Tên: Tinh Linh Cũng Có Thể Làm Bất Lương!? Tác giả: Tử ThiênĐộ dài: Chưa xác địnhMọi người có từng nghe nói Tinh Linh làm bất lương bao giờ chưa? Chưa có phải không? Nhưng bây giờ thì có rồi đấy! Người khơi màu, cũng là người đã dấy lên Tinh Linh cũng có thể làm bất lương. . . Người đó tên là Hanagaki Takemichi, Tinh Linh cấp cao chỉ sao Tinh Linh Vương. Truyện Chỉ Đăng Tại WATTPAD!!! Ngày thực hiện: 7:30 | 13/12/2021Tình trạng: Đang tiến hành…
Đây như là một cuốn nhật kí của tôi... Viết về chuyện tình giữ tôi và Anh, Anh không phải là người yêu hiện tại của tôi... mà Anh là người yêu cũ, lag mối tình đầu đầy lưu luyến...-Lily…
yêu thương bản thân không phải tốt hơn sao.Có thể nhìn em không, có thể khắc sâu vào tim không, nếu không thể thì níu kéo làm gìtạm biệt anh, mong rằng sẽ không gặp lại....tại sao vậy, anh lại vô dụng đến như vậy, e là đồ lừa gạt.quay về được không, yêu anh thêm một lần được không, .......Chúng ta kết hôn lại đi.được…
Đây là một AU không tên, chỉ được biết đến dưới danh nghĩa là một câu chuyện, một câu chuyện từ hư vô. Nơi mà các vị thần phải trả cái giá đắt cho quyền năng của mình, cho nó...…
Nhân vật chính tên:Lý Quỳsống trong một gia tộc quyền lực nhất thế giới, nhưng lúc cậu được sinh ra lại bị gia tộc ruồng bỏ và bị ám sát.May mắn cậu sống sót và bắt đầu đi trên con đường báo thù.…
Đây là lần đầu tiên ta viết truyện, các nàng/các chàng thấy hay thì nhớ ủng hộ, còn không hay thì comment góp ý để ta sửa chữa lại nha!(◍•ᴗ•◍) Luv ya all <333…
Tên truyện: Đại Đường Minh NguyệtTên tác giả: Lam Vân ThưThể loại: Điền văn, trạch đấu, xuyên không, ngôn tình cổ đạiSố chương: 289 chương + 18 phiên ngoạiEditor: Tử Đằng HoaVăn Án:Nơi đây chính là thời đại phồn hoa nhất: cơm ngon áo đẹp, mỹ nhân như hoa;Nơi đây cũng chính là thời đại khắc nghiệt nhất: cốt nhục tương tàn, người chết vô số;Trùng sinh ở thời đại này, mục đích chính của Khố Địch Lưu Ly là: có thể chết già... mà không bị sâu răng. Múa bút thành văn ở thành Tây, ngâm thơ đối câu ở hội hoa xuân Khúc Thủy, nghe tiểu khúc ở Bình Khang Phường, chui vào Từ Ân Tự xem biểu diễn. Nàng muốn là một người qua đường A nhàn nhã nhìn ngắm Trường An phồn hoa đô hội, cười cợt với ánh trăng sáng của Đại Đường.Thế nhưng vui vẻ không được bao lâu, màn kịch lớn Võ Chu đấu với Đường triều cuối cùng cũng lặng lẽ mở màn, nàng đầm đìa nước mắt phát hiện ra rằng, thì ra, nàng không phải là một khán giả ngồi xem, mà nàng là, diễn viên.---------------------------------------Lần đầu dịch truyện, mình xin nhận mọi lời góp ý nhận xét của mọi người ^.^Vì đây là công sức của cá nhân mình, muốn chia sẻ để mọi người cùng đọc, mong đừng reup khi chưa thông qua ý kiến của editor. Xin cảm ơn…