NHÂN VẬT, CỐT TRUYỆN, HÌNH ẢNH BÌA TRUYỆN THUỘC QUYỀN SỞ HỮU CỦA TAN ( TÁC GIẢ BỘ BOYLOVE CHECKMATE )_...Cậu không xem những ngày cuối tuần là "ngày giải lao", bản chất chúng đều là khái niệm về thời gian. Nhưng buồn cười hơn, thứ làm Soohyun đau đầu cả tuần nay cũng là về thời gian, về ngày 12/1, về sinh nhật của Jung Eunsung...._…
"Tên chị là Bae Joohyun sao? Nghe thật đẹp" "Chị Joohyun, đi với em đến chỗ này được không?""Joohyun à, chị thật ít nói...""Vậy thì, em nói nhiều một chút cũng không sao" "Joohyun à, nói với em là chị cũng thích em được không? Dù là chị nói dối..."…
Bae JooHyun ngốc nghếch tin vào cái thứ gọi là tình yêu, hoá ra chỉ là sự hận thù của người con trai đó. đến với anh bằng tất cả tình yêu mà cô có, Kim Taehyung đáp trả bằng sự đau thương.Đến cuối cùng, kỉ niệm còn đó nhưng người đã đi về một nơi không có ta...…
Seoul của những năm sau đó, ngày mùa đông tuyết rơi lạnh căm, đôi bàn tay nhỏ vốn đã buốt cả lên vẫn đi tìm chỗ có thể sưởi ấm cho chính mình, Woohyun cho tay vào túi áo người đàn ông bên cạnh, tìm được hơi ấm rồi lại sung sướng mỉm cười. Đôi má và mũi vì lạnh mà đỏ cả lên, đôi mắt cười nhắm tít lại vì được anh sưới ấm cho bằng đôi bàn tay rộng lớn. Mùa Đông năm nay rét buốt lạ thường, thật may vì Nam Woohyun vẫn có Kim Sunggyu cùng nắm tay sưởi ấm bước đi cạnh bên. Woohyun thích cùng anh dạo phố mỗi khi đêm xuống, cùng nắm tay anh lượn lờ nơi này nơi khác như bao cặp đôi cùng làm. Họ sẽ cùng ra bờ sông Hàn hóng gió, có khi sẽ lại tạt vào quán rượu nào đó bên đường, cũng có lúc sẽ chỉ lượn lờ vài con phố nhộn nhịp. Hôm nay cũng như bao đêm trước đó, Woohyun cố hỏi xem anh đang đưa mình đi đâu, Sunggyu lại chỉ ậm ừ cười không nói... đến khi nhận ra con đường quen thuộc, cậu khẽ trầm tư, đáy mắt còn hiện lên vài tia hạnh phúc cùng nuối tiếc lạ thường, con đường đi đến KSPO Dome...…