thượng lưu, và thậm chí... xoay chuyển những sự kiện tưởng chừng đã được định sẵn.Câu chuyện này không chỉ là về một phụ nữ được trao cơ hội thứ hai, mà còn là về sức mạnh của ký ức, về cách một con người - dù sinh ra trong thời đại nào - cũng có thể thay đổi số phận nếu đủ can đảm nhìn thẳn…
Tính sử thi…
Chia sẻ vì mục đích phi lợi nhuận.Gồm các bài viết dành cho những người trẻ đang chênh vênh giữa cuộc đời này....…
Bạn là một tác giả viết truyện và bạn không biết người đọc sẽ cảm thấy ra sao khi tiếp xúc với truyện của bạn? Hãy đến với CandyTeam, CandyTeam với vai trò độc giả sẽ mang đến những đánh giá cho truyện của bạn một cách chân thật nhất._CandyTeam_…
Truyện đã được xuất bản. Độ dài: 94 chương ( trong sách xuất bản )Thể loại: Ngôn tình, trùng sinh, quân nhân, tâm lý tình cảm, ngược nam, HE.Cả nam nữ chính đều trùng sinh.…
"Ngày trước em trẻ con nên không biết mình yêu anh nhiều như thế nào, không biết trân trọng tình cảm của anh. Để giờ đây em đau, em hối hận. Sự trưởng thành không làm mờ đi tình yêu em dành cho anh theo năm tháng..."…
Có phải bạn đã sống quá vội vàng không ? Có bao giờ bạn thử dừng lại ngắm nhìn thời tiết và thiên nhiên ? Đôi lúc những thứ mà ta không để ý hằng ngày lại mang đến một câu chuyện ý nghĩa và sâu lắng. Một cậu thanh niên với lối sống và suy nghĩ đi ngược lại với số đông của xã hội, cậu đã luôn phải trải qua sự lạc lõng và cô đơn, nhưng ngược lại cậu rất yêu thiên nhiên và sự biến chuyển của thời tiết, và những cơn mưa tưởng chừng như đơn giản nhưng lại mang đến cho cậu những cảm xúc khó tả đầy màu sắc và cơn mưa hôm ấy cũng đã khởi đầu cho cậu một câu chuyện diệu kì đầy ý nghĩa...…
Pollo - Một chú mèo con đáng yêu, tinh nghịch bị bỏ rơi trước nhà Tuyết Anh. Tuyết Anh là một bạn nhỏ rất yêu thương động vật nhưng ba mẹ không cho nuôi, vì thương chú mèo nhỏ tội nghiệp đang nằm im trong chiếc thùng, cô bé đã giấu ba mẹ để bạn mèo trong nhà kho phía sau vườn.Tuyết Anh là một cô bé hồn nhiên, trong sáng và rất vui tươi. Cô có hai người bạn thân nhất với mình từ hồi còn học tiểu học là Quốc Huy và Thu Quỳnh. Hàng ngày, sau khi tan học, cô bé thường đi chơi với bạn bè, đi tới những quán cà phê thú cưng để chơi với các bạn cún, bạn mèo, nhưng từ ngày cô nhận nuôi Pollo thì tính cách của cô lại có chút thay đổi. Cô bỏ hết mọi thú vui xung quanh để về nhà thật nhanh và chơi với chú mèo con Pollo. Vì không có nhiều tiền mua sữa cho bé mèo, Tuyết Anh phải nhịn ăn sáng, đôi khi là đi ship hàng giúp chị gái và tích cực phụ giúp bố mẹ công việc nhà (nhổ cỏ, lau nhà, quét sân, giặt giũ,...) để được mẹ cho thêm tiền tiêu vặt.Một ngày nọ, Tuyết Anh xuống nhà kho thì không thấy chú mèo nhỏ đâu, vì lo sợ Pollo gặp nguy hiểm, cô bé cùng các bạn đã lập ra kế hoạch "ĐI TÌM POLLO". Câu chuyện bắt đầu từ đây...…
Hắn can đảm theo đuổi đam mê, mạnh mẽ vươn lên khỏi vũng sình, ấy vậy mà không đủ dũng khí để nói một câu thích cô. Mười tám tuổi, hắn ngồi trong lớp hát cho cô nghe. Hai mươi tám tuổi hắn đứng trên sân khấu hát bài hát hắn sáng tác cho cô. Hắn chẳng cầu mong vạn fan cuồng nhiệt thích hắn, hắn chỉ cầu cô thật lòng yêu hắn. Văn chương lai láng của ca sĩ Đặng Đăng Quân ấy thế mà chỉ dùng để đi gạ gẫm phú bà của tập đoàn Q&P ư? ---------- "Anh không cần em thích anh, vì chỉ cần anh thích em là đủ rồi.""- Hồi cấp ba anh nói chuyện đáng yêu lắm kia mà? Sao bây giờ kiệm lời như thế? - Khi đó anh mười tám tuổi, còn hiện tại anh hai mươi tám tuổi."…
Cảm ơn em vì đã khiến năm tháng thanh xuân ấy trở nên tươi sáng. Khải My chỉ là cô lớp trưởng lớp 11A2 năng động, mang chút mạnh mẽ luôn nở nụ cười tươi. My luôn tháo vát việc lớp, che chở cho các bạn khiến mọi người càng quý mến hơn.Còn Minh Duy là cậu học sinh nhất khối 10, giỏi tới mức giáo viên chả ai nói gì đến cậu. Chỉ là vẻ đào hoa và giỏi giang của cậu khiến một số người chướng mắt thôi. Hai con người nhịp sống khác nhau, nếu không có lớp võ thì sẽ chẳng kéo gần họ đến vậy...…
Author: Ayumi Amamiya Ngân Bút danh: Song Hành Yến Nguyệt - Xuân Anh Tuyết Nhi - Xin mãi yêu anh - Chờ người nói câu xin lỗi - Chậm từng khoảnh khắc - Matcha Trà xanh.... Note: HI ! Ayu xin chào các bạn! Chắc những độc giả quen thuộc đã biết AYu viết rất rất là nhiều tác phẩm và đa số là vẫn chưa hoàn thành và đang trong tình trạng bị "treo". Có thể do không còn cảm hứng viết, không có thời gian cho những Fic - Truyện đó nữa hay quan trọng là đang bí ý, viết lệch ý nghĩ so với dự tính ban đầu nên mình sẽ quyết định sẽ gom lại hết rồi chuyển qua đây cho nó gọn. Nó sẽ không được viết tiếp nữa. Và viết tiếp nữa thì cũng rất ít người đọc, chắc nó nhàm chán và hơi sến súa + khá cũ kĩ ? Mình muốn theo motip sáng tạo cơ, nhưng cảm thấy không thể hoàn mấy bộ này nữa nên khẳng định cho mấy bạn khỏi chờ. Chẳng biết có ai chờ không nữa? Mà thôi, tớ không muốn xóa, vì đó cũng là tâm huyết công sức, thời gian của mình bỏ ra mà, cho nên ai muốn đọc lại hay ngắm thì vào đây xem nhé! Thân ái.…
Đào Hạ Linh - một cô nàng vốn nhút nhát mặc cảm về quá khứ đau thương của mình , cô thu mình không muốn mở lại cánh cửa trái tim bởi những vết xước đã hằn in trong lòng . Nhưng thật may trong thế giới đầy vực thẳm , trong cô lại được thắp sáng ngọn lửa niềm tin mãnh liệt bởi những người thân yêu và cả những người bạn đến với cô để lấp đầy khoảng trời tối ngày ấy,...Khi ấy, cô nàng lạnh lùng ít giao tiếp lại là người mà Hoàng Tước Phong muốn chinh phục bằng cả trái tim . Cậu không ngừng giúp cô bước ra khỏi bóng tối , mà cậu còn cho Hạ Linh thấy được cuộc sống không có mặc cảm tự ti về chính bản thân mình lại đẹp ra sao --.Chuyện tình ngọt ngào của cặp bạn trẻ này cũng bắt đầu từ đây , hạnh phúc nhưng cũng đầy sóng gió . Liệu trên hành trình tìm lại chính mình và hiểu được giá trị của cuộc sống , cặp đôi này sẽ vượt qua những rắc rối ấy như thế nào , mời các trái tim đồng điệu với tác phẩm cùng thưởng thức....…
Truyện nói về thời thanh xuân, rung động đầu đời của Lãnh Hàn và Hoàng Anh. Về những chuyện xảy ra khiến bọn họ càng thêm thân, nhưng...[Trích đoạn một]"Mình thấy hai người hợp nhau lắm đấy." Hoàng Anh mỉm cười nói với Lãnh Hàn và Tiểu Uyên. Sắc mặt của Lãnh Hàn chợt trầm xuống. Hoàng Anh nhìn vào đôi mắt của anh. Cô đôi khi thật sự không thể hiểu được anh đang nghĩ điều gì. Đôi mắt của anh sâu tựa không đáy. "Cậu nói thật sao Anh Anh?" Tiểu Uyên đáy mắt loé lên ánh sáng. "Nếu như cô đã nói như vây, chúng ta từ đây đừng có dính dáng tới nhau nữa." Lãnh Hàn đứng dậy bước đi bỏ lại một câu. Bóng lưng anh cô đơn lạnh lùng, tựa như một con sói cô độc trên hoang mạc không nơi nương tựa. Cô, Hoàng Anh, chưa bao giờ thấy anh như vậy. Cho rằng anh rất lạnh lùng đi, nhưng cũng chưa bao giờ khiến cô có cảm giác đáng sợ như vậy.Tiểu Uyên ngồi trên ghế, vờ như không hiểu, nhưng ánh mắt lại hiện lên một tia khinh thường.Hoàng Anh đã không ngờ tới một điều.[Trích đoạn hai]"Anh vẫn tiếp tục theo đuổi em cho dù em có xa lánh anh. Vì anh tin rằng, một ngày nào đó sự cố gắng của anh sẽ được đền đáp." Lãnh Hàn quay lưng nói với Hoàng Anh.Cre: @yangchu_9504…
Tự bao giờ, chị đã bước chân vào cuộc đời tôi ... 10 năm, tôi tự nhủ chỉ là 10 năm, vậy mà tại sao tôi không thế nào chịu đựng được ?Từng hồi ức mong manh còn đọng lại trên tàn lá thu xao xuyến, và tôi nay trở về, liệu còn thứ gì chờ đợi thay đổi cùng tôi ? Tôi yêu chị, nhưng tôi đã từng không thể cất lời. Còn bây giờ lại quá muộn màng rồi...Vén mở bức màn của sự thật luôn luôn tàn khốc, tôi chưa bao giờ ngờ tới, chị và tôi vốn ngay từ đầu, đã định sẵn sẽ không thuộc về nhau.Mùa xuân, lá thay màu áo tươi mới; mùa hạ với những chiếc lá xanh mướt đậm sức sống; mùa thu cùng hàng lá vàng rơi bên lề đường xa xăm; và rồi mùa đông, cây lá tạm biệt thời khắc huy hoàng của mình mà chìm vào giấc ngủ. Ngày qua ngày, mùa này rồi đến mùa khác, tôi ngắm nhìn mọi thứ xung quanh vậy. Cuộc sống thiếu đi chị, thật không còn chút ý nghĩa nào...Giờ đây, trong thời khắc giao thoa của cuộc đời, ánh nhìn của tôi và chị, cuối cùng đã tụ lại một điểm. Liệu phải chăng, đây là định mệnh ? Định mệnh để cho tôi sửa chữa sai lầm lúc ấy, hay là để tôi day dứt nhìn chị với bao người khác ?10 năm, đã thay đổi tất cả rồi...< Trích lời từ một trong những chàng trai đã dính thính của cô nàng nữ chính >…
"Mãi mãi là bảo bối 20 của anh" là một câu chuyện về thanh xuân, về hai đứa trẻ từng là bạn thuở nhỏ, rồi xa nhau, rồi lại gặp lại dưới mái trường cấp ba - nhưng lúc này, mọi thứ đã khác.Một Tiểu Nhiên đanh đá, ngây thơ nhưng lại điềm đạm. Một Lục Hạ lạnh lùng, kiệm lời nhưng dịu dàng hơn cả nắng thu.Họ thương nhau bằng tất cả những gì trái tim non trẻ có thể hiểu, nhưng tình cảm ấy lại luôn bị che giấu, vùi dưới lớp áp lực, định kiến và tổn thương.Câu chuyện là hành trình đi qua những hiểu lầm, chia cách, xa rời... để rồi khi tình yêu đủ lớn, người lại không còn bên nhau nữa.Đây không phải là một chuyện tình trọn vẹn. Nhưng là một đoạn ký ức, mà người ta sẽ mang theo đến hết đời.💔 "Chúng ta đã từng rất gần nhau, gần đến mức chỉ cần nghiêng dù là đã chạm được vai nhau.Nhưng đến cuối cùng, tôi vẫn chẳng thể giữ cậu lại."…