OOC, Ngược, Thanh thuỷ văn, ngọt, thanh xuân vườn trườngNhất thụ chung tình công x nhược thụ_____Đôi mắt ngấn lệ của anh nhìn lên, giống như bắt được một tia sáng nơi cuối trời, vòng tay ấm áp đó lại một lần nữa kéo anh ra khỏi hố đen sâu thẳm"Giá mà lúc nào em được ở bên anh."...."Anh chỉ sợ duy nhất một thứ thôi.""Đó là gì?""Đó là em hết yêu anh."....Hiện tại chưa có Văn ánTên truyện: Nơi thanh xuân dừng bướcTác giả: Yue…
Dương Domic × Quang Hùng MasterD, (BốngHồng) đây đều là dựa trên sở thích, trí tưởng tượng và tư duy của tớ viết thành. Hoàn toàn không liên quan đến người thật nha.…
Ước gì.. đây không phải là ngày cuối cùng mà là ngày đầu tiên mà hai đứa mình gặp nhauKhông phải là để thay đổi điều gì cả mà chỉ đơn giản là anh muốn yêu em thêm một lần nữa thôiMột lần thôi.. Sorry #hungan…
(fake date)- Nắm tay thì có gì đâu chứ! Lỡ cậu ấy chỉ là bạn của Đăng thôi thì sao?Bạn nữ này có vẻ rất kiên trì, nắm tay rồi vẫn chưa tin. Vậy thì Hải Đăng đành làm tới thôi. Cậu hôn khẽ vào má Hoàng Hùng một cái.…
Trần Đăng Dương: năm hai khoa kinh tếLê Quang Hùng: năm tư khoa kinh tế, thành viên câu lạc bộ âm nhạcĐỗ Hải Đăng: Năm hai khoa luậtNguyễn Thanh Pháp: năm nhất khoa truyền thôngNguyễn Quang Anh: Năm nhất khoa thanh nhạcHoàng Đức Duy: Học sinh lớp 12 *Trường cấp ba Vie đối diện trường đại học ATSH nên Duy hay bay qua trường gặp mấy anh với lại bé nó cũng là thành viên chủ chốt trong câu lạc bộ âm nhạc dù chưa chính thức lên đại họcNguyễn Thái Sơn: Năm tư khoa truyền thông, trưởng câu lạc bộ âm nhạcTrần Phong Hào: Đang học lên thạc sĩ kinh tế, thành viên câu lạc bộ âm nhạcTrần Minh Hiếu: Năm ba khoa kinh tếPhạm Bảo Khang: Năm ba khoa kinh tế, thành viên câu lạc bộ kịch…
Truyện kể về Quang Hùng không may xuyên vào truyện mình đọc." Gì dị tại sao tôi lại là baby three. NO HOPE" --------------------------" Hùng chạy trước khi bị vạch mặt"--------------------------" Mấy người theo đuổi lộn người rồi không phải tôi "---------------------------" Aaaaaa hết cứu " ------------------------------" Ai đó cứu cuộc đời của Tổng tài đi "--------------------------------" Mukbang ẻm đi "…
"Chào Mừng Kẻ Tự Xưng Là Vị Khách Lãng Du!"-----------------------------------------Tác giả: Amour- Truyện là chất xám, là trí tưởng tượng, là tất cả xúc cảm và tình cảm của tôi. Xin đừng áp đặt lên các anh và tôi không có nhu cầu được mang đến trước các anh.Mong mọi người đọc truyện vui!Chấp bút ngày 08/03/2025.…
Ai cũng ghen tị với cuộc sống của Trần Đăng Dương nhưng chẳng ai hiểu được những cay đắng mà hắn phải chịuCho đến khi Lê Quang Hùng xuất hiện, em như một viên kẹo ngọt của hắn vậy. Em dạy hắn cách yêu, dạy hắn cách kìm hãm cơn giận của mình, dạy hắn tất cả. Em thay đổi Trần Đăng Dương khiến không ai nhận ra và chính hắn cũng không nhận ra bản thân mình lại có một mặt nhẹ nhàng như thếThật ra sự nhẹ nhàng của Trần Đăng Dương chỉ dành cho Lê Quang Hùng thôi~~~~" Cảm ơn em đã xuất hiện trong cuộc đời anh, cảm ơn em đã yêu anh, cảm ơn em đã dạy anh biết yêu là gì và cảm ơn vì tất cả " " Ước mơ năm 18 của em là được cùng anh bước vào lễ đường và thật may mắn là sau 7 năm em đã làm được điều đó "…
Cảnh báo: OOC, gương vỡ tan tành, HE, ngược tâm ngược thân, cao H, H văn, cân nhắc trước khi đọc.Tên truyện: ĐỏTác giả: YueVăn Án."T...tôi ở lại...Duy...khụ khụ...d..dừng...""Quang Anh!! Cậu điên à.""Đau...đau lắm An ơi...tôi không chịu được"[...]"Các người bị điên à, không thấy con tin sắp chết hay sao mà còn lôi người ta về đồn. Gọi xe cứu thương, chăm sóc cậu ấy cho tốt"[...]"Tôi có một điều rất thú vị muốn tiết lộ cho anh biết." Hắn tiếp tục nói, còn nở một nụ cười méo mó: "Trước khi thử con chip này trên người anh, thì tôi đã từng thử một con chip khác...Cũng ở trên người anh."[...]"Chạy điiiiiii, tôi đã nói chạy đi, cậu bị ngốc à! Ức..."Đặng Thành An nước mắt giàn dụa, cậu quệt đi vết máu còn đang chảy trên má mình, quay lại cố gắng đưa Hùng đi cùng."Mẹ bọn nhãi ranh, còn không mau quay lại.""Chạyyyy!"[...]"Tiếp tục đi, đến khi nào tôi nói dừng lại, mỏi tay thì gọi người khác, đánh đến khi nào anh ta thực sự sợ thì thôi."[...]Anh ngồi quỳ dưới đất, cơ thể không chỗ nào không có vết thương, áo sơ mi trắng thấm đẫm màu đỏ của máu. Mái tóc ướt đẫm mồ hôi loà xoà rơi xuống che đi đôi mắt đỏ hoe đang ngậm nước."Ngẩng đầu lên."[...]*Chát"Mẹ kiếp, anh dám đánh tôi."*ChátHắn trả lại cho anh một cái tát, so với lực đạo anh đánh hắn thì cái tát này có vẻ đau hơn gấp mấy lần."Hức...ha...đừng...gì cũng được....đừng bắt tôi làm chuyện này..."[...]"An...An xong chưa...có...có thể nghe anh...giải thích không..." Đôi tay gầy guộc run rẩy của anh đưa lên níu lấy cổ tay áo của…
Tích đủ thất vọng con người ta sẽ tự rời đi,bước ra khỏi tình cảm mù quáng.Nhưng không phải ai cũng dũng cảm để bước ra khỏi tình cảm từ một phía như chất gây nghiện,chìm quá sâu sẽ tự đào hố chôn chính mình.Rhycap.…