Tác giả : Bích Hải Ngân Hoan Đồng viết : Bích Hải Ngân ThầnGóp gạch : Toàn nhân Bích Hải Ngân GiaVĂN ÁN:Có người từng nói: "Quen biết khắp thiên hạ, tri âm được mấy người?" Vì tri kỷ, vốn dĩ không dễ tìm.Điều gì dẫn bước người đến Bích Hải Ngân?Điều gì khiến người ở lại để trở thành một phần nơi đây?Bích Hải Ngân, không phải một mái nhà. Đây, là một vùng trời không gò bó.Bao nhiêu giọt lệ, bao nhiêu nụ cười giấu diếm thiên hạ.Lại đây, ta kể cho người nghe về một nơi chẳng cần gồng mình.Bích Hải Ngân trong lòng ta...…
Trong thế giới tồn tại 4 trường phái khác nhau, Jung Wooyoung gặp Kang Yeosang. Wooyoung luôn bảo vệ Yeosang.Yeosang luôn thắp sáng Wooyoung. Sẽ chẳng có gì ngăn cách được hai người. (Mọi chi tiết trong truyện đều hư cấu và được xây dựng từ trí tượng tưởng của mình) Cover một lần nữa thuộc về @ateezlocks…
Trích 1:Ngày đó trên hồ Tả Vọng, Lê Thái Tổ đứng trên mũi thuyền, ánh mắt vẻ mặt mang đầy sự tức giận, lớn tiếng hét lên với mặt hồ: "Lên đây, nàng lên ngay cho ta!""...""Vèo!". Cơn gió nhẹ thổi qua, một chiếc lá theo gió bay là đà xuống mặt hồ, chỉ tạo vài vòng xoáy tròn nho nhỏ, ngoài ra, trên hồ cái gì cũng không có."Nàng... Nàng nếu không lên ta, ta... đào mộ tên kia lên." Lê Thái Tổ bị làm lơ, tức giận càng thêm tức giận, mặt mũi đen thui, nói năng lúc này cũng có phần lộn xộn. Nhưng đó không phải điểm mấu chốt, mà mấu chốt ở đây chính là Lê Thái Tổ vẫn bị làm ngơ."Nàng..." Lê Thái Tổ bị chọc giận cho tím mặt, theo thói quen chinh chiến nhiều năm tuốt gươm ra, chỉ thẳng vào mặt hồ, quát to: "Người đâu, tát cạn..." Nhưng mà chữ "hồ" còn chưa thốt ra, thì thanh gươm trên tay đã bị con gì đó đen đen từ dưới lòng hồ vọt lên, ngậm đi mất, mọi người vẫn chưa nhìn thấy rõ là con gì, thì con vật đó đã biến mất dưới làn nước xanh, chỉ còn vọng lại tiếng nói u u: "Ta chỉ thích mỹ nam, bộ xương khô đó ngươi để lại mà dùng."Trích 2: Ta hỏi người: "Sư phụ, sư phụ, có phải Linh Nhi rất vô dụng không?" Những lúc như vậy, Thái Thường cũng không trả lời ta, người chỉ hát cho ta nghe bài ca rất lạ, ta chỉ nhớ được 2 câu trong bài là: "Núi xanh xanh, mây trắng vờn quanh. Tình nhi nữ, mấy ai thấu hiểu." Bởi vì ta ngủ quên trên lưng người mất rồi. Đến khi ta bị cơn khát làm cho tỉnh thì thấy bản thân đã biến lại hình rùa nằm trên mặt đất, còn sư phụ Thái Thường của ta thì... bị ta đè bên dưới, bất tỉnh.…
"Chết tiệt! MÌnh lại không bắt được mấy lũ động vật đó rồi!!!" Nữ cảnh sát trưởng Misty đập bàn tức giận sau khi vừa truy đuổi mấy lũ tên trộm ngoài vùng pháp luật kia."Nh-Nhưng mà thưa cảnh sát trưởng!! Tất cả bẫy chúng ta đã chuẩn bị cho mấy tên đó có thể thành công mà!" "Mấy cái bẫy đó thì làm sao có thể bắt được chúng cơ chứ!!! Đặc biệt là có con gấu mèo kè kè bên cạnh nữa cơ mà!!!" Cảnh sát trưởng quay ra nhìn trừng mắt tên đồng đội đang sợ hãi kia."Con gấu mèo đó là nguyên nhân khiến cho mấy cái bẫy của chúng ta phá hỏng hết!! Nếu không có nó thì ta có thể tóm gọn chúng!!""Nhưng con gấu mèo đó có gì tài năng hay sao mà có thể đọc được hết các bẫy chúng ta chuẩn bị vậy?""Năng lực tiên tri!!""H-hả?"…