Ánh Dương Trong Đêm
Lưu ý: truyện là do tác giả tự viết tự đọc😋cùng ý tưởng thì xem cho vui ạ không toxic tác giả…
Lưu ý: truyện là do tác giả tự viết tự đọc😋cùng ý tưởng thì xem cho vui ạ không toxic tác giả…
Nếu cậu bị đứt tay, tôi có thể giúp.Nhưng để đưa cậu ra trạng thái ngã gục, tôi chẳng có cách nào.Cậu đã nhốt mình lại bao lâu rồi?…
tự tui làm…
Vận mệnh đưa chúng ta trở lại quá khứ, tìm lại mảnh kí ức bị bỏ quên...Tiêu Mộng Khiết một lần nữa quay về khoảng thời gian năm cô 17 tuổiCô thầm nghĩ sẽ thay đổi tất cả, để lại cho bản thân một thanh xuân rực rỡ nhấtNăm cấp 3 của cô, có tiếng cười, có hạnh phúc, và có cậu ! ---Ghé lại trạm Hồi ức này về đọc từng chương truyện để cảm nhận tâm huyết của tuổi trẻ nèooooWeo commmm <33…
có những cơn mưa chẳng bao giờ chịu ngớt...…
Tác giả : 似年Có OOCKhông hành hạ, ngọt ngào tiến công đóng chiếm.Vui lòng không re-up. Cảm ơn…
Những hồi ức còn đọng lại trong đứa trẻ của những niềm đau.…
Cảnh báo ⚠️: Nội dung có yếu tố tiêu cực và cực đoan . Truyện dựa vào câu chuyện có thật của tôi…
Tôi nghĩ là mình cần một bác sĩ tâm lý trước khi tôi không thể tự chữa cho mình nữa . Có lẽ mọi thứ dường như đang trở nên dần khó khăn hơn với tôi. Lo lắng, bối rối, sợ hãi, buồn bã tức giận. Tôi cần ai đó nói cho tôi biết tôi bị làm sao và tôi cần phải làm gì. Có lẽ 4 tháng nữa những cảm xúc này sẽ kết thúc, hoặc tệ hơn chăng ? Tôi thôi thúc mình phải viết ra, suy xét thật cẩn thận mình là ai ? Mình đang nghĩ gì ? Tại sao mình lại nghĩ như vậy ? Phải làm gì bây giờ ?…
Drop vì lý do bộ này bị hỏng khi đang up, muốn đọc vui lòng qua tag "#nuchubadaonamchudunghongchay" ở phía dưới tag nhee mí friends.Đây là đứa con tinh thần của mị, không thích thì vui lòng click back.Tâm huyết của mị, vui lòng không chôm đi đâu khi chưa được xin phép.Đây không phải lần đầu tiên mị viết truyện nhưng là truyện dài đầu tiên mị viết, sai sót mị xin lỗi.Chúc các bạn đọc vui vẻ.…
Tôi xuyên vào truyện ngược, lúc tôi đang hỏi vay tiền tên bá đạo tổng tài trong truyện thì hắn lại ôm lấy bạch nguyệt quang ở bên cạnh, vẻ mặt lạnh nhạt nói:"Cởi một món đồ trên người, 1 vạn."Tôi phấn khởi cởi hai chiếc tất rồi ném cho hắn:"Vậy anh đưa tôi 2 vạn trước đi."______________________________Tác giả: 芒果酸奶Editor: Biết đâu mai nàyĐề cử: Chanh Bạc HàLink: https://www.zhihu.com/question/358898140/answer/2931451701_____________________________…
Đi sâu vào bản thân, nơi chúng ta thấy bản thân chính xác là như thế nào!Cảm nhận và suy ngẫm, nêu suy nghĩ của bạn để chúng ta hiểu nhau hơn.Lưu ý: Bài viết gồm nhiều phần khác nhau mỗi phần là một chủ đề riêng không liên quan đến nhau.…
Thế giới của một đứa trầm cảm ẩn nó điên rồ và phức tạp vô cùng. Đến chính cả nó cũng chẳng thể hiểu nổi và cũng không thể cứu nổi bản thân mình. Tớ biết là mọi thứ ở đây rất khó hiểu nhưng tớ tin những ai đang bị trầm cảm ẩn nuốt chửng sẽ hiểu những gì trong này....Tớ cũng không biết nói với ai!Còn cậu?…
Cả người cô đau nhức như thể có trăm ngàn mũi kim đang đâm vào, nhưng ở khía cạnh nào đó, cô lại thấy thoải mái, vì ít nhất nó cũng khiến tim cô bớt đau phần nào, hoặc là nó cũng bớt cô đơn. Nếu bây giờ ngã xuống, thì có phải mọi đau đớn sẽ biến mất không? Một linh hồn liệu có còn biết đau? Có lẽ là không...…
Câu chuyện đã được diễn ra nhưng chưa bao giờ được kể lại😖😖😖🤫Nguồn: đc nghe kể…
Bộ truyện xem để giải trí, giải trí và giải trí thôi. Câu chuyện là cuộc sống trung học của Senny và những người bạn, nhạt và xàm.…
Tôi bất ổn lắmLên đây tâm sự và chia sẻ về cách mà tôi tư duy về cuộc sống này thôiAi mà muốn có thông điệp tích cực hoặc là muốn trải lòng thì cứ vào đi,tôi mới có 14 thôi chưa gọi là trưởng thành nhưng so với mấy đứa cùng lứa thì cũng là hơn kha khá rồiTôi cũng có nỗi buồn,chỉ là tôi có một lớp mặt nạ hoàn hảo đến độ chẳng ai nhận ra được…
Hán Việt: Hắc sắc trầm mặc.Tác giả: Mộ Tư Tại Viễn Đạo.Tình trạng: Hoàn thành.Thể loại: Nguyên sang, Không CP, Hiện đại , HE , Tình cảm , Thị giác nữ chủ.Truyện chỉ đăng trên wattpad: Ha06hi. Nơi khác đều reup.Truyện chỉ đăng trên wattpad: Ha06hi. Nơi khác đều reup.Truyện chỉ đăng trên wattpad: Ha06hi. Nơi khác đều reup.…